Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 585: Cần đi Địa Phủ một chuyến




     Nguyên Phong Sơn.

Trong đại điện chủ phong.

"Tô Đình chém Tề Nhạc, tự có một đoạn nhân quả với Tề Nhạc."

Tề Tuyên nhìn lại, nói: "Ta cùng ngươi cùng nhập Địa Phủ, được chứ?"

Tô Đình chau mày lại, trầm ngâm không nói.

Nhưng trong lòng của hắn lại dâng lên một luồng suy nghĩ cực kì khó tả.

Chuyến này vẫn phải đi Địa Phủ!

Hắn nhớ tới lời Cát Phán đã từng nói kia.

Trong vận mệnh của Tô Đình nhất định sẽ đi tới Địa Phủ một lần.

Mà hắn còn nghĩ đến vị Huyền Sách đại pháp sư trấn thủ Địa Phủ kia.

Hắn chém phật cốt Xá Lợi, chém tà ma bên trong, nhưng hắn luôn cảm thấy việc này tuyệt đối sẽ không dễ dàng kết thúc như thế.

Huyền Sách đại pháp sư cùng hắn tất nhiên sẽ còn gặp nhau.

Nhưng không ngờ thơi điểm gặp nhau lại tới nhanh như vậy.

Lần này nếu vào Địa Phủ, Tô Đình có thể kết luận, hắn tất nhiên sẽ còn gặp Huyền Sách đại pháp sư.

Đây cũng là liên lụy từ nơi sâu xa sao?

Tô Đình nhíu lông mày, vẻ mặt đầy dị dạng.

"Ngươi thấy thế nào?"

Chưởng giáo Nguyên Phong Sơn nhìn lại.

Tô Đình trầm ngâm nói: "Ta lại cân nhắc một phen, sau nửa canh giờ lại nói việc này."

Chưởng giáo Chân Nhân nhìn về phía Tề Tuyên, nói: "Chư vị chờ đợi trước một lát nhé."

La trưởng lão kia có vẻ còn không hài lòng.

Nhưng Tề Tuyên nhìn thoáng qua, khẽ lắc đầu.

Chư vị Bán Tiên của Tiên Tần Sơn Hải giới, cuối cùng vẫn trầm tĩnh lại.

——

Sau một lát.

Chưởng giáo gọi Tô Đình qua,

Đi vào hậu điện.

"Ngươi đang suy nghĩ gì?"

"Ta đang suy nghĩ, là có muốn đi Địa Phủ một chuyến hay không?"

"Ngươi vốn không cần như thế, nếu là Tề Nhạc giết ngươi, lại bị ngươi phản sát, như thế đã đầy đủ. Chuyện này tự có bản môn bảo đảm ngươi, Tiên Tần Sơn Hải giới không có đạo lý, cũng không thể làm gì ngươi cả."

"Nhưng chuyện chém giết Tề Nhạc, cuối cùng vẫn tồn tại, Nguyên Phong Sơn cũng sẽ bởi vậy mà có chỗ trở mặt cùng Tiên Tần Sơn Hải giới, mà Tô mỗ ta ngày sau sẽ nửa bước khó đi ở Đông Hải."

"Vậy. . ." Chưởng giáo hít một tiếng, trong lòng cũng có vẻ phức tạp, chí ít từ trong những lời này của Tô Đình, còn có thể nghe ra hắn có cân nhắc tới bản môn, cũng có ý muốn trấn an chưởng giáo là ông ta.

"Nhưng dù hai nhà có trở mặt không, vẫn là Tô mỗ cùng Tiên Tần Sơn Hải giới hắn thủy hỏa bất dung, kỳ thật đều không quan trọng." Tô Đình hít một tiếng, nói: "Chủ yếu là lần này tru sát Tề Nhạc, nguyên nhân là do biểu tỷ ta, cũng không thể để biểu tỷ ta cũng nửa bước khó đi."

". . ." Chưởng giáo trầm mặc không nói.

"Nếu chỉ là Tề Nhạc giết ta rôi bị ta giết chết, nhưng thù hận vẫn còn ở đó." Tô Đình nói ra: "Thế nhưng Tề Nhạc nhập ma, chính là ma đạo, cũng là sỉ nhục Tiên Tần Sơn Hải giới hắn, ta chém giết ma này, thay trời hành đạo, Tiên Tần Sơn Hải giới cũng không thể vì thế mà ghi hận ta."

"Ngươi nói không sai, nhưng Tề Nhạc đã chết, mà lại bị ngươi đánh tới mức hôi phi yên diệt, lúc này thật sự muốn điều tra, cũng chỉ có thể đi Địa Phủ."

"Vậy đành đi Địa Phủ đi một lần thôi."

Tô Đình lặng lẽ nói ra: "Cũng muốn nhìn xem phía dưới Cửu U, U Minh Địa Phủ quản lý luân hồi của thế gian rốt cuộc có dáng vẻ thế nào."

Chưởng giáo trong giọng nói, có thâm ý, nói: "Nơi người chết hồn về, cũng không phải nơi tốt."

Tô Đình vỗ vỗ quần áo, nói: "Nhưng lần này không đi, ngày sau sợ là cũng phải đi tới một lần, như thế đành đi một chuyến. . . Dù sao cũng có Tề Tuyên làm bạn."

Dừng một chút, Tô Đình nhìn về phía chưởng giáo, nói ra: " Đại điệt nữ nhà ta bây giờ cũng đang ở Địa Phủ phải không?"

Chưởng giáo khẽ gật đầu, nói ra: "Ứng Phong đi vào Địa Phủ, đang muốn dẫn nàng trở về."

Tô Đình chậm rãi nói: "Ta đi một chuyến, cũng có thể chăm sóc lẫn nhau."

Chưởng giáo liếc hắn một cái thật sâu, nói: "Ngươi nguyện ý tiến về Địa Phủ, đây cũng là nguyên nhân?"

Tô Đình giang tay ra, nói: "Dù sao cũng là sư thúc của nàng."

Lần trước Hồng Y muốn nhập Địa Phủ, Tín Thiên Ông vốn muốn để Tô Đình đi Địa Phủ một chuyến, dẫn Âm Thần của trở về, nhưng bởi vì chuyện này cần bí ẩn, mà Tô Đình lại bị tinh quang từ Khuê Mộc Lang- một trong hai mươi tám tinh tú chiếu rọi, cho nên coi như thôi.

Nhưng lần này, Tô Đình đi tới Địa Phủ, là vì điều tra quá khứ của Tề Nhạc, cũng cũng coi như danh chính ngôn thuận.

"Ngươi nghĩ kỹ rồi sao?"

"Ừm, đã nghĩ kỹ."

Ánh mắt Tô Đình ngưng lại, trong lòng thầm nghĩ: "Ta cũng chỉ cần đi vào Địa Phủ, tìm ra chân tướng, nếu như việc này không thể biết rõ, trong lòng ta không thể thông suốt, chuyện này không thể thanh minh, sẽ không thể để Dương Thần tiến thêm một bước, bước vào tầng tám, có bản lĩnh khám phá hư ảo."

——

Trên đại điện.

Chưởng giáo cùng Tô Đình đi ra.

Bầu không khí trong điện vẫn rất yên lặng.

Mười sáu vị Bán Tiên của Tiên Tần Sơn Hải giới, trừ Tề Tuyên ra, đều có tâm tư khó tả, dù sao thủ đồ của bản môn ngã xuống, lại không thể bắt lấy hung phạm, lúc này ở địa giới Nguyên Phong Sơn, giống như khắp nơi bị hạn chế.

Nhưng chư vị trưởng lão của Nguyên Phong Sơn dù cảm thấy khó có thể tin vì chuyện Tô Đình có thể chém giết Tề Nhạc, nhưng trong nội tâm vẫn cực kì rung động, đồng thời cũng không quá nhiều kính ý đối với mấy vị khách từ Đông Hải tới này.

Dù sao mười sáu vị Bán Tiên này đi vào bản môn, không phải làm khách, mà là chuẩn bị bắt lấy trưởng lão của bản môn.

Chưởng giáo Chân Nhân ngồi trên cao, mới nói: "Bản tọa cùng Tô trưởng lão đã thương nghị xong, sẽ theo lời Tề Tuyên nói, hai người cùng nhập Địa Phủ, điều tra việc này."

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt bình thản.

Tề Tuyên thi lễ, nói: "Đa tạ."

Đám người Hạ Học trường lão liếc nhau, nhưng cũng không có dị nghị.

Tuy nói Tiên Tần Sơn Hải giới vừa lui lại lui, nhưng đề nghị này là Tề Tuyên nối ra, Nguyên Phong Sơn có thể đồng ý, cũng coi như đều thối lui một bước.

"Nếu như không dị nghị gì, quyết định thời gian rồi hai người các ngươi có thể để Dương Thần Xuất Khiếu, đi tới Địa Phủ."

Nguyên Phong Sơn chưởng giáo chậm rãi nói ra: "Thời gian sẽ do Tiên Tần Sơn Hải giới quyết định."

Tề Tuyên khom người nói: "Việc này không nên chậm trễ, cứ quyết định vào tối nay, sau giờ Tý."

Chưởng giáo Nguyên Phong Sơn nhìn về phía Tô Đình.

Tô Đình hơi khẽ gật đầu, nói: "Đương nhiên có thể."

Tề Tuyên nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra.

Hạ Học trường lão lúc này mới thi lễ nói: "Đã quyết định, như vậy chúng ta cáo từ."

Nguyên Phong Sơn chưởng giáo gật đầu nói: "Đi thong thả."

Ông ta nhìn về phía Tạ trưởng lão, nói ra: "Tiễn quý khách rời núi."

Tề Tuyên thi lễ, chợt nhìn về phía Tô Đình, nói: "Tối nay chúng ta Dương Thần lại gặp."

Vẻ mặt Tô Đình cổ quái, luôn cảm thấy trong lời nói này dường như có chút ý nghĩa khác, có phần khó chịu, nói: "Tối nay lại nói."

Khi thấy mười sáu vị Bán Tiên của Tiên Tần Sơn Hải giới cáo lui như vậy, được Tạ trưởng lão dẫn đường rời đi đại điện.

Sau khi bọn hắn rời đi, ánh mắt của chư vị trưởng lão Nguyên Phong Sơn đều rơi vào trên người Tô Đình, cực kì phức tạp.

Thiếu niên này còn chưa nhập môn, ở bên ngoài đã truyền ra thanh danh to lớn, càng khiến mọi người trong môn bởi vì thân phận ngoại môn trưởng lão của hắn mà xuất hiện phong ba không nhỏ.

Mà sau khi về núi, lấy thân phận Chân Nhân Dương Thần, đã ngồi vững vàng vị trí này, lại bước qua khảo nghiệm thềm đá trong môn, được năm loại tiên thuật, lại được công pháp của Đạo Tổ trong Thông Huyền Giới, còn thể hiện ra uy thế, liên tiếp thắng được chân truyền đệ tử của bản môn.

Nhưng cũng không có người nào nghĩ đến, hắn lại xuất sắc đến cấp độ có thể tru sát Bán Tiên!

Bàn về kinh tài tuyệt diễm, hắn không kém gì tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên của Chính Tiên Đạo.

Đây vốn là hậu bối đủ để cho chư vị trưởng lão trong môn cảm thấy vô cùng vui mừng.

Thế nhưng Tô Đình xuất thân ngoại giới, tu thành Dương Thần mới vào bản môn, trong lòng những vị trưởng lão này, cùng chân truyền đệ tử trong môn, cuối cùng cách một tầng.

Cho nên trong lòng chư vị trưởng lão có chút phức tạp.

"Việc này đã xong."

Chưởng giáo nói: "Chư vị cứ trước tiên cứ trở về động phủ, bản tọa cùng Tô Đình, còn có chuyện trao đổi."

Chư vị trưởng lão liếc nhau, chợt gật đầu, riêng phần mình thối lui.

Mà chưởng giáo nhìn về phía Tô Đình, lấy ra một vật rồi đưa tới.

Tô Đình đưa tay tiếp nhận, nhìn về phía chưởng giáo Chân Nhân, lộ ra vẻ khác thường.

Chưởng giáo chậm rãi nói ra: "Bên trong chính là ghi chép liên quan tới Ma Tổ ở tám trăm năm trước, đằng sau là quá khứ của Tề Nhạc."

Tô Đình nghe vậy, ánh mắt ngưng lại, vận chuyển pháp lực, đưa tay mở vật này.

Quang mang lấp lóe, vô số văn tự, hiện ra ở trước mắt.