Địa long xoay người, đại địa chấn động, khiến núi lở.
"Địa chấn?"
Tô Đình nhíu mày.
Địa long thật ra là địa mạch, trong mắt rất nhiều người tu hành, địa mạch như rồng, ngẫu nhiên xoay người sẽ khiến đại địa chấn động.
Đây cũng là địa chấn ở kiếp trước của Tô Đình.
Địa chấn lại làm núi lở.
Mấy ngày mưa to liên tiếp lại thành hồng thủy.
Thành trấn thôn xóm, không biết đã bị phá hủy bao nhiêu.
Bách tính súc vật, không biết đã chết đi bao nhiêu.
Khi tất cả vỡ vụn, xuất hiện loạn tượng, nạn dân gần như mất nhân tính, như quỷ đói, thậm chí vì một con chuột mà ra tay đánh nhau, sinh ra sát cơ.
Chuyện giết người cướp bóc không biết xảy ra bao nhiêu.
Bởi vì nơi này đã không có trật tự.
"Triều đình chẩn tai, đến nay còn chưa rơi xuống?"
"Đúng là như thế, Hoàng đế Đại Chu nghe nói việc này, đã lập tức phát xuống ba mươi vạn lượng chẩn tai, tầng tầng rơi xuống nhưng chưa tới chỗ cần."
Tạ trưởng lão nói đến đây, chậm rãi nói: "Hơn nữa còn từng tầng từng tầng tham ô, đến cuối cùng, những người dân này có thể nhận được hỗ trợ cũng không nhiều, đại đa số vẫn phải đói khổ lạnh lẽo mà chết."
Khâu trường lao dừng lại một chút, nói: "Chúng ta là tông môn thế ngoại, không thể tuỳ tiện can thiệp, ngay cả Ti Thiên Giám đều không thể cho phép."
Tô Đình nhíu chặt lông mi.
Tạ trưởng lão nói ra: "Chết quá nhiều người, chỉ sợ sẽ còn xảy ra cả ôn dịch, khi chúng ta tới, mơ hồ thấy được vết tích vượn già trong núi."
Tô Đình nghe vậy, hỏi: "Vượn già trong núi?"
Tạ trưởng lão nói ra: "Đây là chính thần trên Phong Thần bảng, là dấu hiệu phương bắc hành ôn sứ giả bố pháp, nguyên thân của vị Thiên Thần này cũng là một Sơn Tiêu, cũng coi như đồng tộc cùng Lôi Bộ Tổng binh sứ giả."
Tô Đình trầm ngâm gật đầu, nói: "Cũng chính là nói, chúng ta không thể để ý tới?"
Khâu trường lao nói ra: "Chưa cho phép thì không thể can thiệp, nếu không sẽ tạo ra biến hóa, trái nghịch đại thế, đó mới thật sự là đại tội nghiệt."
Tô Đình ừ một tiếng, nhìn xuống dưới rồi nói: "Vị Hoàng đế Đại Chu kia tuy không phải minh quân, nhưng cũng không phải hôn quân, có thể kịp thời phát hạ chẩn tai đã tính là không tệ, đáng tiếc toàn bộ triều đình Đại Chu đã mục nát như thế. . . Chẩn tai không thể đến nơi, tiếng kêu ca sôi trào, nhất định sẽ sinh biến cố."
Hắn nhớ tới vị thành chủ Bạch Hương thành kia, hình như đến nay vẫn không bị triều đình tiêu diệt.
Nếu như vị thành chủ này không phải hạng người ngu dốt, như vậy sẽ nắm chắc thời cơ này.
Có thể mưu đồ bí mật tạo phản khi Đại Chu đã ổn định mấy trăm năm này, kiểu gì cũng không phải là hạng người ngu xuẩn.
Nắm chắc thời cơ này, có lẽ chính là thời cơ để hắn có thể chân chính khởi binh tạo phản.
Tô Đình âm thầm vuốt Kim Liên, thầm nghĩ: "Bởi vì đây là thời cơ tạo phản, nhân thế thay đổi, cho nên khí vận Kim Liên có cảm ứng sao?"
Hắn nghĩ như vậy, mơ hồ có chút manh mối.
Nhưng cũng chỉ hít một tiếng, bây giờ hắn nên để ý tới động tĩnh của Tiên Tần Sơn Hải giới bên kia.
"Tiếng kêu than dậy khắp trời đất. . ."
Hắn không khỏi thở dài một tiếng.
Mà hai vị trưởng lão Bán Tiên của Nguyên Phong Sơn lại liếc nhau.
Tuy Tô Đình có bản lĩnh cao, nhưng thời gian tu hành không dài bằng bọn hắn, cho nên lịch duyệt còn thiếu.
Nhân thế tang thương, bọn hắn đã nhìn thấy quá nhiều, cho nên cảm xúc không lớn.
Mà vị Tô trưởng lão này dường như còn có ý muốn xuất thủ thi pháp, để xóa sạch thiên tai dư họa.
Hơn nữa với bản lĩnh của hắn, cũng đúng là có thể làm được.
"Phía dưới đã có người của Ti Thiên Giám."
Tạ trưởng lão nói ra: "Thế tục có triều đình, ở phương diện tu đạo cũng có Ti Thiên Giám, thật sự muốn cho phép vận dụng đạo pháp để tránh né thiên tai, Nguyên Phong Sơn ta ở nam bộ Đại Chu, đương nhiên sẽ không chối từ."
Khâu trường lao thở dài: "Tô trưởng lão, nên về núi thôi."
——
Phía đông.
Biển rộng mênh mông.
Trên biển bỗng nhiên có ánh sáng lấp lóe.
Hơn mười đạo độn quang trong chớp mắt đã tới.
"Phía trước đã là bờ biển, vào biên giới Trung Thổ."
"Tung tích Tô Đình ở đâu?"
"Các trưởng lão đi về phía Hoán Hoa Các, chưa từng gặp được hắn."
"Ở nơi Tề Vũ cùng Tề Nhạc sư huynh chia tay, cũng không có tung tích của Tô Đình, chỉ là. . ."
"Chỉ là gì?"
"Nơi nào thật sự có vết tích đấu pháp, mà còn cực kì thảm liệt, tác động đến ngàn dặm, băng phong đại địa dãy núi đều sụp đổ xuống trong biển, mà trong Nam Hải dường như còn có thật nhiều dấu vết của hắn, giống như có thể đốt trời nấu biển."
"Không thể tưởng tượng, sao đạo hạnh tầng bảy có thể chém giết Tề Nhạc sư huynh, đấu đến trình độ này?"
"Cũng chưa chắc đã là hắn, có lẽ là Tề Nhạc sư huynh ở Nam Hải gặp phải hiểm địa, hoặc là gặp phải đại địch."
Tề Tuyên trầm mặc một chút, lại nói: "Những vị trưởng lão kia, sau khi điều tra xong chỗ đấu pháp đã đi về phía Trung Thổ rồi?"
Bên cạnh có vị trưởng lão gật đầu nói: "Không sai, chắc Tô Đình muốn trở về Trung Thổ, mấy vị sư huynh kia cũng là tới Trung Thổ dò xét, dù sao hắn không phải Tiên gia, miễn cưỡng giết Tề Nhạc, tất nhiên cũng không chịu nổi, có thể đang ở nửa đường chữa thương, dù không đuổi kịp tốc độ hắn về Trung Thổ, cũng tất nhiên sẽ chậm hơn bình thường rất nhiều."
Vị trưởng lão này tầm sáu mươi tuổi, cũng là Bán Tiên, nhưng vẻ mặt không có vẻ khinh thường gì.
Tề Tuyên cũng là Bán Tiên, mà lại người sau vượt người trước, không kém hơn hắn, tương lai cũng là có hi vọng đắc đạo thành tiên.
Mà sau khi Tề Nhạc là đại đệ tử chết đi, Tề Tuyên mơ hồ được vinh dự là đệ nhất nhân đời này trong môn, vô cùng có thể sẽ kế nhiệm vị trí chưởng giáo tương lai.
Tề Tuyên khẽ gật đầu, nói ra: "Chúng ta đi dọc theo nơi này, đuổi theo một phen, có lẽ hắn còn chưa kịp trở về được Nguyên Phong Sơn."
Hắn dừng một chút, nhìn về phía đám người kia, nói ra: "Lần này đệ tử nhận được lệnh của chưởng giáo, trong lòng sợ hãi, nhưng đã làm người chủ sự, mong rằng chư vị trưởng lão sẽ nghe lời ta nói, không nên tùy tiện xuất thủ."
Ánh mắt mấy vị trưởng lão phức tạp, liếc nhau rồi mới đáp tiếng, trong lòng cũng không biết có cảm tưởng gì.
Tề Tuyên thở sâu, dẫn theo chư vị trưởng lão, vượt qua hải vực, đi vào cảnh nội Trung Thổ.
Lần này đến đây, mang theo tiên bảo, trước khi Tô Đình trở về Nguyên Phong Sơn, phải tận lực bắt giữ hắn.
Đến lúc đó, lại đến thương lượng cùng Nguyên Phong Sơn.
Trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, thủ đồ của Tiên Tần Sơn Hải giới, hai thân phận này, dù là một thân phận nào, đều không thể không thận trọng.
"Đáng tiếc cuối cùng không phải đệ tử chân chính của Nguyên Phong Sơn."
Trong lòng Tề Tuyên thầm nghĩ: "Nếu không, Nguyên Phong Sơn không tiếc trở mặt cùng Tiên Tần Sơn Hải giới ta, cũng sẽ bảo đảm tính mạng hắn. Nhưng Tô Đình cuối cùng là người ngoài, về sau mới bái nhập Nguyên Phong Sơn, sở học cũng không phải pháp môn của Nguyên Phong Sơn. Cũng không biết dưới cơn thịnh nộ của Tiên Tần Sơn Hải giới, Nguyên Phong Sơn có thể bảo vệ hắn hay không?"
Hắn hít một tiếng, kì thực trong lòng cũng khá thưởng thức Tô Đình.
Đáng tiếc lần này Tô Đình tru sát Tề Nhạc.
Là Bán Tiên, thủ đồ trong môn.
Hai tầng thân phận này có trọng lượng quá nặng đi.
——
"Tô trưởng lão rốt cuộc đã tru sát Tề Nhạc như thế nào?"
Hai vị trưởng lão bỗng nhiên hỏi một tiếng như vậy, ngữ khí phức tạp.
Bởi vì bản lĩnh của hai người bọn hắn chưa chắc đã cao hơn Tề Nhạc.
Bọn hắn cũng tò mò, một Chân Nhân tầng bảy dựa vào cái gì để tru sát nhân vật như bọn họ?
Tô Đình khoát tay áo, nói: "Nói ra rất dài dòng, nhưng Bán Tiên bình thường đã không phải địch thủ của Tô Đình ta."
Câu nói này, ngữ khí bình thản, dường như không có một chút kiêu ngạo nào.
Hai vị trưởng lão đều không nói gì.
"Ừm?"
Đúng lúc này, ba người đồng thời dừng lại.
Bởi vì từ phía đông, bỗng nhiên có không ít khí tức, mà đều cực kì cường thịnh.
"Người từ phía đông tới, đều là Bán Tiên."
Tô Đình cau mày nói: "Người của Tiên Tần Sơn Hải giới tới nhanh như vậy?"
Tạ trưởng lão quét mắt nhìn hắn một cái, cảm thấy không biết nến nói gì.
Thủ đồ trong môn, hạng người Bán Tiên vẫn lạc không minh bạch, manh mối lại nhằm thẳng vào Tô Đình, mà Tô Đình lại là trưởng lão tiên tông, sẽ được che chở, Tiên Tần Sơn Hải giới làm sao có thể không tới nhanh?
"Tới rồi."
Khâu trường lao trầm giọng nói: "Chúng ta nhanh chóng ẩn dấu khí tức, không nên giao phong cùng bọn họ."
Tô Đình phất phất tay, nói: "Chúng ta phát hiện ra bọn hắn, bọn hắn tự nhiên cũng phát hiện chúng ta."
Tạ trưởng lão thở sâu, trầm giọng nói ra: "Nơi này là Trung Thổ, không phải Đông Hải."