Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 572: Cát Phán đích thân đến




     "Bảo vật này thật hung lệ."

Giọng nói già nua kia khẽ than một tiếng, có phần kinh dị.

Đồng tử Tô Đình đột nhiên ngưng tụ, nhìn người tới.

Đây là một lão giả, thân hình hư ảo.

Đây là người quen, hoặc nên là nói là quỷ quen, cũng có thể nói là thần quen.

Tô Đình dừng một chút, nói: "Cát Phán là đến thu hồn sao?"

Ánh mắt Cát Phán phức tạp, trầm giọng nói: "Vốn là đến tìm ngươi, lại gặp ngươi chém vị cao đồ Tiên Tần Sơn Hải giới này, thế nhưng là. . ."

Ông ta nhìn về phía Tô Đình, ánh mắt trở nên cực kì cổ quái.

Tô Đình sờ tay vào ngực, hỏi: "Nhưng mà cái gì?"

Cát Phán trầm giọng nói: "Thế nhưng tuổi thọ của hắn chưa tới, lại thật sự bị ngươi giết, mà lại. . . ."

Nói, lão giả này đưa tay chụp tới, không có vật gì.

Ông ta nhìn Tô Đình, nói chậm từng chữ.

"Hết cách xoay chuyển, không thể sống lại."

——

Đông Hải, trung tâm hải vực.

Tiên Tần Sơn Hải giới.

Ba!

Chợt có một tấm lệnh bài bỗng nhiên vỡ vụn!

Lão giả trông coi ở nơi đây, vốn đang nhắm mắt tu hành, nghe được tiếng vang, lập tức mở to mắt, trong mắt lóe ra ánh sáng như hỏa diễm.

Ông nhìn về phía đống lệnh bài kia, rơi vào một khối vừa mới vỡ vụn, lập tức trợn mắt há mồm.

"Tề Nhạc?"

Lão giả bỗng đứng dậy!

Đây là lệnh bài của Tề Nhạc!

Lệnh bài nơi này thực ra là lệnh bài đưa tin của đệ tử trong môn, chứa một sợi tâm huyết ở bên trong, nhưng nếu bản thân bị diệt đi, ở nơi sâu xa, tâm huyết tán loạn , lệnh bài tự nhiên sẽ vỡ tan.

Đây cũng là chỗ độc đáo để phán định sinh tử của đệ tử trong môn.

Thường ngày Tiên Tần Sơn Hải giới cũng không phải không có đệ tử chết yểu.

Hoặc là tranh đấu ở bên ngoài, hoặc là tu hành phạm sai lầm, thường có người ngã xuống chết yểu.

Nhưng ngày hôm nay lệnh bài vỡ vụn lại là Tề Nhạc!

Đây là đại đệ tử của chưởng giáo, đường đường là Bán Tiên, nhân vật trong tương lai có hi vọng kế nhiệm chức chưởng giáo!

Tề Nhạc xuất thân tiên tông, tu hành vô thượng tiên pháp, bản lĩnh cực cao, không có ai ngoài Tiên gia xuất thủ, ai có thể giết hắn?

Nhưng là vị Tiên gia nào muốn đối địch cùng Tiên Tần Sơn Hải giới?

"Nguy rồi. . . Nguy rồi. . ."

Sắc mặt lão giả biến đổi, đưa tay vỗ.

Lúc này một đạo quang mang bỗng nhiên bắn đi.

Sau một lát, có vài chục đạo quang mang, trong khoảnh khắc đã đến tận đây.

"Xảy ra chuyện gì?"

Chưởng giáo Tiên Tần Sơn Hải giới, mặt trầm như nước, bàn tay cũng hơi có run lên.

Sau lưng ông ta có hơn mười vị trưởng lão, và hơn mười chân truyền đệ tử tu luyện có thành tựu, không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi.

Trong lòng Tề Tuyên nghiêm nghị, thần sắc cực kì phức tạp.

"Chẳng biết tại sao, lúc trước lệnh bài của Tề Nhạc vỡ vụn."

Dừng một chút, lão giả này lại nói: "Nhưng lệnh bài vỡ vụn, chỉ liên quan đến tâm huyết ở bên trong, chưa hẳn đại biểu chuyện hắn ngã xuống. . . Trong bổn môn, không phải là không có tiền lệ."

Chưởng giáo trầm ngưng nói: "Tề Nhạc đi nơi nào?"

Đám người đưa mắt nhìn nhau.

Sau một lúc lâu, chợt có một vị trưởng lão, thấp giọng nói: "Trong môn hạ của Tề Nhạc có một hậu bối, tên là Lăng An, coi trọng một nữ tử của Hoán Hoa Các, cho nên Tề Nhạc giúp hắn đi cầu hôn."

Chưởng giáo chau mày, hình như không thích chuyện này.

Đường đường là Bán Tiên, thủ đồ của bản tông, lại vì chuyện tình yêu của môn hạ mà mà tự mình xuất phát, đối phương lại là đại phái Hoán Hoa Các, quả thực quá lỗ mãng.

"Đi Hoán Hoa Các?"

Chưởng giáo thấp giọng nói: "Đưa tin tới Hoán Hoa Các, hỏi thăm việc này."

Dừng một chút, lại nghe chưởng giáo hỏi: "Lệnh bài của những người khác đâu?"

Lão giả kia nói ra: "Bình yên vô sự."

Ánh mắt chưởng giáo ngưng lại, nói: "Những người khác có trở về chưa?"

Đúng lúc này, Tề Tuyên gật đầu nói: "Tề Vũ sư đệ đi theo Đại sư huynh, nhưng hôm qua ta đã thấy hắn trở về tông."

Chưởng giáo thở sâu, nói ra: "Triệu hắn tới."

——

Trong Hoán Hoa Các.

Tiền nhiệm Các chủ- Lục Du Sương, đang dạy tiểu tinh linh tu hành ngọc sách.

Mà Các chủ đời này chỉ lưu lại một lát, rồi lập tức cáo lui trở về, dù sao thân là Các chủ, dù Hoán Hoa Các ở nơi thế ngoại, không lộn xộn như những tông phái khác, nhưng vẫn có rất nhiều chuyện phải xử lý.

"Ừm?"

Đúng lúc này, Các chủ Hoán Hoa Các lấy ra lệnh bài, chỉ tay một cái.

Lúc này lập tức có một ấn ký hiện ra.

Đây là ấn ký của Tiên Tần Sơn Hải giới.

Nàng khẽ nhíu mi, lại lần nữa điểm một nhát.

Chỉ thấy ấn ký kia hóa thành vô số điểm sáng.

Các chủ Hoán Hoa Các thấy rõ điểm sáng này, không khỏi chấn động.

"Tề Nhạc ngã xuống?"

Trong lòng nàng bỗng giật mình, không khỏi đứng dậy.

Trong lòng nàng, bỗng nhiên lóe lên khuôn mặt của Tô Đình.

Chẳng lẽ sau khi thiếu niên kia rời đi Hoán Hoa Các đã truy sát Tề Nhạc?

Nhưng Tề Nhạc cũng là tiên tông đệ tử, sở học cực kì bất phàm, lại là Bán Tiên, lại làm sao có thể bị Tô Đình giết chết?

Dù sao đạo hạnh của Tô Đình có hạn, dù lực lượng có thể so với Bán Tiên, nhưng trong khi đấu pháp, không chỉ có uy năng đạo thuật là có thể quyết phân thắng thua.

Bán Tiên lại vì Chân Nhân tầng bảy giết chết?

"Không có khả năng."

Các chủ Hoán Hoa Các biến sắc mặt.

Dù nàng có tầm mắt của chưởng giáo tiên tông, vẫn thấy khó có thể tin.

Theo đạo lý thì cái chết của Tề Nhạc nên có duyên cớ khác.

Dù sao Tề Nhạc đi trước một ngày, hôm nay Tô Đình mới rời Hoán Hoa Các, dù có truy giết cũng đã xa.

Huống chi đạo hạnh tầng bảy, muốn tru sát Bán Tiên tầng chín, cử động lần này quả thực không thể tin tưởng.

Dù nàng suy đoán giữa Tô Đình cùng Tề Nhạc có ân oán khó giải, ngày sau tất có tranh chấp, nhưng cũng chưa từng nghĩ ân cừu hôm qua, hôm nay đã kết thúc.

"Dù như thế nào, cũng nên nói rõ việc này cùng Nguyên Phong Sơn, lại cho Tiên Tần Sơn Hải giới một câu trả lời chắc chắn."

——

Trong Nguyên Phong Sơn.

Gần đây chưởng giáo bận rộn nhiều việc.

Từ khi Tô Đình nhập môn, bởi vì thân phận của Tô Đình, bởi vì Tô Đình học được năm loại tiên thuật, sau đó lại tiến vào Thông Huyền Giới, nên đưa tới không ít phong ba.

Dù bởi vì Tô Đình có lực áp tam kiệt của bản môn, đủ để đè xuống tất cả phong ba.

Nhưng vẫn có mấy kẻ mang tâm tư không ngừng nghị luận.

Ngoài ra, Tín Thiên Ông mang theo ba mươi vị trưởng lão, đi tới Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, đến nay vẫn không trở về.

Mà Hồng Y cũng đã được Âm sai tiếp dẫn, đi vào U Minh.

Ứng Phong thụ mệnh, đi về hướng bắc, tự mình nhập Địa Phủ, mang hồn phách của Hồng Y về.

Rất nhiều chuyện khiến ông ta phải phiền lòng.

Mà ở ngoại giới, trong Đại Chu, ở phương nam xuất hiện thiên tai, nạn dân khắp nơi, lại có chuyện tạo phản, không khỏi khiến người ta nhớ tới việc Kim Liên hiện thế, nhớ tới lần trước thay đổi triều đại, thiên địa khí vận cải biến.

"Thời buổi rối loạn."

Chưởng giáo Nguyên Phong Sơn than một tiếng.

Lệnh bài bên hông ông ta bỗng nhiên sáng lên.

Ông ta chỉ tay một cái, đã thấy tin tức này là tới từ Hoán Hoa Các.

Trong lòng chưởng giáo Nguyên Phong Sơn run lên, nếu là lúc trước cũng thôi, nhưng lần này Tô Đình lại đi Hoán Hoa Các. . . Không phải là có liên quan đến Tô Đình chứ?

Ông ta chần chờ một lát, điểm mở đạo tin tức này.

Quang mang hiện ra trước mắt.

". . ."

Chưởng giáo Nguyên Phong Sơn run lên nửa ngày.

Lần này Tô Đình đi, không đắc tội với Hoán Hoa Các.

Nhưng Tề Nhạc của Tiên Tần Sơn Hải giới tiến đến cầu thân, bị Tô Đình mắng cho mất mặt mũi.

Mà hôm nay, Tề Nhạc đã ngã xuống.

Dù là ai, suy nghĩ đầu tiên tự nhiên chính là do Tô Đình.

Nhưng lấy đạo hạnh của Tô Đình thì không đủ để chém giết một vị Bán Tiên, mà lại là Bán Tiên xuất thân từ Tiên Tần Sơn Hải giới.

Nhưng lúc trước, Tô Đình làm qua những chuyện kia, ví dụ không thể tưởng tượng mà lại khó có thể tin lại có không ít.

Ví dụ như đạo hạnh tầng sáu, chú sát Thiên Lĩnh lão nhân?

Bây giờ hắn ở Nguyên Phong Sơn, lại lấy được rất nhiều cơ duyên của Đạo Tổ.

"Sẽ không thật sự là hắn chứ?"

Trong lòng chưởng giáo bỗng nhiên lo sợ bất an.

——

Mà ở Nam Hải.

Đi về phía nam mấy trăm dặm, băng thiên tuyết địa đã hóa thành đại dương mênh mông.

Mà hải vực nơi đây gần như đang sôi trào.

Tô Đình trầm mặc hồi lâu.

Cát Phán hít một tiếng, nói: "Tề Nhạc chết dứt khoát như thế, chưa chắc đã là chuyện tốt."

Tô Đình cười lạnh nói: "Hắn muốn giết ta, ta còn không thể giết hắn?"

Cát Phán bình tĩnh nói: "Ta đã tới, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ. Nhưng ngươi giết hắn, rất nhiều chuyện lại nói không rõ."

Tô Đình nhíu lông mày lại, nói: "Ví dụ như?"

Cát Phán trầm giọng nói: "Ví dụ như chuyện hắn nhập ma."