Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 567: Cơ duyên của Hoa tiên




     "Ừm?"

Tô Đình nhíu lông mày lại, nghiêng đầu nhìn sang.

Các chủ Hoán Hoa Các chầm chậm đi tới, bước chân nhẹ nhàng, như bước trên mây mù.

Tô Duyệt Tần vội làm lễ, nói: "Các chủ."

Tô Đình thấy thế, cũng thi lễ, không chút hoang mang nói: "Khi nãy Các chủ nói lời ấy là có ý gì?"

Tiểu tinh linh ngồi trên đầu vai Tô Duyệt Tần, nhìn về phía Các chủ Hoán Hoa Các, cũng lộ ra vẻ tò mò.

Các chủ Hoán Hoa Các nhìn tới tiểu tinh linh, sau một lát mới nhìn Tô Đình, chợt nói ra: "Ngươi có biết Hoa Mị trưởng lão của chúng ta?"

"Hoa Mị? Vị hoa yêu vương kia?"

Trong đầu Tô Đình hiện lên một tình cảnh, lông mày nhíu lại, nói: "Nhớ kỹ, khi ở Phục Trọng Sơn, ta từng trò chuyện... Vị tiền bối này chính là Yêu Tiên."

Các chủ Hoán Hoa Các nói: "Hoa Mị trưởng lão vài ngày trước vừa trở về bản môn một chuyến, lưu lại một trận cơ duyên, chỉ rõ là lưu cho tiểu gia hỏa này."

"Hắc..."

Tô Đình bỗng nhiên cười một tiếng, lại nghe được một điểm khác, chậm rãi nói: "Vị Hoa Yêu Tiên này thế mà lại chắc chắn Tô mỗ nhất định sẽ tới Hoán Hoa Các một lần?"

Vẻ mặt Các chủ Hoán Hoa Các lạnh nhạt, nói ra: "Hoa Mị trưởng lão chính là Yêu Tiên, đạo hạnh cao thâm mạt trắc, nàng có thể biết được rất nhiều chuyện, cũng chẳng có gì lạ, huống chi Tô Duyệt Tần là tỷ tỷ ngươi ở đây, ngươi đến Hoán Hoa Các một chuyến, cũng không phải chuyện gì khó đoán."

Tô Đình giang tay ra, nói: "Vị Yêu Tiên này không biết lưu lại cho nàng cái gì?"

Các chủ Hoán Hoa Các nhìn tới tiểu tinh linh, nói ra: "Chỉ biết là một dị bảo, có lợi cho loại Chân Thần do thiên sinh địa dưỡng như nàng, có thể nhanh chóng trưởng thành, nhưng trong đó rốt cuộc là vì vật gì, kì thực ta chỉ giữ thay, cũng không biết bên trong, chỉ có tiểu gia hỏa này mới có thể đi mở ra."

Tô Đình im lặng một chút, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ.

Qua hồi lâu, mới nghe hắn mở miệng hỏi: "Ta cùng nha đầu này thương lượng một phen, Tô mỗ tự mình hiểu lấy, Hoán Hoa Các không phải nơi nam tử ở lâu được, nhưng nàng từ khi rời đi mẫu thân, thì chưa từng tách khỏi ta."

Các chủ Hoán Hoa Các gật đầu nói: "Là chuyện thường tình."

Sau khi nói xong, Các chủ Hoán Hoa Các lại nhìn Tô Duyệt Tần, nói: "Ngươi cũng tới, ta có chuyện dặn dò ngươi."

Tô Duyệt Tần nhìn Tô Đình một chút, mới thi lễ nói: "Vâng."

——

Tô Đình cùng tiểu tinh linh đi tới nơi hẻo lánh.

Chỉ thấy Tô Đình vung tay, bày ra một màn chắn.

Với pháp lực bây giờ của hắn, trình độ Dương Thần bây giờ, trừ phi là Tiên gia tự mình nhìn trộm, nếu không ngay cả Bán Tiên cũng khó mà xuyên thấu qua tầng màn chắn này để nghe ngóng chuyện bên trong.

"Việc này ngươi thấy thế nào?"

Tiểu tinh linh nâng cằm nhỏ, nói ra: "Ta nghe ngươi."

Tô Đình kinh ngạc nói: "Ngươi nỡ tách ra với ta? Ta còn đang suy nghĩ khuyên ngươi như thế nào..."

Tiểu tinh linh liếc mắt, nói: "Ngươi thì có cái gì mà không nỡ bỏ, mà đây là cơ duyên người ta tặng không, chẳng lẽ còn từ bỏ sao?"

Ánh mắt Tô Đình phức tạp, sờ sờ mặt, nói: "Kỳ thật việc này Các chủ người ta đã mở miệng, chúng ta cự tuyệt cũng không tốt."

Nói đến đây, Tô Đình trầm ngâm nói: "Khi nãy ta cũng suy tư hồi lâu, Hoán Hoa Các cũng không có ác ý."

Tiểu tinh linh nhẹ gật đầu, nói: "Ta cũng không phát hiện người ta có ác ý gì."

Tô Đình chính là trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, mà nàng cũng từ Nguyên Phong Sơn tới, lần này kì thực đại biểu cho Nguyên Phong Sơn.

Hoán Hoa Các là tiên tông đại phái, cũng không đến nỗi phải mượn cớ để hại tiểu tinh linh, dù tiểu tinh linh có xuất thân bất phàm, chính là Chân Thần, cũng không đến mức khiến Hoán Hoa Các trở mặt cùng Nguyên Phong Sơn.

Huống chi, bây giờ Tô Đình cùng tiểu tinh linh đều ở Hoán Hoa Các, thật sự muốn hại người, với nội tình của Hoán Hoa Các, cần gì phải tìm cớ ?

"Thật sự muốn gây bất lợi cho ngươi, tất nhiên sẽ hoàn toàn đắc tội với Tô mỗ ta... Mà với thiên phú tuyệt luân của Tô mỗ, dù là tiên tông đạo phái, cũng không thể không thận trọng đối đãi."

Tô Đình sờ cằm, nói ra: "Cách sáng suốt nhất chính là cùng ra tay với ta, nhưng Hoán Hoa Các hiển nhiên không có ý tứ này."

Tiểu tinh linh nói khẽ: "Ta tin tưởng vị hoa tiên kia, nàng rất có thiện ý đối với ta, mà nàng chắc chắn nhận ra vị đại thần thông giả đã điểm hóa mẫu thân của ta, để ta sinh ra tại thế."

Tô Đình gật đầu nói: "Không sai, vừa rồi ta cũng đang tự hỏi, dựa vào cái gì mà Hoán Hoa Các đối với ngươi tốt như vậy, nhưng hiện tại xem ra, chắc là nguyên nhân từ cha ngươi. Trận cơ duyên này đúng là không nhỏ, ngươi nên hảo hảo nắm chắc..."

Dừng một chút, Tô Đình lại nói: "Mà ta dự định giữ ngươi lại, cũng còn có một tầng suy nghĩ khác."

Tiểu tinh linh nháy nháy mắt, nói: "Cùng nguyên nhân mà ngươi lưu lại tâm huyết đúng không?"

Tô Đình cười đạo: "Ngươi đã nhìn ra?"

Tiểu tinh linh hừ một tiếng, trong mắt tràn đầy cảm giác đứng trên cao nhìn xuống, nói: "Gần đây ta đọc các tiên tông điển tịch, tri thức uyên bác, còn biết được càng nhiều chuyện hơn ngươi."

Tiểu tinh linh lại nói: "Tâm huyết kia của ngươi, chất chứa pháp lực, lại tàng Dương Thần, gần như tương đương với tự tổn đạo hạnh, xem như ngươi tu hành tiến triển cực nhanh, cũng cần trì hoãn hơn một tháng thời gian, mới có thể khôi phục, xem như cái giá không nhỏ, không có khả năng chỉ vì trợ giúp tỷ tỷ ngươi tiến thêm một bước ở Thượng Nhân cảnh."

"Ngươi nói phỉa."

Tô Đình sờ sờ mặt, một lúc sau mới nói: "Ta dùng Xích Kim tâm huyết, chất chứa một tia Dương Thần của ta, chủ yếu vẫn là bảo vệ, nếu như đến cuối cùng, nàng thành tựu Âm Thần, vẫn không có biến hóa, thì một tia tâm huyết này có thể trợ giúp nàng tiến thêm một bước."

Tiểu tinh linh hỏi: "Bảo vệ cái gì?"

Ánh mắt Tô Đình ngưng tụ, nói: "Vị Bắc Linh trưởng lão kia, cùng người tu hành có thân Hàn Đỉnh trước đó dường như có quan hệ vô cùng tốt, tình như tỷ muội, lần này biểu tỷ ta muốn tu thành Âm Thần, hồn phách cô đọng, rất có thể là cơ hội."

"Thời cơ?"

"Thời cơ trùng sinh."

"Cái gì?"

"Biểu tỷ ta một khi ngưng tụ thành Âm Thần, như vậy sẽ khó có thể mượn thân nàng để phục sinh, cho nên trước khi nàng tu thành Âm Thần, chính là cơ hội."

Dừng một chút, Tô Đình nói ra: "Ta lưu lại Xích Kim tâm huyết, chính là muốn có mấy phần phòng bị, nếu như thật sự có biến cố gì, sợi tâm huyết này của ta có thể trợ giúp biểu tỷ ta, đánh tan thời cơ trùng sinh của đối phương... Dù sao chỉ là tàn hồn hư nhược phục sinh, không có khả năng còn bao nhiêu bản lĩnh, huống chi, một khi có chỗ biến cố, ta cũng có thể biết được."

Tiểu tinh linh nói khẽ: "Có phải là ngươi suy nghĩ nhiều hay không? Người chết thì về Địa Phủ, đại điệt nữ dù sao cũng là ngoại lệ, người có thân Hàn Đỉnh lúc trước bỏ mình không biết bao nhiêu năm rồi, chỉ sợ đều đã đi đầu thai chuyển thế..."

"Ngươi nói rất có đạo lý."

Tô Đình gật đầu nói: "Tám thành là ta suy nghĩ nhiều, mà đây còn là tỷ tỷ của Tô Đình ta, cho dù Bắc Linh trưởng lão thật sự có lòng như thế nào, cũng cần suy tình đến Tô Thần Quân ta."

Ngừng tạm, Tô Đình nói ra: "Nhưng cũng không nên chủ quan, cẩn thận vẫn thỏa đáng hơn, cần biết là trước khi ta đến, Hoán Hoa Các còn không biết Tô Đình ta là đệ đệ của Tô Duyệt Tần, lỡ may trước đây Bắc Linh trưởng lão có bố trí, bây giờ lại không nỡ từ bỏ, cắn răng ra tay, cũng khó nói."

Tiểu tinh linh nhẹ gật đầu, nói: "Nói như vậy cũng đúng."

Tô Đình liếc nhìn thoáng qua về phía bên ngoài, nói ra: "Ta đã nghĩ đến vấn đề này, nên không thể không có hành động, lần này ta hao phí hơn một tháng tu hành, để đảm bảo cho biểu tỷ ta được ổn thỏa tu hành, đây cũng không phải chuyện xấu, mọi chuyện chú ý cẩn thận, tốt hơn là sơ ý mà hối hận... Dù cuối cùng là Tô mỗ ta lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử thì sợi tâm huyết kia vẫn thêm giúp ích cho biểu tỷ ta."

Sau đó Tô Đình nhìn về phía tiểu tinh linh, nói: "Ngươi ỷ vào hảo cảm của vị hoa tiên kia, cộng với một mối liên hệ của phụ thân ngươi, ngươi ở Hoán Hoa Các chắc sẽ được rất nhiều ưu đãi, thay ta chú ý biểu tỷ bên này."

Tiểu tinh linh vội gật đầu, nói: "Ta nhất định sẽ."

Trong lòng Tô Đình cứ có cảm giác cổ quái, tựa như tiểu nha đầu này đồng ý quá mức dứt khoát chút.

Mà lúc này trong lòng tiểu tinh linh cũng đang thầm tính toán, âm thầm suy tính.

"Cơ duyên gì chỉ là phụ, nhưng biểu tỷ muốn đáp cầu dắt mối Vân Cung cô nương cho Đại Ngưu, ta nhất định phải lưu lại nhìn kỹ, mới có thể yên tâm."

"Chờ qua chút thời gian, chờ việc này chắc chắn không thể thành, ta lại an tâm đi tìm Tô Đình..."

Sau đó dường như nàng lại nhớ tới cái gì, trong lòng bỗng nhiên run lên, thầm nghĩ: "Nhưng lỡ như ta không ở bên người, Đại Ngưu ở bên ngoài lại thông đồng làm bậy thì sao bây giờ?"

"Hay là trước tiên ta dùng pháp thuật, đập vào mặt hắn một lần, sau này lại chữa trị cho hắn?"

"Nhưng đạo thuật của hắn còn cao hơn ta, có thể tự mình chữa trị rất dễ dàng, thật sự là sầu người."