Trong Hoán Hoa Các.
Tô Đình mới nhấc chân, lập tức phát hiện từ mùa đông đi vào mùa xuân.
Nhìn cảnh tượng trước mắt là trăm hoa đua nở, chim hót hoa nở, suối nước róc rách.
Nơi này khí hậu ấm áp, cực kì thoải mái dễ chịu.
Nữ tử trung niên dẫn Tô Đình đi.
Xung quanh rất nhiều nữ đệ tử thi nhau ghé mắt, nhìn về phía kẻ ngoại lai này, đến khi phát hiện ra đó là một nam tử thì lại càng hiếu kì.
Trong Hoán Hoa Các, rất ít khi có khách tới thăm, cho dù có, cũng đa số sẽ chiêu đãi ở Băng Cung, có thể đặt chân tới Hoán Hoa Các, hoặc là Tiên gia hạ giới, hoặc là các nhân vật thượng tầng thuộc tông phái do đạo tổ truyền thừa.
Mà thiếu niên này là nhân vật nào?
——
Trong chủ các.
Hai bên đều có bốn lão ẩu, đạo hạnh cao thâm, gần như Bán Tiên.
Mà phía trên có một nữ tử ngồi đó, trên người mặc quần áo màu xanh trắng, khí thái ưu nhã, đeo mặt nạ sa mỏng, nhưng hàng mày lộ ra bên ngoài sa mỏng của nàng vô cùng thanh lệ, làn da trắng nõn, từ đó đã có thể thấy được dung mạo nghiêng nước nghiêng thành của nàng.
Lúc này vị Các chủ Hoán Hoa Các này đang quan sát gì đó.
"Các chủ."
Nữ tử trung niên thi lễ.
Tô Đình cũng tiến tới trước, thi lễ.
Hắn có thể phát hiện ra từ khi hắn vừa tiến đến, đã bị tám lão ẩu đứng bên xem kỹ.
Ngược lại là Các chủ Hoán Hoa Các ngồi phía trên cao vẫn lạnh nhạt, không hề phân tâm.
Đến tận khi Tô Đình thi lễ, vị Các chủ Hoán Hoa Các này mới vung trang giấy trong tay lên, hóa thành từng điểm sáng.
"Tô trưởng lão có biết lúc trước ta đang đọc chuyện gì trong ghi chép không?"
Các chủ Hoán Hoa Các lên tiếng, ngữ khí ôn nhu, tựa như một dòng suối trong.
Tô Đình cảm thấy khá êm tai, nhưng cũng không thất lễ, mỉm cười nói: "Tô mỗ ngu dốt, quả thực không biết."
Kì thực thiên nhãn của hắn có thể mơ hồ phát hiện, chỉ là có những lời thật sự không tiện trực tiếp mở miệng.
Các chủ Hoán Hoa Các từ từ nói: "Ta vừa mới đọc ghi chép liên quan tới tin tức về Tô trưởng lão."
Tô Đình nghe vậy, cười nói: "Tô mỗ tới đây bái phỏng, ngược lại đã khiến Các chủ phí tâm."
Các chủ Hoán Hoa Các buông tiếng thở dài, nói: "Hoán Hoa Các ở phương nam, ít liên lạc với bên ngoài, chỉ biết Chính Tiên Đạo có tiểu Tiên Ông, lại không biết Nguyên Phong Sơn cũng có Tô Thần Quân."
Tô Đình cố gắng ngăn chặn đắc ý trong lòng, trên mặt vẫn bình thản đáp lời: "Các chủ quá khen."
Chuyện về Tô Đình được truyền ra ngoài khá rộng, với nội tình của Hoán Hoa Các, muốn điều tra quá khứ của Tô Đình hắn, cũng không phải việc khó, mà tất nhiên sẽ tra được vô cùng tường tận.
Có lẽ từ khi đạo hạnh của hắn còn thấp mà đã được Tín Thiên Ông mời làm ngoại môn trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, đến chuyện hắn đột phá Âm Thần trong khi tham gia thịnh hội ở kinh thành, sau đó giành được vị trí đứng đầu thịnh, và sự tích dùng đạo hạnh Thượng Nhân để tru diệt Thiên Lĩnh lão nhân, tất cả đều sẽ rõ ràng mà hiện lên.
Có lẽ ngay cả chuyện Vô Địch Thần Quân lực áp Đông Hải cũng đã truyền đến Trung Thổ, bị Hoán Hoa Các điều tra ra.
Nhưng ở Nguyên Phong Sơn, hắn thu hoạch được năm loại tiên thuật, đồng thời lấy được Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan, và lực áp chư vị chân truyền đệ tử của Nguyên Phong Sơn thì chưa hẳn có thể biết được.
Dù sao việc này liên quan đến bí ẩn của Nguyên Phong Sơn, lại liên quan đến mặt mũi của Nguyên Phong Sơn, lúc ấy cũng chỉ có đệ tử trong môn, tự nhiên dễ dàng phong tỏa tin tức.
Nhưng cho dù phong tỏa chuyện ở Nguyên Phong Sơn, nhưng sự tích về Tô Đình cũng đủ khiến người khác cảm thấy sợ hãi thán phục.
Dù không nói về sự tích của hắn, chỉ nói chuyện hắn lấy thân phận một tán tu trở thành trưởng lão chân chính của Nguyên Phong Sơn, cũng khiến người ta phải lau mắt mà nhìn.
Mà thân phận thay đổi như vậy là do tốc độ tu hành của hắn tiến triển cực nhanh.
Cẩn thận suy nghĩ thì tốc độ tu hành kinh người của hắn mới thật sự là làm người ta phải sợ hãi mà than!
Trừ tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên ra, hiện nay dù là chân truyền đệ tử kiệt xuất nhà nào, về tốc độ tu hành đều không có ai có thể so sánh với hắn, bao gồm cả tam kiệt của Nguyên Phong Sơn, hay các Bán Tiên đã thành danh nổi tiếng thiên hạ như Tề Tuyên của Tiên Tần Sơn Hải giới.
"Tốc độ tu hành thiên hạ vô song, mà căn cơ vẫn vững chắc như vậy, khi ở cùng các loại cảnh giới, có thể đánh bại Thái Tuế pháp kiếm- Tề Tuyên."
Các chủ Hoán Hoa Các khẽ cảm thán, nói: "Khó trách Nguyên Phong Sơn lại coi trọng ngươi như thế, nhiều lần phá lệ mời ngươi nhập môn."
Tô Đình mỉm cười nói: "Được Nguyên Phong Sơn coi trọng thế thôi."
Các chủ Hoán Hoa Các nhìn xuống, nói: "Nhưng ta vẫn còn nghi hoặc."
Tô Đình nói: "Các chủ hỏi đi."
Các chủ Hoán Hoa Các nói ra: "Ngươi cũng không phải xuất thân từ Nguyên Phong Sơn, sao lại tu được một thân bản lĩnh như thế, tốc độ tăng đạo hạnh cực nhanh, căn cơ vô cùng vững vàng, cùng cảnh giới đã hơn xa đệ tử tiên tông, không biết là ngươi có lai lịch gì?"
Tô Đình thi lễ, nói: "Bây giờ lai lịch của ta chính là trưởng lão hàng chữ Cổ của Nguyên Phong Sơn, mà ngoài ra cũng không phải chuyện gì huyền bí, nếu các chủ xem kỹ, tự nhiên cũng tra ra được."
Hắn vung tay lên một cái, trên bàn tay lóe ra một đạo lôi quang.
Chư vị lão ẩu trong điện đều hơi biến sắc mặt.
"Công pháp lôi đạo?"
"Đúng vậy."
"Trên thế gian hiện nay, dù có thật nhiều người tu hành tu hành lôi pháp, cũng không thiếu người tu đạo tập luyện đạo thuật lôi pháp, nhưng Tiên Đạo Lôi Bộ truyền thừa chỉ có một bộ."
"Chính là một bộ này."
"Khó trách. . ."
Các chủ Hoán Hoa Các nói: "Ngươi tu hành chính là một bộ Lôi Bộ công pháp kia, thì sẽ không kém hơn bất kỳ đạo môn chân truyền nào, thậm chí xét về pháp lực, so với đa số pháp lực đạo môn thanh chính bình hòa thì càng bá đạo lăng lệ hơn. Khó trách, khó trách, ngươi có tốc độ tu hành nhanh như vậy, lại vững chắc như thế, mà bản lĩnh đấu pháp cũng cao thâm như vậy. "
Tô Đình mỉm cười nói: "Các chủ quá khen."
Các chủ Hoán Hoa Các từ từ nói: "Hơn trăm năm trước, ta mới tiếp nhận chức vị Các chủ của bản môn, không có bao nhiêu quen thuộc đối với vị thần sứ Tổng binh Lôi Bộ kia, nhưng hắn là đệ tử của Đạo Tổ, cũng có mấy phần quan hệ với Hoán Hoa Các."
Nói rồi Các chủ nhìn lại, nói ra: "Nghe nói công pháp của vị Lôi Bộ thiên thần này chưa từng ngoại truyện, dù là Thanh Nguyên tổ sư của Nguyên Phong Sơn cũng chưa từng dược hắn ban thưởng pháp môn, ngươi đúng là phúc duyên thâm hậu."
Tô Đình vừa cười vừa nói: "Hai chữ phúc duyên đối với Tô mỗ quả thực là luôn luôn quen thuộc, không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới."
Các chủ Hoán Hoa Các nhất thời không biết trả lời thế nào.
Mấy vị trưởng lão, hai mặt nhìn nhau.
"Khụ khụ. . ."
Tô Đình phát hiện bầu không khí có chút xấu hổ, mở miệng nói ra: "Lại nói lần này Tô mỗ đến đây, kì thực là muốn gặp gia tỷ một lần, mong Các chủ cho phép."
Các chủ Hoán Hoa Các nhìn lại, nói ra: "Tỷ đệ gặp nhau là chuyện hợp tình lý, huống chi ngươi từ nơi xa vạn dặm mà đến tận đây, nếu không để ngươi gặp, không khỏi quá mức bất cận nhân tình. Nhưng. . ."
Tô Đình nói: "Mời nói."
Các chủ Hoán Hoa Các nói ra: "Tô Duyệt Tần sắp bế quan, liên quan đến di trạch của một vị tiền bối trong bản môn, đã không phải chuyện của chính nàng. Vì Hàn Đỉnh thân lần này, ta Hoán Hoa Các cũng phí sức không ít để chuẩn bị, mà bây giờ thời gian đã tới gần, không thể tiếp tục trì hoãn, hôm nay có thể gặp nhau, nhưng ngày mai lập tức mời Tô trưởng lão trở về Trung Thổ."
Tô Đình gật đầu nói: "Tỷ đệ đoàn tụ, một ngày là đủ."
Hắn biết lần này, như nếu không phải lấy thân phận trưởng lão Nguyên Phong Sơn, chỉ dựa vào một Chân Nhân Dương Thần thì cũng chỉ có thể ở trong băng cung chờ đợi, mà biểu tỷ hơn phân nửa cũng sẽ không được phép rời đi Hoán Hoa Các.
Khi bản lĩnh của bản thân không đủ để áp đảo hết thảy, thân phận như vậy lập tức trở thành vô cùng quan trọng.
Nếu bản lĩnh của bản thân đã tới mức Tiên Đạo, hai chữ "Tiên gia" kia chính là là thân phận cao quý nhất.