Lần này đi Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, huy động nhân lực mà lại can hệ trọng đại.
Đối với việc này, Tín Thiên Ông không cho sơ thất, cho nên không cho phép Tô Đình đi theo.
Tô Đình có chút bất mãn đối với chuyện này, vốn muốn mượn thế Nguyên Phong Sơn thế để tới Thất Xích Bạch Hạc đánh một trận, thí nghiệm uy lực của mấy món pháp bảo này, bây giờ ngay cả một cơ hội cũng không cho.
Mà Tín Thiên Ông còn để hắn ở lại chăm sóc đại điệt nữ.
Có bối phận cách trở, lão đầu này có vẻ yên tâm hơn trước kia rất nhiều, cũng không sợ Tô Đình biển thủ.
"Thanh Liên có ngươi đi lấy, tình thế bắt buộc, như vậy đại điệt nữ phải chờ lấy được Thanh Liên về, lại theo lời của Vân Kính tiên sinh, chủ động nhập địa phủ, lại tìm cơ hội phục sinh sao?"
"Không, như vậy quá tốn thời gian." Tín Thiên Ông nói ra: "Nếu Thanh Liên đã bắt buộc phải có, như vậy những ngày này sẽ để nha đầu kia về địa phủ."
"Vậy còn phải có người tiếp dẫn." Tô Đình cau mày nói: "Ai đi?"
"Một trong tam kiệt." Tín Thiên Ông nói ra: "Ba người bọn hắn đều nguyện tiến về, chỉ là đám bọn hắn đều là chân truyền đệ tử kiệt xuất nhất hiện nay của bản môn, tuyệt đối không có khả năng tất cả đều đi vào Địa Phủ, một khi có sơ xuất, bản môn sợ sẽ đứt đoạn truyền thừa, đệ tử hậu bối sợ là cũng không thể tiếp tục được nữa, cho nên chỉ có thể để một người đi. . ."
" Tam kiệt tong môn?" Tô Đình sờ lên cằm.
"Lúc đầu lão phu dự định để ngươi cùng tiến về Địa Phủ, tốt xấu gì nha đầu này cũng là chất nữ của ngươi." Tín Thiên Ông khẽ lắc đầu, nói ra: "Nhưng gần đây dường như ngươi phạm vào Khuê túc, thường có ánh Khuê túc chiếu rọi. . . Việc này chính là bí ẩn, không thể lộ ra ngoài sáng, cho nên ngươi không thể đi."
"Không đi thì không đi." Tô Đình giang tay ra, lại nhìn lên trên trời một chút, cười nói: "Tên ác lang kia vẫn còn là mang thù, đến nay vẫn dùng tinh quang chiếu rọi, liên luỵ ta. . . Sớm muộn gì sẽ có một ngày, ta chém đầu sói của nó."
"Khuê túc chính là thiên thần, dù ngươi mạo phạm nó như thế nào, sau này cần phải chú ý." Tín Thiên Ông dặn dò: "Đối với chính thần lên Phong Thần bảng, dù ngươi có đắc đạo thành tiên, cũng không thể tuỳ tiện giao phong."
"Biết rồi." Tô Đình nói ra: "Người không phạm ta, ta không phạm người, đây là chuẩn tắc của Tô mỗ nhân."
"Hi vọng như thế." Tín Thiên Ông khua tay nói: "Ta tiến về Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, mấy ngày gần đây ngươi để ý nha đầu kia, một thời gian sau tự có phán quan của âm minh trước tới đón đưa."
"Được rồi." Tô Đình cười nói: "Nơi này chính là Nguyên Phong Sơn, cũng không xuất hiện biến cố gì."
"Không thể không có tâm phòng bị người." Tín Thiên Ông chậm rãi nói: "Lão đệ tiện nghi ngươi so với rất nhiều trưởng lão trong môn lại khiến ta yên tâm hơn mấy phần."
"Đúng là vinh hạnh."
Tô Đình cười một tiếng, trong lòng cũng mơ hồ hiểu rõ.
Dù là đồng tông đồng môn, cùng một mạch cũng chưa chắc có thể hòa thuận ở chung.
Cho dù là ở trong tiên tông, cũng không khỏi có kẻ giảo quyệt.
Dù sao người trong tu hành vẫn là người.
——
Tín Thiên Ông cuối cùng đã rời núi.
Mà Tô Đình cũng để ý tới đại điệt nữ bên này, không bởi vì chuyên tâm tu hành mà không để ý đến lời căn dặn của Tín Thiên Ông.
"Ngươi nói lần này có thể được sao?" Tiểu tinh linh hỏi như vậy.
"Vân Kính tiên sinh đã nói ra biện pháp này, tự nhiên là có thể được." Tô Đình trầm ngâm nói: "Nhưng thật sự có thể làm được hay không cũng khó nói."
Hồng Y vốn là người đã chết, Ầm Thần của nàng vốn nên nhập Địa Phủ, trải qua Lục Đạo Luân Hồi.
Có lẽ bởi vì đạo hạnh nàng đương thời, cho nên tương lai đời tiếp theo sẽ thông minh linh mẫn, cũng có lẽ phúc duyên thâm hậu.
Nhưng sau khi trải qua luân hồi, nàng sẽ không còn là nàng.
Cho nên Tín Thiên Ông hao phí vô số tâm huyết, giấu kín Âm Thần của nàng trong bức họa, đến trước đây không lâu mới là hiện thế.
Mà bây giờ quay về Địa Phủ, còn phải trải qua Lục Đạo Luân Hồi.
Sinh lão bệnh tử, luân hồi chuyển thế, chính là trật tự thiên địa.
Mà biện pháp của Vân Kính tiên sinh chính là trước khi nàng trải qua Lục Đạo Luân Hồi, để nàng quay về dương gian, dùng Thanh Liên thu hoạch được thần khu, tránh đi quỹ tích vốn có.
Nhưng việc này không thể lộ ra ngoài sáng, càng không thể bị Thủ Chính Đạo Môn biết được.
Cho nên những ngày qua, bố trí trên người Hồng Y cũng rất nhiều.
Đối với những phương diện này, Tô Đình không biết nhiều.
Tuy rằng hắn có thiên nhãn cực kì phi phàm, dù học cái gì đều có thể nhìn thấu bản chất, nhưng hắn lại có tình lười nhác, cũng không muốn đi học tập những chuyện này quá nhiều.
Dù sao ở trong Nguyên Phong Sơn, cao nhân liên quan tới cấp độ này cũng không ít, mà trình độ lại cực cao.
——
"Trên dưới Nguyên Phong Sơn, ngươi đại khái đã đi dạo gần hết rồi nhỉ?"
Hồng Y thấy hắn đến, vẻ mặt đầy quái dị, bỗng nhiên hỏi một câu như vậy.
Tô Đình giang tay ra, nói: "Nguyên Phong Sơn còn có thật nhiều cấm địa, không cho phép ta đi."
Hồng Y chậm rãi nói ra: "Cấm địa chính là cấm địa, chỉ có chưởng giáo và mấy người mới có tư cách đặt chân tới đó, mà ngươi vừa nhập môn đã đi tới Thông Huyền Giới- cấm địa hàng đầu đấy, đây chính là ước mơ của rất nhiều đệ tử trong môn."
Tô Đình nghe vậy, lặng lẽ cười nói: "Cũng phải."
Hồng Y nói ra: " Địa giới của Nguyên Phong Sơn tự nhiên không rộng lớn bằng Thủ Chính Đạo Môn, mà ngươi ở Nguyên Phong Sơn có khả năng đạt được cơ duyên tạo hóa cũng cơ bản không khác mấy nhỉ?"
Tô Đình sờ sờ mặt, cười nói: "Rất nhiều chuyện vẫn nên hàm súc thì tốt hơn, nhưng tạm thời thì ta đúng là được không ít chỗ tốt ở Nguyên Phong Sơn, không có gì ngoài tàng thư kho còn có thể để cho ta đọc qua một số điển tịch tiền nhân tu hành, cơ duyên khác cũng đều không khác mấy."
Hồng Y thở ra một hơi, nói: "Để ngươi tiếp tục bế quan ở Nguyên Phong Sơn, chỉ sợ ngươi cũng cảm thấy không thú vị nhỉ?"
Tô Đình nghiêm mặt nói: "Tô mỗ luôn yêu thích yên tĩnh, mong muốn bình sinh chính là tìm một động phủ, an tâm tu hành, không ràng buộc, trở thành cao nhân ẩn sĩ trên thế gian."
Trong lúc nhất thời, Hồng Y không biết nói tiếp như thế nào.
Tiểu tinh linh ngáp một cái, không lên tiếng.
Bầu không khí nhất thời có chút cứng lại.
Tô Đình sờ sờ mặt, thầm nghĩ: "Bản thần quân là người hay nói như thế, thế mà lại có thể giết chết câu chuyện rồi?"
Một lúc sau, Hồng Y mới nói: "Lần này ta muốn đi hướng Địa Phủ một chuyến, bây giờ bố trí đại khái đã hoàn thiện, sau này cũng không có bao nhiêu chuyện nữa, nếu ngươi cảm thấy phiền muộn, có thể rời núi ra ngoài."
"Phụ thân ngươi dặn dò qua ta, để cho ta bảo vệ ngươi."
Tô Đình nói ra: "Chờ ngươi vào Địa Phủ, ta lại rời núi, đi du lịch bốn phía cũng không muộn. . ."
Sau khi nói xong, Tô Đình lầu bầu nói: "Lời này làm sao nghe khó chịu như thế?"
Hồng Y nhìn hắn một cái, nói ra: "Nguyên Phong Sơn dù sao cũng là tông môn mà ta sinh sống, một trong những tông môn cường thịnh nhất thế gian, có thể có chuyện gì? Ta nhìn ngươi cũng không chịu ngồi yên, thật sự không yên lòng thì để tiểu Bạch giao lưu lại giúp ta là được."
Tô Đình lông mày nhíu lại, hắn cũng là nhân vật tới gần tầng tám, mơ hồ hiểu ra cái gì, nói ra: "Ta muốn đi đâu chứ?"
Hồng Y dừng một chút, nói ra: "Sau khi về núi, ta lợi dụng danh nghĩa Nguyên Phong Sơn, hỏi thăm Hoán Hoa Các tin tức về biểu tỷ Tô Duyệt Tần của ngươi, hôm nay mới có tin tức truyền về."
Tô Đình cau mày nói: "Ngươi vội vã để cho ta rời đi, chính là muốn cho ta mau chóng đi Hoán Hoa Các? Hẳn là biểu tỷ ta gặp nguy hiểm?"
Hồng Y khẽ lắc đầu, nói ra: "Cũng không phải, mà là sau khi nàng ấy giải được thân Hàn Đỉnh, lại được một nửa tu vi của một người tu hành trước đó cũng có thân Hàn Đỉnh, nhưng ngươi cũng hiểu biết, đây dù sao cũng không phải bản lĩnh nhà mình đã tu luyện, cho nên có vô số tai hại. . . Hôm nay ta mới nhận được tin tức, nàng muốn bế tử quan, hoặc là nhờ vào đó tu thành Ầm Thần, hoặc là cứ thế tán công, đánh tan tất cả rồi làm lại từ đầu."
Tô Đình nghe vậy, trầm ngâm nói: "Ngươi thật sự sẽ không xuất hiện biến cố?"
Hồng Y lắc đầu nói ra: "Ta luôn không cậy mạnh."
Tô Đình sờ lên cằm, nói: "Ta để tiểu Bạch giao lưu lại, những tinh quái này cũng đều đón tới động phủ của ngươi. . . Ta lại để Thiên Binh Giáp lại cho ngươi, truyền cho ngươi pháp môn thi triển, uy năng của Thiên Binh Giáp này rất mạnh, tựa như thiên binh, sẽ không kém gì Chân Nhân Dương Thần xuất thân tán tu bình thường."
Hồng Y dừng một chút, gật đầu nói: "Như thế cũng tốt, với đạo hạnh bây giờ của ngươi, cũng không cần Thiên Binh Giáp hộ thân."
Nàng cũng biết được, năm đó Ngũ hành giáp đối với Tô Đình chính là một cánh tay đắc lực, nhưng bây giờ Tô Đình có bản lĩnh cao, hơn xa thiên binh giáp trong tay hắn.
Từ ngày Tô Đình một chưởng đánh lui Ứng Phong, nàng đã hiểu ra, bây giờ Tô Thần Quân có bản lĩnh cao, phóng nhãn khắp nhân thế, không có ai ngoài Tiên gia, dù có là Bán Tiên, cũng chưa chắc có thể làm gì được Tô Đình.