Tình cảnh bốn phía vô cùng yên tĩnh, đám người đều trầm mặc. . .
Lúc trước Tô Đình đấu pháp cùng Tề Cận Lâm, chỉ dùng thiên nhãn thần thông đã có thể thủ thắng.
Chuyện này khiến đám người có một loại ảo giác là hắn chỉ dựa vào thiên nhãn thần thông này nên mới có thể thắng được.
Đông Tiều chính là nghĩ như vậy, hắn tự biết bản thân mình không đấu lại Tề Cận Lâm, nhưng Tề Cận Lâm bại bởi thiên nhãn thần thông, còn hắn chưa hẳn sẽ bại, dù sao bản thân hắn có thể phách cường đại, có lẽ có thể chịu được thiên nhãn thần thông liên đánh trúng.
Chỉ cần đến gần Tô Đình là hắn có thể dùng một quyền đánh bại thiếu niên yếu đuối không chịu nổi này.
Hắn đúng là chống lại được thiên nhãn thần thông.
Nhưng thiếu niên nhìn như yếu đuối không chịu nổi một quyền này, trong nháy mắt lại mặc vào một tầng áo giáp cực kỳ cổ quái, khí lực lập tức tăng vọt, có thể chống lại hắn.
Nếu như chỉ là như thế thì cũng thôi.
Trong pháp lực của thiếu niên kia lại mang theo lôi đình, giật cho hắn cứng đờ người.
Kế tiếp, hắn còn chưa khôi phục thì lại bị đập một gạch.
Cho đến lúc này, hắn vẫn không phục, nhưng lại không còn sức tái chiến.
"Đông Tiều tính sai."
"Thiếu niên này có thiên nhãn thần thông quả thực lợi hại, nhưng bản thân hắn cũng không kém."
"Khi nãy bộc phát ra lực lượng có thể chống lại cùng Đông Tiều, nhưng không ngăn chặn được Đông Tiều, còn giới hạn ở tầng bảy."
"Nếu người nghĩ bản thân có thể ngăn cản được thiên nhãn của hắn, bản lĩnh cao hơn tầng bảy thì có thể giành giật một hồi cùng hắn."
"Vì bảo sách kia, lão phu cũng bất chấp lấy lớn hiếp nhỏ."
Đúng lúc này, chợt có một người tiến lên phía trước.
Đó là một lão giả, hạc phát đồng nhan, râu tóc đều bạc trắng, lại mặc bạch bào, rất có tư thái đạo cốt tiên phong.
Mà khí tức của lão rõ ràng đã đạt tới tầng tám.
Nữ tử áo đỏ khẽ biến sắc.
Tiểu tịn linh cũng hơi lo lắng.
"Quá không biết xấu hổ, như thế lão, thế mà còn đến bắt nạt Đại Ngưu nhà ta?"
"Lúc trước Cát Chính Hiên từn nói tiếc là chưa thể chiến một trận cùng cảnh giới với Tô Đình, chỉ vì Tô Đình tu hành quá muộn, thời gian không dài. . . Lão tiền bối bây giờ có vẻ đang lấy lớn hiếp nhỏ." Ngay cả nữ tử áo đỏ cũng không nhịn được phải nhíu mày.
"Không có chuyện gì, không cần sợ, Đại Ngưu nhà ta rất thông minh, co được dãn được, mới sẽ không bị người chiếm tiện nghi, mặc người ta ỷ lớn hiếp nhỏ." Tiểu tinh linh kiên định tin tưởng Đại Ngưu đạo nhân, tràn đầy khẳng định, liên tục gật đầu đạo.
"Tới tới tới!"
Tô Đại Ngưu hào khí tỏa ra, chỉ vào lão giả kia, nói: "Tới tới."
". . ."
". . ."
Tiểu tinh linh cùng nữ tử áo đỏ lập tức trầm mặc không nói gì.
Tô Đình đánh đến mức tâm niệm bừng bừng, trong cơ thể giống như có một luồng khí tức hừng hực, muốn trào ra.
Trong lòng hắn biết đây là một cơ hội.
Vật cực tất phản!
Âm cực sinh dương!
Âm Thần của hắn, đã tu luyện đến cực hạn.
Dấu hiệu lúc này chính là vật cực tất phản, âm cực sinh dương!
Chỉ cần nắm chắc được cơ hội này là có thể thành công dưỡng ra một điểm dương khí trong Âm Thần, gieo xuống hạt giống Dương Thần!
Đến một bước này, có thể nói là bước nửa bước vào cảnh giới Chân Nhân Dương Thần!
"Để xuống hai kiện pháp bảo, rồi lên đi!"
Tô Đình gấp gáp không thể chờ, rất có dáng vẻ như dục hỏa đốt người.
". . ."
Lão giả áo bào trắng run lên nửa ngày.
". . ."
Đám người giữa sân luôn cảm thấy một trận đấu vốn êm đẹp nghiêm chỉnh lại biến thành vô cùng cổ quái.
——
Trong Tiên Tần Sơn Hải giới.
"Thiếu niên này đúng là ngoài dự liệu."
Ánh mắt chưởng giáo lấp lóe nói: "Lần lượt đánh bại Cận Lâm, cùng Đông Tiều kia, bây giờ lại không sợ nhân vật tầng tám, dường như mỗi lần xuất thủ đều không dùng hết sức, bản lĩnh từng chút từng chút bày ra, đúng là cổ quái."
Tề Tuyên nhíu chặt lông mày, nói: "Nhưng đạo hạnh của hắn rốt cuộc là ở tầng mấy?"
Chưởng giáo nghe vậy, nghiêng đầu hỏi: "Tin tức liên quan tới Tô Đình ở Trung Thổ, đã đưa đến rồi sao?"
Trưởng lão kia đang muốn nói chuyện, lại đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng nói: "Tới rồi."
Ông ta lấy ra một quyển sổ, đốt đi một tấm bùa, dán vào một tờ trong đó rồi chợt lau đi tro tàn của lá bùa.
Tro tàn của lá bùa được lau đi,
Mặt giấy vốn trống không lập tức hiện ra rất nhiều chữ.
Tận đến lúc này, vị trưởng lão này mới lấy một trang này xuống, cung kính dâng lên.
Chưởng giáo nhận lấy tin tức liên quan tới Tô Đình, lập tức trầm mặc, ánh mắt ông ta lấp lóe, lại đưa cho đám người.
Chư vị trưởng lão đều xem qua, hai mặt nhìn nhau.
Tuy Tề Tuyên có đạo hạnh cao nhưng bối phận khá thấp, nhận trang giấy này cuối cùng mới, khi đọc được ghi chép từ trang giấy trong tay, lập tức trầm mặc xuống.
"Hay cho Tô Đình! Hay cho Đại Ngưu đạo nhân! Hay cho Vô Địch Thần Quân."
Chưởng giáo thở ra một hơi, vẻ mặt có phần dị dạng.
Vẻ măt Tề Tuyên hơi trầm xuống, không nói một lời.
Từ ghi chép phía trên thì có thể thấy vị Tô Thần Quân này có bản lĩnh chiến thắng Dương Thần, nhưng trước mắt hắn lại là Thượng Nhân hàng thật giá đúng.
Chỉ là Thượng Nhân này, ai ở đây cũng không dám khinh thường.
Bởi vì hắn quả thực không phải Thượng Nhân bình thường.
Không đề cập tới sự tích của hắn, chỉ xét tới tốc độ hắn tu hành thì đã quá kinh người rồi.
Khi vừa xuất hiện, bắt đầu có thanh danh là ở thịnh hội tại kinh thành do Ti Thiên Giám của Đại Chu thuộc Trung Thổ tổ chức, lúc ấy đạo hạnh của hắn là tầng ba, cùng đám thế hệ trẻ tuổi tranh phong, đột phá tầng bốn, sau khi thành Thượng Nhân đã giành được vị trí đệ nhất.
Nếu chỉ như thế thì đã không đủ khiến vị Dương Thần Chân Nhân này cảm thấy kinh dị, chỉ coi hắn là một hậu bối kiệt xuất mà thôi.
Nhưng mà về sau, sự tích về Tô Đình thật sự có chút kinh thế hãi tục.
Nhất là tru diệt một vị Đại Chân Nhân tầng tám đỉnh phong, từ đó thanh danh vang xa.
Hắn tuy là Thượng Nhân, lại có bản lĩnh thắng được Chân Nhân.
Về điểm này đệ tử tầng sáu đỉnh phong trong Tiên Tần Sơn Hải giới chưa hẳn đã không làm được.
Thế nhưng trong thời gian ngắn ngủi, từ đạo hạnh tầng ba, đột phá Thượng Nhân cảnh, đến bây giờ, trình độ Âm thần đã tu luyện đến cực hạn, trở thành Thượng Nhân tầng sáu. . . Tốc độ như thế, trong Tiên Tần Sơn Hải giới đúng là không có người có thể so sánh.
" Âm Thần?"
"Nhưng hắn rõ ràng lộ ra thần thông ở cấp độ Dương Thần Chân Nhân."
"Tại sao ngươi không nói hắn còn đã từng tru diệt Đại Chân Nhân tầng tám?"
"Có thể là gần đây đã có đột phá hay không?"
"Vậy càng đại biểu rằng thiên phú của người càng vượt ra khỏi suy đoán của chúng ta. . ."
"Lúc trước hắn xuất thủ, đúng là dùng pháp lực Âm thần, cũng không có đột phá."
"Vậy. . ."
Chúng người đưa mắt nhìn nhau, nhất thời không nói gì.
Một hậu bối chưa thành Dương Thần, nếu có thể đánh bại hắn thì Tiên Tần Sơn Hải giới có thể lấy lại bao nhiêu mặt mũi?
Vấn đề ở chỗ hiện tại không phải là đánh bại hắn, mà là một vị Dương Thần Chân Nhân của tông môn đã bại trong tay Thượng Nhân này.
Một khi việc này truyền ra, nhất định là sẽ tạo ra cơn sóng dư luận, có thể nói là mất hết thể diện, thậm chí so với chuyện Cát Chính Hiên còn khiến người xấu hổ hơn.
"Bản môn là Đạo Tổ truyền thừa, đạo thống sâu nặng, truyền thừa chí cao, sở học nhận biết đều là tuyệt đỉnh đương thời, đệ tử trong môn cũng có căn cơ vững chắc, đều có trưởng bối dạy bảo, từ trước đến nay đều có bản lĩnh vượt cảnh giới mà đánh bại địch, hôm nay lại bị người khác làm được, dùng bản lĩnh Thượng Nhân Âm Thần đánh bại Chân Nhân Dương Thần?"
"Chuyện vô cùng nhục nhã này. . . Không bằng thừa dịp tu vi cảnh giới của hắn không có người biết, sớm diệt khẩu hắn đi?"
"Lỗ mãng! Quả thực nói hươu nói vượn!"
"Nhưng vấn đề là đánh bại một Thượng Nhân như hắn lại hoàn toàn vô ích, mà không thể đánh bại hắn, chẳng lẽ không phải đã chắc chắn với lời đồn rằng hậu bối bản môn kém xa Chính Tiên Đạo cùng Nguyên Phong Sơn?"
"Trận khiêu chiến này, quả thực là tốn công mà không có kết quả, như cạm bẫy. . . Cát Chính Hiên không phải là lại đào cái hố để chúng ta nhảy vào chứ?"
"Chúng ta đã nhảy xuống trước mắt bao người rồi, bây giờ nên làm cái gì?"
"Cận Lâm sư đệ bại, đệ tử tầng tám trở xuống của bản môn không có người nào là đối thủ của hắn."
Tề Tuyên nhìn về phía chưởng giáo, thấp giọng nói: "Mà cho dù Dương Thần Chân Nhân có thể thắng, cũng là lấy cảnh giới đè ép, khó tránh khỏi sẽ bị người mượn cớ. . ."
Chưởng giáo hỏi ngược lại: "Như vậy, cùng cảnh giới đánh một trận thì sao?"
Tề Tuyên lập tức cười khổ thành tiếng, thấp giọng nói: " Chân Nhân Dương Thần trong tông môn, đạo hạnh tầng bảy còn không có nắm chắc có thể thủ thắng, huống chi là Thượng Nhân?"