Chương 4: Luyện Khí Tầng 1
Lê Phương lúc này đang đứng trong một khoảng không gian dường như vô tận, trên đầu hắn là bầu trời cao chót vót dưới chân là mặt nước tĩnh lặng.
Nơi đây chính xác là Khí Hải của hắn, trong đầu Lê Phương đột nhiên xuất hiện một số thông tin.
Con người muốn tu luyện đầu tiên chính là phải mở ra thần tàng của cơ thể, mà bước đầu tiên chính là mở ra Huyệt Khí Hải. Mở ra căn nguyên lực lượng của bản thân, mở ra cội nguồn.
Lê Phương lúc này mới biết hắn lúc trước tu luyện Cửu Tinh Bá Thể Thuật cũng chỉ là tu luyện nhục thân, hoàn toàn chưa chạm tới cái gọi là tu luyện chính thức.
Một số cảnh giới tu luyện cũng theo đó xuất hiện, tu sĩ tu luyện chia làm 6 cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Chân Tiên.
Vô số thông tin liên tục xuất hiện khiến cho Lê Phương không khỏi choáng váng.
Đây là những thông tin cơ bản như ngôn ngữ và cảnh giới tu luyện được ẩn chứa trong linh căn của Ngũ Sắc Quả về nơi mà nó sinh trưởng trước khi bị hái đi.
Lê Phương lúc này vô cùng chấn động, thực sự có một hành tinh mà con người có thể tu tiên và trường sinh.
Tinh Vân Đại Lục ruốc cuộc là nơi nào ?
Nhưng mà Lê Phương còn chưa kịp trả lời, cơ thể hắn lại truyền đến một cơn đau dữ dội.
Một cỗ lực lượng không tên di chuyển trong cơ thể từ từ đi về phía đan đền, trên đường đi cổ năng lượng không tên kia không ngừng trùng kích vào toàn bộ kinh mạch trong cơ thể Lê Phương, cả người hắn lập tức run rẩy không thôi, làm hắn không nhịn được mà phun ra một ngụm máu.
Nhưng mà cỗ lực lượng kia cũng không có ngừng lại mà liên tục đánh thẳng vào kinh mạch.
Dù Lê Phương đã luyện đến tầng 1 của Cửu Tinh Bá Thể Thuật thân thể vô cùng cứng rắn, giờ phút này cũng khó có thể chịu đựng nổi, sắc mặt trở nên vô cùng dữ tợn.
"Ầm ầm!"
Bên trong thân thể Lê Phương đột nhiên đan điền mở ra, bên trong lập tức xuất hiện năm quả cầu có năm màu đang không ngừng xoay tròn, kinh mạch hắn giờ phút này giống như nước lớn vỡ đê, rốt cuộc cũng không thể chịu nổi lập tức bị đả thông, cổ lực lượng không tên kia cấp tốc chen chúc mà tràn vào đan đền.
Ngay lập tức áp lực trên thân thể Lê Phương nhanh chóng giảm bớt, kinh mạch đau nhức cũng giảm dần.
Ngay khi Lê Phương thở ra một hơi, hắn lập tức kinh hãi phát hiện cổ lực lượng kia vậy mà chưa có ý định dừng lại, tiếp tục đánh mạnh vào kinh mạch của hắn. Lê Phương vừa có chút buông lỏng trên mặt lập tức lại hiện lên vẻ đau đớn.
Cỗ lực lượng này cũng không bá đạo ngang ngược, cho Lê Phương một chút nghỉ ngơi lại tiếp tục tràn vào kinh mạch, nhưng mà vẫn như lúc trước, vô cùng dữ dội như muốn xé rách kinh mạch của hắn.
---------------
Lúc này tại một tầng chót nhất của phi thuyền, một chất lỏng màu đen đang không ngừng di chuyển, nhìn qua nó chỉ khác một vũng nước kết hợp cùng môi trường tối tăm xung quanh, dù có người ở đây cũng không thể nhìn thấy nó.
Bên trong tầng có người đang ngồi dường như đang sửa chữa gì đó.
Chất lỏng màu đen kia vừa thấy người này liền vô cùng hưng phấn, tốc độ di chuyển nhanh chóng tăng lên hướng về phía người đàn ông.
Người đàn ông đang cặm cụi làm việc, đột nhiên cảm nhận được phía sau truyền đến một luồng gió lạnh,hắn có chút bất an quay đầu lại nhìn, ngay lúc này trước mắt hắn đột nhiên tối đen, một chất lỏng màu đen ập vào mặt. Người đàn ông cả kinh lập tức dùng hai tay cào lên mặt muốn lấy chất lỏng kia ra, nhưng mà dù cho hắn có làm như thế nào đi nữa chất lỏng kia vẫn bám vô cùng chật.
Chất lỏng màu đen không ngừng chui vào mắt, mũi, miệng của người đàn ông, sau đó vài giây người đàn ông lập tức bất động.
Sau đó hai mắt người đàn ông chậm rãi mở ra.
Không gian ở đây âm u và tối tăm hơn nhiều so với các tầng khác nhưng đối với người đàn ông kia cũng chẳng là gì, bởi vì bây giờ tròng mắt của hắn đều là màu đen.
Người đàn ông đi về phía trước trong miệng vẫn không ngừng thì thầm.
"Đói...đói... "
---------
Tiếng đập cửa làm cho Lê Phương giật mình tỉnh dậy. Hắn ngơ ngác đưa mắt nhìn quanh, vẫn ở trong khoang thuyền của mình nhưng mà cảm giác đau đớn đã biến mất, trên giường hắn lúc này đều là những chất nhầy màu đen vô cùng h·ôi t·hối.
"Không biết là ai đang gõ cửa? "
Ý niệm hắn vừa động, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện hình ảnh của Hà đang đứng trước cửa phòng, dù hằn chưa bước ra khỏi phòng, cánh cửa phòng cũng đang đóng chặt.
"Chuyện này là sao?"
Tiếng đập cửa lại tiếp tục truyền đến làm cho Lê Phương trở lại thực tại, hắn tiến đến mở cửa sổ nhỏ nhìn ra ngoài thì thấy đó đúng là Hà.
"Tôi còn tưởng cậu chưa tỉnh."- Hà kinh ngạc nói.
Hà thấy mọi người trên tàu đều đã tỉnh được mấy ngày, riêng Lê Phương thì vẫn không thấy đâu, nên đành đến xem sao.
"Tôi cũng vừa tỉnh thôi, đang bận một chút cậu cứ đến phòng tập luyện trước tôi sẽ tới sau." - Lê Phương cười nói.
Hà nghe vậy thì cũng gật đầu không nói gì thêm, sau khi Hà rời đi Lê Phương liền nhanh chóng thu dọn chăn gối đen đi giặt, sau đó thì đi tắm một chút.
Ngồi trên giường Lê Phương rõ ràng cảm nhận được thân thể mình có thay đổi rất nhiều, sức mạnh dường như cũng tăng lên một chút.
Lúc này Lê Phương mới kinh hãi phát hiện ra Cửu Tinh Bá Thể Thuật không chút báo trước đã đột phá đến tầng thứ 2.
Lê Phương giật mình khi cảm nhận được Cửu Tinh Bá Thể Thuật có đột phá, hắn ngồi bệt xuống giường vô cùng kinh ngạc.
Tầng 1 Cửu Tinh Bá Thể Thuật hắn luyện mất mười năm, tầng 2 nhanh nhất e là cũng hơn 10 năm đi, vậy mà vừa ăn loại trái cây kì quái kia đã làm cho Cửu Tinh Bá Thể Thuật đột phá, ruốc cuộc trái cây kia là gì lại có thể giúp hắn dễ dàng đột phá đến tầng 2 của Cửu Tinh Bá Thể Thuật như vậy.
Trong đầu hắn lúc này đột nhiên lại cảm nhận được mọi tình cảnh bên ngoài, dù hắn không có đi ra ngoài.
Trong đầu Lê Phương lập tức lé lên hai từ Thần Thức.
"Đây không lẽ là thần thức."
Thần thức là gì ? Nó giống như một tấm lưới được dệt từ ý niệm của một tu sĩ. Cảnh giới càng cao tấm lưới này càng lớn, độ bao phủ cũng theo đó mà tăng lên, chi tiết hơn, mạnh mẽ hơn. Tác dụng của nó thường là để cảm nhận và tìm kiếm trong một phạm vi nhất định, mà không cần phải dùng mắt nhìn. Chỉ cần bước vào Luyện Khí Tầng 1 là có thể sử dụng thần thức, nhưng mà chỉ giới hạn trong phạm vi 5 mét xung quanh người, tu vi càng cao Thần Thức sẽ càng rộng lớn.
Lê Phương cũng không ngờ được hắn vậy mà mơ mơ hồ hồ đã bước vào cảnh giới Luyện Khí, bắt đầu bước chân lên con đường của một số tu sĩ.