Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thượng Cổ Truyền Kỳ

Chương 1 : Chuyến Tàu Cuối Cùng




Chương 1 : Chuyến Tàu Cuối Cùng

Sa mạc cằn cỗi trong ánh hoàng hôn này chính là cảnh đẹp nhất mà Lê Phương từng thấy suốt 20 năm may.

Người ta nói rằng nơi cằn cỗi này từng là nơi đẹp nhất trên địa cầu, nhưng mà bây giờ không còn một sinh vật sống, ngay cả cây cỏ cũng không thể tồn tại.

Hơn 20 năm trước một loại virus lạ đột nhiên xuất hiện trong vòng ba năm nó đã quét sạch 50% sinh vật sống trên địa cầu, khiến cho số lượng con người còn sống không nhiều.

Các nhà nghiên cứu còn sống đã thúc đẩy sự phát triển của khoa học, trong khi nghiên cứu virus, họ đã có thể tạo ra vaccine ngăn ngừa virus xâm nhập cơ thể lên đến 90%.

Nhưng mà vaccine được tạo ra cũng chẳng phải chuyện tốt gì, các quốc gia vì tranh nhau cách chế tạo loại vaccine này, mà đánh nhau sứt đầu mẻ trán.

Chiến tranh thế giới chính thức mở ra, v·ũ k·hí thông thường không còn có thể thỏa mãn những kẻ tham lam. Bom h·ạt n·hân bắt đầu nở rộ trên khắp địa cầu, trật tự thế giới sụp đổ....

Các quốc gia c·hiến t·ranh với nhau hơn 14 năm, rất nhiều quốc gia sụp đổ địa phận bị san thành đất bằng địa cầu gần như bị phá nát hoàn toàn, khắp nơi bây giờ đều là sa mạc..

Lê Phương bị thu hút bởi ánh hoàng hôn rực rỡ trên bầu trời, có lẽ đây là lần cuối hắn được ngắm nhìn hoàng hôn trên địa cầu.

"Nơi đây từng có đất đai màu mỡ, từng có nguồn tài nguyên dồi dào. Nhưng mà nhìn xem, c·hiến t·ranh đã biến nó thành thứ gì..."



Lê Phương thì thầm cho đến khi mặt trời lặn, bầu trời đêm dần dần ló dạng.

Lê Phương biết thời gian của hắn đã hết, bởi vì chỉ cần mặt trời lặn, hắn sẽ phải đi một nơi rất xa, có thể cả đời này hắn sẽ không có cơ hội trở về nữa.

"Đến lúc phải đi rồi."

Lê Phương đứng dậy vỗ vỗ cát bám trên quần áo, nhặt khẩu súng trường tự động bên cạnh, quay trở lại phi thuyền.

Bên trong phi thuyền còn có mấy chục người nữa, toàn thân đều mặc quân phục chỉnh tề, trên ngực còn treo rõ một quốc kỳ cờ đỏ sao vàng.

Nhiều người cầm trên tay điện thoại gọi video với gia đình, khuôn mặt đều là nước mắt, hai bên nhìn nhau một lần cuối cùng sau đó chỉ còn lại sự im lặng.

Những người này đều là những người được chọn, gánh vác trên vai sứ mệnh của cả một quốc gia.

Lê Phương ngồi xuống cạnh một trung sĩ, người này thấy Lê Phương liền nói :

"Cậu biết gì chưa ? Bên kia truyền về một số tin đồn, dường như họ đã phát hiện được gì đó."



"Tôi cũng có nghe nói, nhưng không biết họ đã phát hiện được gì. Nhưng mà sau lần đó, các quốc gia đều đẩy nhanh tốc độ chế tạo phi thuyền."

"Đúng vậy - Vị trung sĩ kia gật đầu nói - Tuy không biết là gì, nhưng mà các quốc gia đều có động thái mạnh, chắc chắn phát hiện thứ không tầm thường."

Phi thuyền này vài phút nữa thôi, sẽ xuất phát đến một nơi sâu trong vũ trụ.

Không gian là vô tận, vũ trụ mênh mông, nhưng nó lại băng lãnh, tĩnh mịch. Con người dù có cố gắng như thế nào, cũng không thể tìm ra một nơi nào có sự sống ở ngoài kia.

Cho đến 5 năm trước, một tàu thâm dò gửi về vài hình ảnh khiến cả thế giới chấn động, đó là một hành tinh có vẻ ngoài giống hệt địa cầu.

Nhưng những hình ảnh tiếp theo làm cho người ta càng kinh hãi, trên hành tinh này có cây cối và nước, nên chắc chắn sẽ có không khí tồn tại, môi trường này hoàn toàn thích hợp cho con người sinh sống.

Người ta đặt tên nó là Tân Tinh, sau đó một năm một đội gần trăm người đến từ nhiều quốc gia khác nhau được cử đến Tân Tinh, tuy đến hiện tại vẫn chưa có thông tin gì nhưng có nhiều tin đồn bên kia đã phát hiện được gì đó rất kinh người, nên các quốc gia mới đẩy nhanh tiến độ chế tạo phi thuyền như vậy.

Địa cầu từng là khởi nguyên của nhân loại, bọn họ chưa từng nghĩ sẽ rời xa nơi đây . Nhưng bây giờ nơi này con người khó có thể tồn tại được nữa. Khắp nơi đều là chất phóng xạ, chỉ cần hít một hơi là có thể nhìn thấy tổ tiên đang vẫy gọi.

Địa cầu bây giờ có không ít thành thị hoang vu, không người ở. Tất cả những đều này là do c·hiến t·ranh mang đến . Một thế giới phồn hoa bị phá hủy, trở nên không còn gì, mọi thứ chỉ là sự hoang vu và tiêu điều.



"Phi thuyền sẽ cất cánh trong 5 phút nữa, đề nghị các thành viên nhanh chóng trở về khoang phòng của mình."

Một âm thanh phát ra từ loa thông báo khiến cho mọi người giật mình, tất cả đứng dậy nghiêm chỉnh đi về phòng.

Lê Phương cũng vậy, sau khi trở về phòng hắn ngồi sếp bằng trên giường, trong đầu hắn bắt đầu diễn luyện "Cửu Tinh Bá Thể Thuật ".

Đúng vậy, đây chính là bí mật lớn nhất của Lê Phương "Cửu Tinh Bá Thể Thuật" thứ này là do Lê Phương vô tình phát hiện được trong một trận phục kích ở Trung Quốc hơn 10 năm trước.

Vốn dĩ hắn cũng không có hứng thú với thứ này, nhưng mà trong nhiệm vụ á·m s·át chủ chốt của quân địch, hắn chính mắt thấy được, thủ lĩnh của quân địch lấy nhục thân đỡ đạn từ một khẩu Barret M99 khiến hắn kinh hãi không thôi.

Nhiệm vụ lần đó Lê Phương phải rất khó khăn mới hạ được mục tiêu, Cửu Tinh Bá Thể Thuật cũng là được phát hiện trên người tên này.

Lê Phương ngồi trên giường, toàn thân phát ra đồng quang lấp lánh, đây chính là tín hiệu luyện thành công tầng 1 của Cửu Tinh Bá Thể Thuật

Lê Phương từ khi phát hiện được thứ này, mười năm nay vẫn không ngừng tu luyện, vài ngày trước cuối cùng cũng có chút thành quả, đã luyện được một tầng.

Đến bây giờ hắn cũng không khỏi kinh ngạc, trên đời thực sự có loại công pháp tu luyện thần kì như vậy sao? Có lẽ những lời đồn đại về các tu sĩ có thể phi thân, độn địa thời xưa là có thật.

Lúc này một tiếng động cơ gào rú vang lên, Lê Phương rời khỏi giường tiếng vào khoang ngủ đông nằm xuống, ấm nút đóng lại tiến vào trạng thái ngủ đông.

Phi thuyền bên ngoài không ngừng gào rú, run rẩy, nhanh chóng bay vào sâu bên trong vũ trụ.