Chương 15: Bích Hải Triều Sinh đè Tiêu Ngọc - Thánh Linh trọng tái hiện nhân gian
Vừa kể cố sự, một giọt nước mắt vừa lăn dài trên gò má Siêu Mộng, thể hiện rõ cho cảm xúc của y lúc này. Hai tay cầm tiêu vắt ở sau hông, ngẩng mặt nhìn lên trời, y cảm thán:
- Tuy nhiên, Thiên Đạo tuy vô tình nhưng cũng có đức hiếu sinh. Long Nhi c·hết, linh hồn chàng được Kiếm GIới thu nhận, mang theo kiếm ý bất diệt chuyển thế sang kiếp sau, đồng thời vẫn có thể lưu giữ ký ức tiền kiếp tam thế.
Nói rồi, SIêu Mộng cúi đầu, dùng tiêu chĩa thẳng vào Vương Trùng Dương, ánh mắt đột nhiên sắc bén như kiếm, trong sự lạnh lùng có cái hữu tình, trong nỗi buồn nhớ hòa lấy niềm kiêu ngạo khi xưa. Y nói:
- Những chuyện tiền kiếp không nên vướng bận, nhưng kiếm đạo chi lộ thì chẳng thể từ bỏ. Một đời này, tuy ta đã không còn là Long Nhi, nhưng ta vẫn đã, đang và mãi mãi là một Kiếm Thánh. Lần xuất kiếm đầu tiên trước mặt thiên hạ này, cũng là ngày Kiếm Thánh tái xuất Thần Châu !
Tiêu ngọc nhẹ nhàng vung lên, Siêu Mộng khí thế bỗng chốc biến đổi, y có tự tin rằng một ván này, Vương Trùng Dương tuyệt không có bất kỳ phần thắng nào. Cho tới nay, Siêu Mộng đều thử đem Thánh Linh kiếm ý và Lục Diệt kiếm ý cùng võ học khác dung hợp với nhau, trước đây cũng tạo ra không ít chiêu số tinh diệu, nhưng mà, kiếp pháp hòa vào kiếm pháp thì sẽ ở một đẳng cấp hoàn toàn khác xa.
Chiêu thứ nhất, Tiêu Sử Thừa Long, hợp với kiếm ý của Kiếm Tam, kình kiếm tam liên vây đánh, lúc xuất chiêu, phát sinh tiếng tiêu thanh u dễ nghe, không khí cũng đi theo rung động. Một chiêu qua này đi, Vương Trùng Dương sắc mặt bỗng chốc đại biến. Đạo gia có Thiên Nhân Hợp Nhất, Vương Trùng Dương thân là đạo pháp đại tông sư, từ lâu đã chạm tới tầng cảnh giới kia. Cái gọi là thiên, chỉ chính là phương thiên địa này, bao gồm toàn bộ không gian trong nó. Mà một chiêu kiếm của Siêu Mộng vừa xử, trực tiếp khiến cho cả không gian bắt đầu rung động.
Gió thổi tán cây, đến cùng là phong chuyển, vẫn là thụ lay ? Dứt bỏ một loại chủ nghĩa duy tâm ngôn luận nào đó, lấy khách quan xem sự vật, người thường đều có thể rõ ràng, là phong động trước, rồi mới kéo theo lá bay. Hiện tại, nhất chiêu qua đi, trên đỉnh ngọn núi nhấc lên một trận gió nhẹ, những người khác cảm thấy là gió đang thổi, chỉ riêng Vương Trùng Dương biết được, đây chính là bọn họ động trước.
Siêu Mộng kiếm đầu tiên, liền phá Vương Trùng Dương cái cảnh giới gần như Thiên Nhân Hợp Nhất kia. Bất quá, Thánh Linh Ngọc Tiêu Kiếm Pháp vừa mới bắt đầu mà thôi.
Chiêu thứ hai, Vân Tâm Xuất Tụ, hòa cùng kiếm ý Kiếm Tứ, một kiếm bình ổn trực bạch vung ra, kiếm khí và tiếng tiêu khuấy động, không gian thời gian cũng theo đó lay chuyển, Vương Trùng Dương chỉ cảm thấy bốn thứ này dung hợp lại cùng nhau, gần như phải đem cơ thể lão xé nát. Vương Trùng Dương sắc mặt trở nên trắng bệch, Siêu Mộng hai chiêu này, uy lực nhìn qua thì như một hơi gió mát thổi qua, nhưng lại để cho lão nhìn thấy đồ vật ẩn sâu bên trong đó. Loại năng lực này diễn biến đến mức tận cùng, nhất định có thể xé rách không gian, uy thế thẳng tới hủy thiên diệt địa, Siêu Mộng là như thế nào ngộ được ? Nhờ vào tiền thế kiêm sinh tam thế Kiếm Thánh sao ?
Chiêu thứ ba, Kim Thanh Ngọc Chấn quy tụ kiếm ý Kiếm Bát, tiếng tiêu run run liên hồi. Tiêu có tám lỗ, tám lỗ liên thanh, bắn ra một luồng sóng âm, tựa như một đạo kiếm khí vô hình, những nơi đi qua, không gian tựa hồ b·ị c·hém đứt thành từng mảnh.
Chiêu thứ tư, Hưởng Triệt Lâu Đài, nhập vào kiếm ý Kiếm Cửu, kiếm đi quy nhất, thanh thế lăng nhiên. Một chiêu này, kiếm kình cắt lấy không gian cho ra cảm giác rõ ràng nhất, liền Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong cũng phát giác được.
Chiêu thứ năm, Sơn Ngoại Thanh Âm, hòa cùng kiếm ý Kiếm Thập Bát, đây là một chiêu kiếm về tâm thuật. Âm thanh giúp cho mình có thể vứt bỏ tạp niệm, tuân thủ nghiêm ngặt lấy ý chí kiên định, khi đối địch, để cho tạp niệm nổi lên bốn phía, tâm thần đối thủ đại loạn. Cơ thể Vương Trùng Dương khẽ run lên, phảng phất nhớ tới đủ mọi loại chuyện trong quá khứ. Kháng kim thất bại, cuối cùng chỉ có thể ẩn cư Hoạt Tử Nhân Mộ, thành tựu của lão không thể cứu vớt được thiên hạ thương sinh, cuối cùng, chỉ có thể nhờ đến võ đạo cầu lấy một tia an ủi, thắng được một cái hư danh Nam Tống thiên hạ đệ nhất. Nhưng mà, thứ mà lão muốn không phải là quyền cước công phu, mà là văn trị quốc gia.
Những hư danh này, nhìn như đơn giản, nhẹ nhàng một câu liền có thể bỏ xuống, nhưng lại có mấy người có thể làm được ? Siêu Mộng cũng phải trải qua hai đời, từ xuyên không đến rồi lại trọng sinh nhất kiếp, nếm trải đủ mọi đắng cay khổ ai trong cuộc sống, cuối cùng mới chính thức thông suốt, hoàn toàn thả xuống.
Vương Trùng Dương không có những thành tựu này, làm một nửa liền thất bại. Lão buông thả, chỉ là bởi vì tình thế bức bách, bị ép phải như vậy, trong tâm đều sẽ lưu lấy một tia không cam lòng. Siêu Mộng chiêu thứ năm, để cho thứ cảm xúc đấy nổi lên.
Trên đỉnh ngọn núi, những người khác cũng nghe được Sơn Ngoại Thanh Âm, Chu Bá Thông khi này chưa gặp Anh Cô, trong lòng không hề có thứ gì, hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong nhưng lại chẳng thể khống chế được. Cũng may Siêu Mộng mục tiêu nhằm vào chủ yếu không phải bọn họ, hai người chỉ là thoáng chịu đến ảnh hưởng mà thôi.
Nhất thức qua đi, Siêu Mộng tạm thời đình chỉ kiếm chiêu trong tay, chăm chú quan sát Vương Trùng Dương. Khí tức của lão đang hỗn loạn, cái trán cũng đã chảy đầy mồ hôi, chau mày khó chịu, dường như trong lòng đang phải thống khổ giãy dụa.
Ngay lúc Siêu Mộng do dự muốn hay không giúp lão tỉnh lại, Vương Trùng Dương khí tức đột nhiên bình phục, đồng thời mở mắt ra, nhìn về phía Siêu Mộng, hai mắt một mảnh thanh minh.
Nhìn thấy Vương Trùng Dương có thể tự mình từ bên trong một chiêu này mà thoát khốn, Siêu Mộng thật tâm khâm phục. Tác dụng của chiêu kiếm vừa rồi, có hiệu quả gần giống với Thánh Linh kiếm trận tuyệt diệu vô song, nếu như đổi thành những người khác, tỷ dụ nhưng kẻ như Mộ Dung Phục của Bắc Tống hoặc Cầu Thiên Nhẫn, có lẽ đã từ lâu rút kiếm t·ự s·át, Vương Trùng Dương không hổ là một trong Đạo Giáo Ngũ Phương Bắc Tổ lưu truyền hậu thế.
Vương Trùng Dương cười khổ, nói:
- Đường kiếm pháp này của hiền chất, quả nhiên thần hồ kỳ kỹ ! Ha ha ha... uổng ta Vương Trùng Dương tự cho là không kém ai, hôm nay, nhưng đã thua triệt để, bần đạo phá không được kiếm pháp của cậu. Không những phá không được, liền lấy ra một môn để so sánh ngang hàng cũng chẳng có !
Vương Trùng Dương lần thứ hai chịu thua, lần này, Chu Bá Thông cảm thấy vô cùng khó hiểu:
- Sư huynh, kiếm pháp của cậu ấy tuy tinh diệu, nhưng cũng không phải thật sự phá không được chứ ? Tam Thanh Kiếm Pháp của huynh liền có thể phá !
Vương Trùng Dương mặt nghiêm lại, trả lời:
- Phá không được, chính là phá không được ! Sau này đệ tự sẽ hiểu.
Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong đăm chiêu, tuy rằng bọn họ còn chưa chạm tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, nhưng Siêu Mộng một chiêu cuối cùng, đã có thể ảnh hưởng đến hai người, lại hồi tưởng lên lúc đó nét mặt của Vương Trùng Dương, hiển nhiên một chiêu này Siêu Mộng đã đem uy lực tập trung ở trên người lão, bọn họ chỉ là bị lan đến, ảnh hưởng thoáng qua mà thôi. Hơn nữa đây là so văn bỉ, Siêu Mộng e rằng không hề sử dụng toàn lực.
Ván thứ hai Siêu Mộng vừa bắt đầu cũng đã có niềm tin tuyệt đối, bây giờ nghe được Vương Trùng Dương chịu thua, cũng không cảm thấy quá đỗi bất ngờ. Chỉ có người đang núp trong bóng tối suốt thời gian vừa rồi, nhìn xem Vương Trùng Dương liền thua hai trận, trong lòng chấn kinh đến tột cùng.
Nàng cũng tự nghĩ ra một bộ kiếm pháp, bất quá nó phá được Vương Trùng Dương kiếm pháp, nhưng phá không được Siêu Mộng kiếm pháp. Nếu như Vương Trùng Dương có thể cùng nàng đồng thời luyện bộ kiếm pháp kia, may ra còn có hi vọng ! Tuy nhiên, Vương Trùng Dương từ lâu để cho nàng thất vọng cực độ ! Bộ kiếm pháp đó, e rằng cũng bị c·hôn v·ùi nơi vực sâu rồi !
Trên sân, Vương Trùng Dương nhìn về phía Siêu Mộng nói:
- Từ cố sự mà hiền chất kể, có thể nghe ra Thánh Linh Kiếp Pháp bá đạo tuyệt luân, không biết cậu có thể thi triển ra cho ta cùng mọi người được chiêm ngưỡng tuyệt thế kiếm pháp đó hay không ?
Siêu Mộng cười nói:
- Đương nhiên là được ! Thực chất kiếm ý của nó từng đã hiển lộ qua, chính là nằm trong Thánh Linh Ngọc Tiêu Kiếm vừa rồi.
Nói rồi, y một lần nữa dùng tiêu thay kiếm, từng đường từng lộ kiếm chiêu từ Kiếm Nhất cho đến Kiếm Nhị Thập Nhị lần đầu tiên được tái hiện lại nhân gian sau ngàn nằm dài đằng đẵng. Kiếm khi sắc bén, hữu tình, bao dung rồi đến lăng lệ vô tình tuyệt mệnh, biến ảo đa đoan khó lường, kiếm thế cường mạnh phủ khắp đỉnh Chung Nam Sơn, để cho vạn vật từ con người cho tới cỏ cây hoa là đều vì đó mà xuất hiện đủ loại biến hóa hình dạng cùng cảm xúc.