Thú Tu Thành Thần

Chương 56: Nguy hiểm vô cùng




Băng Thần rời khỏi bàn trong tay cầm cái chén và một đôi đũa đi tới phía đống thịt trâu vàng ươm kia ánh ánh mê đắm bởi vì cảm giác thật sự quá đói . Trước kia hắn từng nhịn ăn đến mức cả tê liệt nhưng cũng không bằng lúc này cảm giác một cục đá cũng có chút mùi vị .Nếu không còn chút lý trí hắn thật sự gặm cả cái bàn cũng không phải là điều gì khác thường lắm .



Thấy Băng Thần đi ra ánh mắt có chút thất thần tràn đầy cảm xúc với đồ ăn trước mặt Nhạc Thiên Thần quyết định không ngăn cản . Hắn ta thật nhanh xuất hiện ở vị trí của Nhạc Thiên Quân thì thầm vào tai hắn những lời nói của Băng Thần .



Nhạc Thiên Quân không thể làm gì khác là bẩm báo tình hình cho Thanh Phong mà khiến cả đám người đều vô cùng ngạc nhiên . Hoàng Kim Hổ no



Hoàng Kim Hổ nói :" Cứ để hắn ta tự nhiên yêu tộc mà có thể hộ cả một quốc gia không đơn giản các vị ở đây cũng nhìn xem chút ."



Thanh Phong cười nói :" Cám ơn Kim huynh thông cảm tiểu bối thất lễ các vị sứ giả chư quốc cũng đừng cười ."



Mà lúc này lững thững đi tới bàn ăn Băng Thần trở thành toàn trường tiêu điểm mỗi vị sứ giả đều phái người nhanh chóng ổn định người của mình . Băng Thần bỗng cả thân thể có chút mờ ảo hóa về trạng thái bán yêu mấy bốn cái đuôi phiêu trong gió .Đám nữ nhân trong đại sảnh tâm hồn dị dạng nhất là đám cô nương tuổi còn nhỏ càng mắt có mê ly .



Đám nam nhân thì không thể chửi lên "Hồ ly tinh " nhưng không rõ tình hình họ cũng không dám nói gì cả . Thế nhưng khí tức của Băng Thần bạo phát trong nháy mắt cả quảng trường đều có thể cảm nhận được dị dạng .



Rất nhiều người vũ vương cũng như vũ hoàng nhíu mày không nhờ nhìn cực kì trẻ tuổi lại đã là vũ vương .



Thủy quốc sứ giả nhíu mày nói với Thanh Phong :" Người này là ai mong bệ hạ giới thiệu cho chúng ta mở rộng tầm mắt ."



Thanh Phong nói :" Hắn là hậu bối của Nhạc tướng quân để hắn tự nói cho mọi người biết ."



Nhạc Thiên Quân gật đầu :" Tiểu tử này lúc mới sinh không biết làm sao gặp bất trắc ,trôi sông được ta vớt được . Năm nay sáu tuổi là thành viên của Nhạc gia tên đầy đủ là Nhạc Băng Thần , thực lực cũng tạm được Thú vương nhất trọng thiên ."



Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc ngoại trừ Thanh Phong và Nhạc Thiên Quân mà thoát khỏi khiếp sợ đầu tiên chính là Hoàng Kim Hổ .



Hoàng Kim Hổ nói :" Thiên phú thật đáng sợ huyết mạch của ta cũng cảm nhận được một chút áp lực có lẽ huyết mạch hắn cao vô cùng ."



Chín vị lão giả kia cau mày ngẫm nghĩ nhìn về phía thiều niên kia ánh mắt nhiều loại sắc thái có thâm trầm có kính sợ có hiếu kỳ .Còn riêng hoàng đế Thanh Phong và Nhạc lão gia tử chẳng có gì bất ngờ vì sinh mệnh gia trì nghịch thiên như thế còn lắm giữ huyết mạch không cao thì đúng là chuyện lạ .



Băng Thần bắt đầu ăn cực nhanh nhưng không đến mức lang thôn hổ thực vẫn giữ một chút lịch sự .Thế nhưng ai cũng có thể nhìn ra thức ăn vào miệng hắn là trực tiếp nuốt chứ không hề nhai .



Mọi người bình tĩnh nhìn Băng Thần ăn ai cũng không cảm thấy chán chỉ là có chút đói mà thôi . Sau hơn một canh giờ thì không gian hoàn toàn tĩnh lặng bởi vì nguyên một con trâu đã hoàn chỉnh đi vào bụng của Băng Thần . Tiếp tục một nữa bánh và canh ở chính giữa cũng biến mất không còn chút nào mà tiếng bàn tán đã xôn xao khắp chốn .



Người thân vẫn như liễu khiến mọi người không biết thức ăn đi về đâu nhưng các cao thủ lại quan tâm chuyên khác vì Băng Thần đã đột phá một cảnh giới nhỏ . Chỉ hai canh giờ đột phá vương cấp một tiểu cảnh giới đã vượt họ có thể nghĩ .



Nếu là đan dược thì còn có thể nghĩ nhưng đây chỉ là đồ ăn khiến mọi người càng không thể chấp nhận được . Dù có lấy lý do con trâu kia là thú vương cửu cấp nhưng làm sao ăn đến thế mà thần thể không có chút nào lớn lên .Ít ra Hoàng Kim Hổ không ăn nổi bằng này mà không có chút cảm giác gì vài chục tấn thịt vào bụng mà không si nhê nói đùa .




Thế nhưng Băng Thần lại ăn hết sạch sẽ mà lại vẫn còn ăn thêm đây mới là điều kinh dị chỉnh thể gần ba canh giờ hắn vẫn ăn liên tục không ngừng nghỉ .Nhìn hắn cái này quái thai mọi người đều khó nghĩ rồi thậm chí không ít bàn khách mời bên trên hoa quả đã bị hắn ăn .



Nhạc lão gia tử giờ phút này có chút xấu hổ rồi mà hoàng đế Thanh Phong thì trực tiếp không nhìn nữa nói chuyện liên tục làm chuyển đi sự tập trung của mấy vị khách mời . Thiện phòng thì phải làm việc liên tục để có đồ ăn tiếp khách mà còn là không ít khách thậm chí Nhạc gia cũng huy động lực lượng của mình .



Các đầu bếp nổi tiếng trong kinh thành đều được mời tới để giúp đỡ chiêu đãi khách nhân thập quốc .Các quán ăn thì liện tục xin lỗi khách nhân đóng cửa vì hoàng gia và Nhạc gia triệu tập .



Ngồi tại lầu cao của quán ăn mà Băng Thần và ba huynh đệ Nhạc gia ăn uống Thương Nhược Nhược , Thương Thu Sơn đang ăn tối . Lúc này bỗng có người đi vào phòng quỳ xuống trước mặt ba người



Hạ nhân :" Thưa tiểu thư và lão bản Nhạc gia có người đến mượn đầu bếp của quán ăn chúng ta ."



Thương Tam đứng ở một bên nhăn mày hỏi :" Có chuyện gì xảy ra mà Nhạc gia phải phái người đến mượn đầu bếp của chúng ta .Thám tử tại hoàng cung không biết có biết chuyện gì xảy ra không nữa."




Thương Tam cầm ra một cái ngọc thạch sau đó truyền vào nguyên khí khiến nó sáng lên một chút .



Thương Tam nói :" Nhất mau báo cáo trong hoàng cung có chuyện gì xảy ra ? "



Nhất nói :" Theo thuộc ra thấy thì có một thiếu niên sức ăn rất kinh khủng đã quét sạch món chính là thịt một con cửu cấp thú vương .Không những thế ăn xong lập tức thăng ngay một cấp mà thời gian ăn chỉ có hai canh giờ mà thôi . Thậm chí bây giờ hắn ta vẫn đang ăn không ngừng nghỉ mà lại là đồ ăn trên bàn của người khác .Thiện phòng của hoàng gia khẳng định là mệt chết đi được nhưng có vẻ tình hình có chút ổn rồi ."



Thường Tam ngừng truyền vào linh khí nhìn về phía Thương Nhược Nhược như cấp dưới đang chờ lệnh của cấp trên .



Thương Nhược Nhược cười nói :" Thật thú vị chúng ta cũng phải tham gia một chút xem tên kia ăn được đến mức nào ,cho tất cả đầu bếp đi vào hoàng cung quan ăn tạm thời đóng cửa ."



Sau đó một đám người suốt phát hướng hoàng cung mà tình hình này diễn ra ở khắp nói trong thanh này .Băng Thần còn lo ăn không biết mình sắp trở thành một sự tích được người ta nhắc tới trong thời gian dài .



Đồ ăn không ngừng được tiếp tế mà Băng Thần cứ không ngừng ăn không để ý đến cảm thụ của mọi người chút nào .Thậm chí đồ ăn tiếp tế tới bàn nào mà không may bị hắn tới nơi thì cũng than không trong chốc lát .



Thương Nhược Nhược tự tay làm đồ ăn trong sự kinh ngạc của mọi người dù cả những đầu bếp của quan ăn không biết thân phận cụ thể .Thế nhưng chỉ thông qua lão bản của bọn họ tôn kính nàng thì cũng đủ biết thân phận nàng cỡ nào hiển hách .



Mà trong thiện phòng tất cả mọi người đều bận rộn làm việc khoảng sân cũng được tận dụng làm thêm rất nhiều căn bếp lâm thời .Dưới sự bảo bọc của đám thuộc hạ Thương Nhược Nhược không bị người chú ý bình tĩnh làm đồ ăn .



Thương Thu Sơn một bên quan sát nhưng đến khi thấy nàng từ giới chỉ lấy ra một hộp nguyên liệu làm hắn vô cùng sửng sốt .



Thương Thu Sơn nói :" Tiểu thư những thứ này mà cho vũ tông cao thủ trung kỳ trở lên làm dược thiện ngươi tính cho hắn ta ăn những thứ này sao ? Người cũng biết vũ vương cao thủ ăn những thứ này rất có thể sẽ bạo thể mà chết . Tuy thân phận của tiểu thư thì chắc không có vấn đề những cũng không nên làm như thế .