Thú Thế Mỹ Thực - Sủng Hôn Hằng Ngày

Chương 46: Cho Cô Sờ Móng Vuốt Cũng Được 1




Về chuyện bàn bạc giá cả này thì Liên Thanh Nhuy hoàn toàn không hiểu rõ giá thị trường ở đây là bao nhiêu, vậy nên cuối cùng giá cả vẫn là do đại bạch hổ ra tay cùng bọn họ đàm phán.

Đại bạch hổ miệng to cắn ngụm lớn, trực tiếp lừa gạt sói tuyết Tiết Lãng một trang trại lớn, lại lấy từ chỗ báo nhỏ Lôi Kim Bảo một khu mỏ, lại lấy từ Khổng Vũ Soái một khu nghỉ dưỡng giải trí, cũng tự mình giúp Liên Thanh Nhuy ký kết hợp đồng chuyển nhượng, sau này nếu như Liên Thanh Nhuy rời khỏi tinh cầu ZK-001 này thì những sản nghiệp này sẽ được chuyển đến dưới tên Liên Thanh Nhuy.

Đây chỉ là giá khởi điểm cho nguyên liệu nấu ăn dùng cho một năm, nếu như thời gian dài hơn, hoặc giả như sau này bọn họ thật sự có thể khôi phục lại hình người thì lại tiếp tục bàn tiếp.

Đương nhiên, nếu như sau này vẫn chỉ tiếp tục cung cấp nguyên liệu nấu ăn thì giá cả sẽ thấp hơn một chút, còn nếu như có khả năng khôi phục lại được hình người thì giá đương nhiên sẽ cao hơn.

Khổng Vũ Soái, Tiết Lãng, Lôi Kim Bảo đều là cường giả cấp SS, trước khi tiến vào trong tinh cầu ZK-001 này thì họ đều đã tích góp được một thân gia sản vô cùng phong phú, vì để có thể đạt được hy vọng khôi phục hình người, trả giá bằng một ít tài sản căn bản cũng không tính là gì.

Chỉ là dòng tiền trong tài khoản của bọn họ được giám sát rất nghiêm ngặt, mỗi khoản tiền đi đâu, chi vào mục đích gì cũng cần phải có lý do rõ ràng, cho nên không thể trực tiếp tiến hành những giao dịch tiền bạc với số tiền lớn được.

Bọn họ thường xuyên tìm người nhờ mua giúp những nguyên liệu nấu ăn đã được tinh chế từ bên ngoài với giá rất cao, loại giao dịch này những người giám sát bên trên đều mắt nhắm mắt mở ngầm đồng ý.

Nhưng nếu như nội bộ bọn họ phát sinh những giao dịch tiền bạc lớn thì bên trên nhất định sẽ điều tra rõ nguyên nhân, phòng ngừa bọn họ bí mật mưu đồ gây sự.

Bởi vì nhiều năm trước trên tinh hệ ZK đã từng phát sinh một vụ việc, có thú nhân bị hội chứng cuồng hóa nghiêm trọng biết mình không thể sống lâu được nữa, thế là lôi kéo cả một đống phần tử cực đoan cùng nhau nghiên cứu làm thế nào để hủy diệt cả một tinh cầu.

Kinh phí không đủ thì mọi người cùng nhau gom góp.



Nếu như không phải người ở bên trên kịp thời phát hiện ra thì suýt chút nữa đám người điên liều mạng kia đã thành công gây chuyện.

Bọn họ đương nhiên sẽ không làm những loại chuyện phản xã hội này, nhưng loại hy vọng được khôi phục hình người này vẫn là không nên phô trương, càng khiêm tốn thì càng tốt.

Dù sao bên ngoài cũng có không ít người không muốn bọn họ từ nơi này đi ra ngoài, nếu như để ngoài đó biết được trong này có một trị liệu sư đã thăng cấp S, nói không chừng họ sẽ làm ra một vài hành động gì đó.

Điều kiện đã được đàm phán xong, sau này ít nhất hai lần mỗi tuần phải đưa cho bọn họ nguyên liệu nấu ăn đã tinh chế.

Trong số nguyên liệu nấu ăn đã tinh chế, ít nhất phải có 40% là nguyên liệu nấu ăn cấp S cùng với 40% là nguyên liệu nấu ăn cấp A.

Nguyên liệu nấu ăn thì bọn họ phải tự mình cung cấp, cũng chính là bọn họ muốn ăn cái gì thì phải tự mình đi săn mang tới đây.

Cứ như vậy, lịch trình bình thường của Liên Thanh Nhuy sẽ là mỗi ngày phải mất hai giờ đồng hồ để tinh chế nguyên liệu nấu ăn cho mình và đại bạch hổ, một tuần thì có thêm hai ngày phải vất vả hơn một chút, phải tốn thêm ba bốn giờ đồng hồ nữa để tinh chế nguyên liệu nấu ăn cho ba vị đại lão cấp SS khác.

Đợi sau này khi cô đã thành thạo hơn thì thời gian này còn có thể được rút ngắn lại.

Liên Thanh Nhuy cảm thấy cửa hàng nhỏ phiên bản tinh tế này của vợ chồng cô mỗi tuần chỉ mở cửa hai ngày, hơn nữa chỉ cần chiêu đãi ba vị khách nhân, còn là chỉ cần cung cấp nguyên liệu nấu ăn chứ không cần làm thêm gì hết, về cơ bản thì công việc này vẫn rất thoải mái, tuy rằng lượng thức ăn của ba vị khách này hơi lớn một chút, sức ăn một người có thể gấp ba gấp bốn lần người bình thường.

Đồng thời, tiền cơm này cũng quá phong phú đi, mỗi tuần chỉ cần làm việc hai ngày mà dưới danh nghĩa của cô liền có thêm một trang trại, một khu mỏ, một khu nghỉ dưỡng…