Thư Ký Là Vợ Tương Lai Của Lục Tổng

Chương 48: Một ngày mệt mỏi




Trong không gian nhỏ hẹp trên xe, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc, cùng âm thanh va đập vào *** ***** nhớp nháp, tất cả đều được khuếch đại khi vang vọng bên tai.

Hơi thở ấm áp của cô phả vào tai Thiên Phong khiến anh không kìm được mà siết chặt cơ bắp, đem cô ôm chặt vào ngực, kịch liệt đâm thọc.

Cuối cùng Thục Nghi không nhịn được nữa, thân dưới co rút mãnh liệt, gắt gao cắn chặt lấy phần đầu cự long chằng chịt gân xanh của anh…cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ chói tai.

Lục Thiên Phong nghe tiếng rên rỉ ngày càng lớn, liền ấn chặt hông cô xuống người mình, cảm nhận cơn co rút theo nhịp điệu của cô, rồi gầm lên một tiếng bắn tất cả vào trong cô.

Thiên Phong cứ thế dịu dàng ôm cô một lúc, sau đó, đỡ người đang nằm trên ngực mình lên, giúp cô chỉnh trang lại trang phục, rồi vuốt ve mái tóc cô, nói:

"Mình đi tiếp nhé!"

Thục Nghi híp mắt liếc anh một cái, cô vừa mệt vừa buồn ngủ, giữ một tư thế quá lâu, lúc này hai chân có chút tê dại, làm nũng nói:

"Dạ, mình đi thôi anh, kẻo trể"

Ừm"

Bắt đầu xe lại lăn bánh đi tiếp, đến xế chiều thì mới được hơn nữa đoạn đường.

Thiên Phong dừng lại quán cơm ven đường. Cả hai cùng ăn cơm.

"Phong, với tốc độ như thế này em nghĩ mai chúng ta mới tới nơi".

"Vậy tối nay chúng ta thuê khách sạn ngủ qua đêm rồi mai đi. Anh cũng thấy mệt".

Đây là lần đầu Thục Nghi về quê tới tận hai ngày mới tới vậy. Nếu đi về cũng như lúc đi cô e rằng bị anh ăn sạch sẽ quá. Người đàn ông này quá cường tráng, dù làm bao nhiêu lần anh vẫn duy trùy trạng thái vui vẻ thoải mái, sung sức và không có gì gọi là mệt mỏi. Còn cô thì ngược lại như con cá chết vậy, rất rất là mệt.

Ăn xong hai người họ chạy đi thêm một đoạn và thuê khách sạn.

"Cho chúng tôi một phòng và giường đôi"

"Vâng ạ, xin mời ông theo chúng tôi".

Bước vào phòng, nhân viên phục vụ vừa đi thì Thiên Phong ép sát Thục Nghi vào cửa nhanh hôn lên cánh môi mềm mại của cô mang theo hơi thở mát lạnh làm anh nhịn không được mà muốn tiếp tục tiến thêm. Thiên Phong dùng đầu lưỡi linh hoạt luồn vào môi răng của cô rồi cùng quấn lấy.

Thục Nghi bị hôn lén đột nhiên không kịp dự phòng, chờ đến khi cô kịp phản ứng thì Thiên Phong đã luồn đầu lưỡi vào trong, hơn nữa còn nghịch ngợm cuốn lấy đầu lưỡi của cô, nước bọt giao hòa quấn quýt si mê ở bên nhau.

Chất lỏng trong miệng cô thực ngọt lành ngon miệng, làm anh không tự chủ được, đầu lưỡi thô dày câu lấy cái lưỡi của cô, cánh môi cọ xát, triền miên.

Khoái cảm chạy dọc khắp cơ thể, từ đầu tới ngón chân, khắp nơi đều phát ra cơn rùng mình. Dư vị thật lâu vẫn không tan biến, hai người ôm nhau thật chặt, cảm nhận được nhịp tim đang đập thình thình liên hồi của nhau.

"Chúng ta có thể tắm chung không?" Giọng thủ thỉ bên tai là của Thiên Phong.

Thiên Phong lúc này đang cười hạnh phúc vì đêm nay lại có thể triên miên bên Thục Nghi.

"Nhưng trước khi tắm, anh muốn chúng ta...làm trên giường trước"

Haizz...có lẽ đem nay là đêm dài với Thục Nghi đây mà.

Thiên Phong bế bỗng cô lên giường tay vào trong váy của cô. Tay của anh linh hoạt, lướt qua da thịt non mịn giữa hai chân đến cách lớp quần lót rồi vuốt ve chỗ bí ẩn của cô, không ngừng quấy rầy chỗ mẫn cảm của cô.

Anhlật người cô lại, chuyển tư thế tiến vào từ phía sau. Khoái cảm ập tới bất ngờ, khiến Thục Nghi bất ngờ. Cơ thể bị cú thúc phía sau của anh đẩy va vào đầu giường sau đó là đợt công kích như muốn đòi mạng. Đôi chân mềm nhũn nhưng lại chẳng thể trốn thoát, trong bóng tối nhịn không được phát ra âm thanh, cô “ưm ưm a a” kêu rên nhưng chẳng hề thấy anh chậm lại, ngược lại còn càng thêm hung hăng, tàn nhẫn.

Anh nhấc một chân cô lên, nông nông, sâu sâu trêu đùa. Một chân Thục Nghi bị anh nâng lên, hai đùi trắng nõn như ngọc tạo thành góc vuông, thân thể không ngừng bị anh kích thích, một chân còn lại đang chống đỡ toàn bộ trọng lượng cơ thể tự nhiên trở nên mềm nhũn.

Thấy cô run rẩy, rồi quay người cô đối diện với mình, tiếp đến anh nhấc cô dậy, ngồi lên, cô vươn tay ôm lấy anh.

Anh cởi chiếc váy lẫn áo hoàn toàn tuột khỏi cơ thể, cô ôm một bên ngực mình, ấn đầu anh xuống để anh liếm láp.

Thiên Phong ngậm lấy một bên n. hũ hoa, tay không quên chạm vào chiếc quần lót chữ T bị đẩy đến đùi sớm đã ướt đẫm, bốn ngón tay anh ôm chặt lấy bắp đùi cô, ngón cái vươn ra nhẹ nhàng xoa nắn điểm nhạy cảm, khiến Thục không chịu nổi mà vặn vẹo cơ thể.

“Ưm. Ưm. Aaaaa…” Mười đầu ngón tay cô cào cấu sau lưng anh.

Anh dùng tay xoa nắn nơi mẫn cảm, bàn tay sau eo cũng tăng thêm sức mạnh, đè cô về phía mình, sâu sâu, tăng tốc…

Tại thời điểm bị cô siết chặt một lần nữa hung hãn đâm vào. Khuôn ngực rắn chắc phập phồng lên xuống, người đàn ông rên rỉ thở dốc… Thục Nghi run lên bần bật vì sung sướng, các dây thần kinh căng cứng, hạ thể co rút ép chặt lấy anh, hai người ôm nhau thật chặt, cảm nhận được nhịp tim đang đập thình thình liên hồi của nhau.

Cự long c. ương c ứng vẫn vui sâu trong cơ thể cô, được cô gắt gao bao quanh. Thiên Phong để cô tựa trên vai mình, đợi đến khi nhịp thở ổn định trở lại mới ôm cô vào phòng tắm.

Anh bế bổng cô vào phòng tắm và đặt cô xuống bồn tắm. Giúp cô ngồi vào bồn tắm, vặn van nước, để dòng nước ấm dần dần chảy khắp cơ thể cô.

Thục Nghi đang ngồi trong bồn tắm, cô thoải mái tựa vào đó, cảm nhận được mặt nước dâng lên, biết anh đã vào trong, nên khẽ nhích mông để nhường chỗ cho anh.

Trong bồn nước ấm áp, Thiên Phong ôm lấy Thục Nghi tựa cằm lên cổ cô. Cô quá mệt vì đường dài và vì anh nên nằm trên khuôn ngực nóng bỏng của anh, mặc anh trêu đùa.

Anh nhẹ nhàng chạm vào h.oa tâm, dùng đầu ngón tay xoa nhẹ giúp cô rửa sạch chất dính giữa hai chân, sau đó quấn khăn tắm bế cô trở lại giường nghỉ ngơi.

Thục Nghi hoàn toàn mệt mỏi nhắm chặt hai mắt, dường như có thể vừa đặt lưng đã lập tức đi vào giấc ngủ… Thiên Phong ôm Thục Nghi trong lòng, cũng nhanh chóng ngủ thiếp đi phía sau lưng cô.