Thư Ký Là Vợ Tương Lai Của Lục Tổng

Chương 47: Trên xe play




“Thục Nghi, mai anh muốn về quê thăm bà. Anh đã để cho bà chờ cháu rể hơi lâu rồi” Lục Thiên Phong giọng khàn khàn dò ý.

“Em có giới thiệu anh là cháu rể hồi nào đâu mà chờ”

“Tại sao? Em dám đùa anh hả? không biết ngày mai anh nhất định sẽ về”

“Vậy em cùng về với anh nhé!!!”

“Nhất trí, bây giờ từ đây về nhà em có ba con đường, con đường hàng không, con đường ôtô và con đường xe lửa. Anh sẽ chọn con đường bằng xe ôtô nhé. Vì anh muốn bên em lâu hơn nữa”

“Đi như vậy anh sẽ mệt lắm”

“Không mệt, miễn bên em anh rất vui"

"Thôi được rồi chiều anh luôn đấy, tới lúc đó anh đừng than với em"

"Ok không than đâu" Thiên Phong cười hạnh phúc.

*****

Sáng hôm sau, chiếc xe ôtô do Lục Thiên Phong cầm lái chuyển bánh, xe đi được khoảng thời gian khá dài, qua khỏi trung tâm thành phố dần dần đến những con đường vắng xe trải dài hàng cây xanh dọc bên đường. Con đường tươi xanh mát mẽ.

Trên đường đi cả hai người nói chuyện rất vui vẻ, cô kể cho anh nghe chuyện hồi còn bé của mình, đúng là cực khổ thật nhưng niềm vui luôn đông đầy bởi có bà và cậu bên cạnh.

Xe dừng lại bên con sông cặp đường lớn dưới bóng cây to.

"Anh mệt rồi, anh muốn nghỉ mệt rồi mình đi tiếp nhé"

"Dạ, anh đói bụng không?"

" Ừm anh đang đói"

" Anh muốn ăn gì để em lấy cho".

"Ăn em"

"Hả? Thục Nghi hoảng hốt. "Anh đùa em hả?"

"Thật, anh muốn ăn em, mình ra ghế sau ngồi đi em" vừa nói vừa hành động.

"Em có thể lên đùi anh ngồi không? Em nhìn nè, tiểu đệ anh nó muốn ra ngoài đi chơi". Vừa nói Thiên Phong vừa lấy cự lông ra vừa đủ. Thục Nghi nhìn thấy mà xấu hổ lãng tránh. "Em còn ngại gì nữa"

"Sao...sao có thể nhanh như vậy?"

"Chỉ cần thấy em thôi là nó đã như vậy rồi, là do nó muốn em hơn anh. Giúp anh đi Thục Nghi.

Anh thấy khó chịu" Lục Thiên Phong nói những lời câu dẫn khiến cô không thể làm không làm theo.

Thục Nghi lên đùi anh ngồi, cọ cọ phần dưới thêm căn cứng. Tay anh đã nằm trong hang nhỏ mà thọc ra thọc vào kích thích cho Thục Nghi để cô dễ dàng mà ngồi trên đùi anh lúc này

Ngô Thục Nghi vén chân váy lên cao trên tận phần eo để lộ ra mông nhỏ trắng nõn tròn trịa rồi nhô lên hơi hơi nửa ngồi xổm xuống, hang nhỏ ngập nước nhắm ngay cự lông lớn. Cô ngồi xuống từ từ.

Đầu nấm to lớn chậm rãi căng miệng hang nhỏ chặt chẽ, theo thân thể Thuc Nghi từ từ xuống mà bắt đầu tiến vào. Thiên Phong nhăn mặt nhăn mài mà gầm một tiếng "Hừm"

Chiếc áo của Thục Nghi từ bao giờ đã bị Thiên Phong cởi ra mà quăng qua một bên. Để giờ đây khi cô ngồi hướng quay mặt về anh, đôi gò bông cũng song song khiến Thiên Phong không nhịn được mà bắt đầu ngậm một bên viên táo đỏ. Anh dùng sức mút chúng giống như bú sữa mẹ. Cảm giác được viên táo đỏ nho nhỏ ở trong miệng dần dần cứng rắn, anh mới phun ra.

Chỉ thấy mặt trên viên táo đỏ nhô cao giống như một viên đậu phộng kia đều là nước miếng của anh, sáng lấp lánh, trông rất đẹp mắt.

Chọc mút đã hai bên, anh đã vùi đầu vào khe hở hai bên đôi gò bông đùa giỡn đã rồi anh nuốt cả viên đậu phộng cùng với chiếc bánh bao trắng bóng vào trong miệng.

Nhẹ nhàng mà cắn và mút vào.

Một cái tay khác cũng không hề rảnh rỗi. Anh bao lại bánh bao to kia rồi dùng móng tay cào cào, chọc đến Thục Nghi run rẩy cả người.

Cảm giác vừa to vừa ngứa chậm rãi lan tràn rộng ra khiến nhụy hoa bên trong của cô cầm lòng không được mà phun trào một đợt, làm ươn ướt cự long lớn.

"Chậm một chút, quá nhanh...Phong...ưm" Giọng cô như cầu xin.

Thiên Phong tăng nhanh động tác, mỗi một lần cự lông lớn đâm lên đều giống như muốn cắm vào tử cung của cô, vừa mau lại vừa mãnh, sướng đến mức cô chỉ biết trợn trắng mắt.

"Phong...em chịu không nổi... cầu xin anh" Giọng của cô bị va chạm đến phá thành mảnh đứt quãng nghe không rõ.

Nghe vào lỗ tai của Thiên Phong như là thuốc kích dục mãnh liệt làm ham muốn chinh phục của anh càng thêm tăng vọt lên. "Cố gắng lên, rồi sẽ thoải mái nhanh thôi" Anh hung tợn đâm sâu thêm, đổi lại là tiếng rên rỉ càng lớn

"A ~ quá sâu!"

Hạ thân không ngừng bị va chạm. Thục Nghi sắp ngồi không xong, thân thể run rẩy.

Trên khuôn mặt anh tuấn của Lục Thiên Phong dần dần nổi lên mồ, mắt đen nóng nhìn chằm chằm Thục Nghi mơ màng với đôi mắt phủ sương, hạ thân còn đang không ngừng kích thích hẹp mông thẳng tiến vào bên trong. Đầu nấm to lớn đã không còn thỏa mãn với âm đ*o, mà là đâm thẳng vào chỗ sâu đó chính là miệng tử cung đang nhắm chặt.

Làm toàn bộ người anh em của mình đều ngâm mình ở trong cơ thể của cô, chỉ có như vậy thì anh mới có thể càng thêm thoải mái cực hạn.

Sau khi bị cắm liên tục không gián đoạn mấy chục cái xong, cô quen dần thói quen cấm sâu như vậy, khoái cảm bắt đầu tăng lên.

Sau cùng, người đàn ông cắm một cái thật sâu vào trong xong, cô đạt tới cao trào.

Anh dùng sức hung hăng cắm vào thẳng liên tục và tốc độ nhanh dần

Giờ này khắc này, hai người cùng nhau đạt tới cao trào.

Sau khi làm t ình vui sướng tràn trề xong, Thục Nghi nằm trong lòng anh hơi hơi thở hổn hển.

Xe bắt đầu lăn bánh sau hơn bốn muơi phút nghỉ ngơi. Đi một đoạn thật dài hơn hai tiếng đồng hồ. Lục Thiên Phong rẽ vào nơi bụi cây.

"Sao anh dừng lại?"

"Anh đi vệ sinh" Lục Thiên Phong bước xuống xe đi mà chưa kịp nghe lời than vãn của cô.

"Trời ạ! rồi chừng nào mới tới nhà đây?"

Cái miệng nhỏ của Thục Nghi không ngừng nói và than vãn. Lục Thiên Phong đi ra vẫn nghe tiếng cô, anh mở cửa xe bên cô ngồi nhìn cái miệng nhỏ đang lải nhải của cô, chỉ muốn lấp kín nó. Cảm nhận được độ ấm nóng bỏng trên cánh môi, anh dùng bàn tay to lớn cố định lại cái ót cô, tiếp tục nụ hôn này.

Lục Thiên Phong vươn đầu lưỡi đẩy ra hàm răng cô, anh xâm nhập cuốn lấy chiếc lưỡi thơm mềm mời cô cùng múa, hút lấy thứ hương thơm ấy, dùng đầu lưỡi của mình nhẹ nhàng **** ***, trêu chọc, chậm rãi...chiếc lưỡi linh hoạt của Thục Nghi thăm dò cuốn lấy anh, như là đang đáp lại, trong lòng anh rất vui sướng.

Hai người dây dưa môi lưỡi, **** *** lẫn nhau, sau khi cảm thấy đầu lưỡi của cô tê dại, lưỡi của anh dần thoát khỏi chiếc lưỡi thơm ấy, mà càn quét quanh khoang miệng, như là muốn chiếm hết toàn bộ vị ngọt của cô.

Lục Thiên Phong chậm rãi bàn tay anh đã áp lên trên áo ngực, chui vào vạt áo -vân ve quả táo nhỏ. Rời khỏi môi cô sưng đỏ nghiêng đầu thì thầm vào tai cô: “Làm nhé, bảo bối.”

Anh nói xong liền kéo tay Thục Nghi xuống dưới, cùng cô vỗ về, chơi đùa cự long cứng đang ngẩng cao đầu, đôi môi đỏ thắm của cô. khẽ thở dốc.

Ngô Thục Nghi duỗi ngón tay, kéo khóa quần tây của anh xuống, rồi thò tay vào trong quần lấy ra vật đang sưng tấy, cứ thế vuốt ve lên xuống

Cô hơi ưỡn mông, dùng một tay đẩy chiếc quần lót sang một bên, tay còn lại nằm chặt vật to lớn dưới thân, rồi từ từ ngồi xuống.

Hôm nay cô mặc chiếc áo xệ vai và chân váy ngắn, nên cực kì dễ khi làm những đều này vì vậy Lục Thiên Phong không ngừng "làm" cô liên tục. Anh vừa xoa nắm vừa chậm rãi mút cổ cô, trong chốc lát chiếc cổ trắng nõn của Thục Nghi đã lưu lại một hàng dấu đỏ.

Ngô Thục Nghi vòng tay qua cổ anh, ngẩng cao đầu cố gắng hấp thụ chút không khí trong xe, bờ mông nhấp nhô lên xuống, mỗi lần đầu đâm sâu vào bên trong đều khiến cô tê dại, muốn sâu hơn nữa, muốn nhiều hơn nữa.

Trong không gian nhỏ hẹp, hai người cùng nhau hưởng thụ, một bên thở dốc nặng nề, một bên mỏng manh rên rỉ, kèm theo đó là tiếng nước nhớp nháp.

Thục Nghi ôm lấy cổ anh, bên dưới phối hợp với anh vặn vẹo, những ngón tay cởi từng cúc áo trên ngực anh, rồi luồn vào vuốt ve chơi đùa bộ ngực rắn chắc và gợi cảm ấy.

Lục Thiên Phong đỡ vòng eo thon gọn của Thục Nghi anh vẫn đâm vào thật sâu, cùng cô nhấp nhô lên xuống, từng đợt khoái cảm mãnh liệt ập tới, cùng ham muốn bất tận trào dâng trong lòng.

Va chạm càng lúc càng nhanh, mỗi lần giao hợp đều tiến vào thật sâu trong cô, vòng tay ôm quanh cổ Thiên Phong càng lúc càng siết mạnh, hai người cứ thế dán chặt lấy nhau.

Hai bầu ngực mẫn cảm lắc lư lên xuống, cọ sát với vải áo sơ mi, khiến cơ thể cô không tự chủ được mà tiết ra càng nhiều d ịch thể.

Trong không gian nhỏ hẹp trên xe, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc, cùng âm thanh va đập vào hoa h uyệt nhớp nháp, tất cả đều được khuếch đại khi vang vọng bên tai.