Chương 7 : Hoang dã rèn luyện 2
Lê Khanh nghe thông báo thì vui vẻ, nguyên dịch là đồ tốt, độ pha loãng lên đến 0.01% mà hiệu quả đã như thế thì không biết hàng nguyên chất còn đến mức nào nữa.
" Nguyên dịch nguyên chất một giọt có thể cho người thường trở thành Hành tinh cấp ". Hệ thống như biết hắn nghi hoặc thì lên tiếng giải thích.
Hắn chỉ có thể thầm than thế gian rộng lớn, cái gì cũng có.
Tìm một hồi thì Lê Khanh chọn một siêu thị cao năm tầng làm điểm nghỉ chân, đây có thể không phải là điểm kiến trúc cao nhất nhưng lại hoàn hảo nhất, nếu có gì xảy ra cũng đủ thời gian cho hắn kịp phản ứng.
Dĩ nhiên, quá trình tiến lên sân thượng cũng không yên ả.
Lê Khanh liên tục bị Ám Ảnh Miêu thú binh cấp sống trong siêu thị tập kích, đám này hình thể lớn, tốc độ nhanh, linh hoạt quỷ mị, lại sống theo bầy đàn nên rất phiền phức.
Dùng đấm đánh một con, hai con thì còn đỡ, nhưng đến khi bị mười con đồng thời tập kích thì cũng không chịu nổi, phải sử dụng đến niệm lực đồng thời điều khiển hai thanh phi đao chém g·iết.
Sở dĩ trước đó Lê Khanh không động đến niệm lực là bởi vì như vậy sẽ bị hệ thống cắt giảm điểm tích lũy nhận được, khi hắn hỏi tới thì nó chỉ đơn giản trả lời là
" Ký chủ sử dụng niệm lực quá thô sơ, hoàn toàn không có chút kỹ thuật nào, giống như một võ giả chỉ biết dùng man lực vậy, chướng mắt!"
Hắn thậm chí còn cảm thấy hệ thống sinh ra cảm giác ghét bỏ khi nói hai từ cuối cùng, cũng không biết có phải là ảo giác hay không?
Nhưng nó nói cũng có lý, cho nên Lê Khanh cũng đành nghe theo.
Từ đám Ám Ảnh Miêu cũng kiếm được thêm được hai trăm điểm, nâng tài sản của hắn lên 1700.
Lê Khanh ngồi dựa vào bồn nước đã rỗng ở trên sân thượng, lấy từ balo ra vài thanh lương khô năng lượng cao gặm ăn, vừa dùng bếp điện năng lượng nướng một cái đùi Ám Ảnh Miêu ăn thêm vị.
Trong đầu cũng không rảnh rỗi hướng về hệ thống mua tầng một của Vạn Trọng Chiến Kình, nghĩ nghĩ cũng mua thêm một trong lục thức - Thiểm, để tăng lên thủ đoạn chiến đấu.
Hai môn chiến kỹ được hệ thống khắc sâu vào trong tiềm thức Lê Khanh, kèm theo cả chú giải nên vô cùng rõ ràng, giảm đi cho hắn một chút thời gian cùng độ khó.
Vạn Trọng Chiến Kình, chú trọng chính là cách phát lực.
Nhân loại khi vung quyền thực chất chỉ sử dụng một phần nhỏ cơ ở tay, ngực và eo, một số thậm chí còn không thể phát ra được 100% sức mạnh của mình.
Theo hệ thống, đó chính là lãng phí, những phần cơ xương khác hoàn toàn có khả năng tham gia cấp lực thêm vào đòn t·ấn c·ông, thậm chí luyện đến bậc cao còn có thể tiến hành điều động tế bào toàn thân.
Xem gân làm đường truyền, đưa xung chấn tụ vào một điểm, từ đó bộc phát ra sức mạnh khổng lồ.
Nói nghe thì dễ, nhưng bắt tay vào thực hành mới khó, Lê Khanh thử hơn chục lần muốn t·ê l·iệt thì cũng đành tạm thời bỏ qua, chuyển sang tập luyện Thiểm để nâng cao chút năng lực.
So với Vạn Trọng Chiến Kình thì Thiểm đơn giản hơn, chỉ là một loại kỹ xảo thông qua dùng bàn chân siêu tốc độ cao v·a c·hạm mặt đất để tạo ra động lực to lớn, từ đó mượn sức mạnh này tiến hành cao tốc di chuyển trong khoảng cách ngắn.
Yêu cầu chính của kỹ thuật này coa hai cái, một là tố chất thân thể đủ mạnh để chịu được lực phản chấn với mặt đất, hai là tốc độ v·a c·hạm mặt đất của bàn chân, trong thời gian 0.1 giây có thể thực hiện càng nhiều lần thì tốc độ sinh ra cũng sẽ càng cao.
Tuy vậy, tiềm năng phát triển cũng là có giới hạn, không cách nào khiến người dùng đột phá cột mốc 1500 m/s, cũng tức là khi Lê Khanh đạt đến hành tinh cấp thì kỹ thuật này sẽ trở nên vô dụng.
Nhưng với hắn thì tạm thời vậy là đủ.
Đêm này, Lê Khanh ngoài chợp mắt hai giờ thì thời gian còn lại hoàn toàn vùi đầu vào tu luyện Thiểm, đến sáng thì cũng đã tìm được cảm giác nhập môn, tốc độ bộc phát có thể tăng cao 0.2 lần, nghe qua không nhiều nhưng thực chất là tăng trưởng cực kỳ rõ rệt.
Sáng hôm sau, Lê Khanh lại vác balo lên đường.
Lấy tòa nhà siêu thị làm trung tâm, tiến hành săn g·iết tất cả quái thú ở xung quanh, lần này không còn bận tâm việc di chuyển nữa nên hiệu suất của Lê Khanh tăng cao.
Kỹ thuật của hắn trong thực chiến tần suất cao ngày càng được tôi luyện, mài dũa, bớt đi rất nhiều động tác thừa thãi màu mè, thay vào đó là trọng tâm vào ba chữ nhanh - mạnh - hiểm.
Khu thị trấn này nhiều nhất là ba loại quái thú, Hổ Ngao Khuyển, Tam Văn Kim Tuyến Xà, Độc Giác Thiết Giáp Trư.
Lê Khanh ban đầu chỉ lựa chọn những cá thể đi lẻ để tập kích, sẵn tiện lấy đó làm công cụ hỗ trợ luyện tập ba loại chiến kỹ : Kami-e, Vạn Trọng Chiến Kình, Thiểm.
Sau đó, dần dần cảm thấy quen thuộc với tiết tấu chiến đấu, hắn dần nâng cao lên độ khó, hai con, ba con...
Đến mười lăm ngày sau, Lê Khanh quyết định làm một cú lớn trước khi lui về căn cứ tham gia sát hạch, đối tượng hắn chọn chính là một bầy Hổ Ngao Khuyển nhỏ, do hai con Thú tướng sơ cấp dẫn đầu.
" Đùng "
Đây là tiếng Chiến Thủ v·a c·hạm mạnh vào đầu một con Hổ Ngao Khuyển thú binh, khiến nó văng vào trong một căn nhà gần đó, sống c·hết không rõ.
Lúc này có tiếng xé gió từ phía sau truyền đến, Lê Khanh như mọc ra con mắt sau đầu nghĩ cũng không cần nghĩ mà ngã người về bên phải, vừa vặn tránh thoát một cái vuốt sát mặt cào qua.
Tiếp đó, tay phải chống đất làm trụ, chân phải đá mạnh lên trúng ngay cằm Hổ Ngao Khuyển Thú tướng vừa tập kích, khiến nó xoay mấy vòng trên không rồi lảo đảo đáp xuống.
Lê Khanh đứng thẳng dậy, hơi nghiêng người về trước sử dụng Thiểm, cơ thể hóa thành một tàn ảnh biến mất, vừa vặn tránh thoát một con Hổ Ngao Khuyển khác t·ấn c·ông.
Chỉ chớp mắt, hắn đã xuất hiện cách đó mười mét, nắm đấm giáng mạnh xuống đầu con Thú tướng còn đang choáng váng.
Bành!
Một quyền này mang theo nửa trọng kình khiến sức mạnh tăng lên hẳn 50% uy lực như Thái Sơn áp đỉnh khiến đầu của Hổ Ngao Khuyển tướng cấp lún sâu vào trong nền xi măng, hộc ra một ngụm máu.
Hơn mười ngày trui luyện, tuy vẫn chưa nắm được tầng thứ nhất Vạn Trọng Chiến Kình nhưng Lê Khanh cũng đã có chút cảm ngộ, có thể dùng ra nửa kình, uy lực công kích tăng mạnh.
Chưa dừng lại, quyền thứ hai, quyền thứ ba...quyền thứ mười trong chớp mắt bắn ra, " Truyền lực " từ mỗi quyền xuyên qua lớp xương sọ cứng rắn đem não quái thú quấy thành một đoàn hỗn độn.
Giải quyết xong con Thú tướng thứ hai, Lê Khanh một chân dẫm lên xác quái thú, liếc mắt nhìn ba con thú binh cao cấp còn sống sót, bọn chúng đang sợ hãi vừa gầm gừ vừa lui lại, cuối cùng cụp đuôi chạy tán loạn.
" Hô "
Lê Khanh thở dài lau mồ hôi trán.
Lần này có hơi manh động, một thân một mình vây công cả bầy quái thú quả nhiên khó khăn, nhiều lần bị đặt vào nguy hiểm, cũng may sau đó nắm được thời cơ nhanh chóng giải quyết một con tướng cấp mới phá giải được tình hình.
Nhưng thu hoàn thì cũng lớn, tài liệu quái thú chất đầy balo, số dư ra phải dùng một bộ da thú hỗ trợ gói lại mang đi.
Điểm tích lũy trận chiến đấu này được hẳn hai ngàn năm trăm điểm, cộng thêm mấy ngày trước đó nữa ngoài mua nguyên dịch ra còn dư lại thì là vừa tròn 5000, hắn định khi trở về nhà sẽ tiêu hao mua lấy một chút dược vật có thể tăng trực tiếp tố chất cơ thể.
Thu thập xong tài liệu, Lê Khanh trở về cứ địa tạm thời nghỉ ngơi, dự định chiều tối mát mẻ thì lên đường.
" Hiện tại đã là mười bảy tháng năm, cộng thêm hai ngày đi đường nữa là mười chín, vẫn còn chút thời gian trước khi sát hạch diễn ra."
Nhai lấy thức ăn cao năng, Lê Khanh thầm tính toán, tố chất cơ thể trong thời gian này đã tăng thêm một bậc, đạt đến Chiến sĩ cao cấp, năm ngàn tích lũy hẳn đã đủ cho hắn đột phá Chiến Tướng cấp.
Đến khi sát hạch, ắt hẳn đủ cho cao tầng Lôi Điện võ quán một kinh hỷ, một suất tham gia trại tinh anh phải nắm trong tay.
Cứ nghĩ đến cơ hội đối chiến với các loại các dạng thiên tài tại đó mà Lê Khanh đã cảm thấy hưng phấn lên, phảng phất nhìn thấy vô số kho điểm tích lũy di động đang ngoắc mình.
Ầm ầm ầm!!
Đang lúc Lê Khanh còn đang tưởng tượng mỹ hảo về tương lai thì đột nhiên có vô số âm thanh sụp đổ truyền đến.
Hắn lập tức trở nên nghiêm túc vác lên balo, đứng dậy cẩn thận dùng ống nhòm nhìn hướng về nơi phát ra tiếng động
" Con mẹ nó "
Vừa thấy khung cảnh ở đó, Lê Khanh lập tức hít một ngụm khí lạnh.
Bốn con Độc Giác Thiết Giáp Trư Thú tướng cao cấp đang điên cuồng truy đuổi một tổ đội ba người, âm thanh ầm ĩ chính là do chúng húc đổ những kiến trúc cản đường, với chiều cao lên đến mười mấy mét của chúng thì mấy tòa nhà nho nhỏ chỉ như mấy khối đậu hũ đụng là vỡ.
Mà quan trọng nhất, là cái bọn kia lại đang dẫn lửa chạy về bên này, khiến cho hắn thoáng cái cũng hoảng.
Một con Lê Khanh không nói nhiều lập tức đi ra thử đấm, hai con hắn cũng dám làm liều một phen, đánh không lại thì chạy.
Nhưng đằng này đến tận bốn con Thú tướng cao cấp, bước ra chính là nạp mạng, hắn tuy hiếu chiến nhưng không có ngu, hệ thống hẳn cũng sẽ không yêu cầu hắn tìm c·hết.
" Keng. Phát động nhiệm vụ lâm thời, trong vòng một giờ g·iết c·hết một con Độc Giác Thiết Giáp Trư Thú tướng cao cấp, thưởng 5000 điểm tích lũy, thất bại trừ 2500 điểm "
" Con mẹ nó ". Trong đầu vang lên âm thanh thông báo khiến Lê Khanh lần thứ hai chửi tục, bước chân đang chuẩn bị bỏ trốn cũng dừng lại, ánh mắt phân vân dữ dội.
Cuối cùng, vẫn là tiếc 2500 điểm tích lũy công sức bỏ ra, hắn vẫn là hướng về nhóm người xông đến, không quên trong lòng đem mười tám đời tổ tông hệ thống ra hỏi thăm một trận.
" Người anh em phía trước tránh ra "
" Chạy mau "
" Chúng ta không phải đối thủ của chúng "
" Im đê, dẫn đến đây rồi còn giả vờ cái gì? Muốn sống thì cuốn lấy ba con, tao gánh cho một phần"
Đứng trên nóc một tòa nhà, Lê Khanh tức giận quát lớn, cũng không thèm xưng hô lễ phép gì, sau đó dùng Thiểm nhanh chóng tiếp cận trên đầu một con đập xuống một đấm toàn lực
Vạn Trọng Chiến Kình - nửa kình.
Bành!