Chương 26: Tổ địa
Đứng trên bong thuyền nhìn quang cảnh xung quanh khiến Mạc Thiên cảm thấy bản thân đang thưởng thức một bức tranh sơn thủy đẹp đẽ vậy có cây cối con người và những động vật nhỏ tạo nên một quang cảnh hài hoà, đi một thời gian vẫn chưa hết phạm vi chủ tông thì dừng lại ở một chỗ sơn mạch, nhìn sơn mạch uốn lượn phía trước Mạc Thiên như nhìn một con rồng đang bay lên vậy.
"Đấy là Hắc Long sơn mạch là nơi hai người các ngươi sẽ ở, chúng ta xuống thôi".
Tu sĩ béo nói xong thì con thuyền hạ xuống chân núi, ba người vừa bước xuống thì một thiếu niên chạy đến nhìn thấy tu sĩ béo thì vội chào hỏi.
" Tham kiến sư thúc".
"Hà Nam sư chất ngươi đến đúng lúc lắm đây là hai đệ tử mới nhập vào nhất mạch chúng ta ngươi hãy dẫn bọn họ đi".
" Vâng, sư thúc".
Nghe vậy tu sĩ béo quay người đi vừa đi vừa lẩm bẩm.
"Xong việc rồi ta có thể về ăn đùi gà tiếp".
" Hai vị sư đệ đừng ngạc nhiên Lý Bảo sư thúc tính cách là như thế lúc nào trong đầu cũng chỉ nghĩ đến đùi gà".
Hà Nam nhìn theo bóng lưng của sư thúc tươi cười nói.
"Đúng rồi chưa hỏi danh tính của hai vị sư đệ".
" Đệ là Lý Siêu".
"Còn đệ là Mạc Văn Long".
" Vậy ta cũng giới thiệu lại ta là Hà Nam, hai vị sư đệ cứ gọi Hà sư huynh là được, được rồi chúng ta đi thôi".
Cả hai người theo chân Hà Nam đi lên núi, vừa đi Hà Nam vừa giới thiệu.
"Hắc Long nhất mạch chúng ta vốn rất ít người mỗi năm cũng chỉ có khoảng mười người được chọn, ta bây giờ sẽ đưa hai người đến chỗ ở tạm thời khi nào các đệ tử ở các phân tông đến đủ thì sẽ dẫn các ngươi đến chỗ các trưởng lão bái sư".
"Hà sư huynh không biết nhất mạch chúng ta có bao nhiêu vị trưởng lão".
Mạc Thiên vội hỏi thăm tình hình.
"Nhất mạch ta tổng cộng có năm vị trưởng lão".
"Không biết các vị trưởng lão tu vi như thế nào".
" Các vị trưởng lão tu vi thấp nhất đều là thiên nhân cảnh, đó là ước mơ của ta a trở thành thiên nhân tiêu dao thiên địa, các vị sư đệ đến nơi rồi".
Mải nói chuyện ba người đã đến trước một tòa phủ vô cùng lớn ở hai bên trước cửa là hai con ngũ trảo kim long hung mãnh bằng đá đứng trước cửa.
"Hai người tự vào đi mỗi người một tiểu viện, nơi này lâu rồi không có người vào hai người các ngươi là hai đệ tử duy nhất ở đây".
Nói xong Hà Nam quay đầu lại đang định rời đi thì quay đầu lại nói.
"À đúng rồi nếu có việc gì thì bảo với người hầu ở đây, còn nữa vài ngày nữa sẽ có đệ tử mới đến đây tiếp đừng có gây xích mích a, thôi sư huynh đi đây".
"Vâng sư huynh".
Khi hai người nhìn lại thì Hà Nam đã không thấy bóng dáng đâu nữa, hai người nhìn nhau sau đó mỗi người chọn một tiểu viện vào ở.
Linh Tàng lão tổ sau khi về đã báo toàn bộ sự việc xảy ra cho cao tầng, lúc này trong mật thất bí ẩn ở Hắc Thiên tông chỉ có các cao tầng mới có thể chỗ này trên mỗi người ở đây đều phát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ nhưng mạnh nhất là lão già ngồi trên chủ vị, tất cả mọi người ở đây đều là cấp bậc lão tổ nhưng khi nhìn về phía lão già đều cung kính vì đấy là trụ cột Hắc Thiên tông vương giả cảnh, lão già ngồi trên chủ vị nghe xong Linh Tàng báo cáo nói.
"Nếu lời Linh Tàng nói là đúng thì bây giờ chúng ta đúng là rất nguy hiểm, việc này ta sẽ xác định lại rồi bàn với các đại tông khác".
"Bẩm lãi tổ chúng ta bây giờ liên lạc với bát vực khác cũng rất ít tuy nhiên tám vực kia đều bị ta ma tiếp tục xâm lấn không phải là hàng rào mà thần linh tạo ra có phải xảy ra vấn đề".
"Đúng vậy lão tổ chúng ta có cần sử dụng các cứ điểm ở các vực khác thu thập thêm thông tin không".
Ở dưới mọi người lập tức ồn ào tranh luận với nhau, thấy vậy lão già ngồi chủ vị ấn tay xuống.
"Trật tự đi, đều là lão tổ cả rồi còn nhao nhao các gì nếu việc thật sự như thế thì chúng ta cũng chỉ là kiến hôi thôi đối mặt với thần linh ngay cả các vị tu sĩ mạnh nhất thời xưa cũng rất nhỏ yếu chúng ta có thể làm gì được, cứ để mọi việc tự nhiên đi nếu có gì ta sẽ nói các ngươi biết, giải tán đi".
Nói xong lão già biến mất, chỉ còn lại mấy vị cao tầng đứng nhìn nhau, trong đó một người nói.
"Nghe lão tổ nói rồi đấy trời sụp sẽ có người trên cao đỡ không đến lượt chúng ta, ai về nhà đấy đi".
Sau đó tất cả mọi người đều biến mất trong mật thất lại trở lại im lắng.
Trong mấy ngày tiếp theo Mạc Thiên chỉ ngồi câu cá trong tiểu viện của mình thỉnh thoảng nói chuyện với lão già quét sân không thì đánh cờ, đây là thú vui của hắn khi còn ở trong bí cảnh trải qua một đời người sinh diệt đã đem đến cho Mạc Thiên một tư thái ung dung đối mặt với mọi chuyện.
Sau khi ở đây một tuần thì có thêm một người vào ở nhưng hai bên cũng không giao lưu nói chuyện với nhau, cuộc sống của Mạc Thiên rất bình dị cứ như vậy trôi qua một tháng, một ý niệm truyền vào trong đầu Mạc Thiên bảo hắn đến sảnh chính.
Đi đến nơi Mạc Thiên mới thấy không chỉ có Lý Siêu mà còn có thêm sáu người nữa trong đấy có Hà Nam là Mạc Thiên biết còn lại năm người đều lạ mặt, thấy Mạc Thiên tới Hà Nam vui vẻ cười nói.
"Mạc sư đệ đệ là người cuối cùng rồi chúng ta xuất phát thôi".
" Đã để sư huynh và các vị đợi lâu rồi".
"Không sao chúng ta cũng vừa mới tới thôi".
Đám người cũng vui vẻ cười nói, bọn họ không ngu đều được nhận vào Hắc Long nhất mạch đều là người thiên phú cao không có lý do gì tự dưng lại đắc tội với người.
Đám người khách sáo với nhau rồi cùng đi theo Hà Nam đi vào sâu trong sơn mạch càng đi bọn họ mới càng mở mang tầm mắt, đi giữa rừng xung quanh bọn họ là những sinh vật khổng lồ chủ yếu toàn là yêu thú loại mãng xà, thấy vậy Hà Nam giả thích.
" Đây đều là yêu thú của nhất mạch chúng ta nuôi vì công pháp của chúng ta cần đến tinh huyết của bọ chúng, khi nào các ngươi bắt đầu tu luyện sẽ biết".
Đi theo Hà Nam đám người đi đến một cái thác nước ở bên dưới nằm sấp một sinh vật màu đen thân dài không chân trên đầu có hai cái sừng như lân, miệng có nanh sắc nhọn đang nhắm mắt miệng thì phì phò, mỗi lần hít vào khiến mảng lớn linh khí bị hít vào.
Khi đám người đến gần sinh vật đó mở mắt ra một đôi mắt màu vàng sắc bén vô cùng trên người toát ra một cỗ sát khí khiến cho đám người chân như muốn nhũn ra, trong đấy có hai người bị dọa cho ngã xuống, lúc này Hà Nam lên tiếng.
"Hắc giao tiền bối bọn họ đều là đệ tử mới nhập môn".
Nghe vậy Hắc giao mới thu liễm sát khí sau đó chiu xuống hồ nước biến mất khỏi mắt đám người, thấy vậy đám người mới thả lỏng cơ thể sau đó mọi người đều nhìn về phía Mạc Thiên vừa nãy trong tất cả mọi người chỉ có Mạc Thiên không bị sát khí dọa mà còn ngưng tụ linh khí như chuẩn bị t·ấn c·ông vậy, ngay cả Hà Nam cũng vô tình hay cố ý nhìn nhiều Mạc Thiên một mắt.
Đi đến trước thác nước Hà Nam đứng hai tay kết pháp ấn.
" Mở".
Miệng hô một tiếng không gian phía trước vặn vẹo một vòng xoáy không gian xuất hiện trên hồ nước.
"Đi thôi".
Hà Nam nhảy vào trong sau đó tất cả mọi người nhảy vào theo, sau đó vòng xoáy biến mất đám người lúc này đang đứng ở giữa một tế đàn xung quanh là mười bức tượng đang nhìn chằm chằm vào chỗ bọn họ đứng, thanh âm Hà Nam vang lên.
" Đây chính là tổ địa của Hắc Long nhất mạch chúng ta, nơi đây các ngươi có thể tiếp nhận một trong hai truyền thừa mạnh nhất của Hắc Thiên tông không đều dựa vào các ngươi rồi".
Hà Nam nở một nụ cười quỷ dị sau đó cả người biến mất khỏi tầm mắt của đám người.