Chương 485. Quỷ Tích Vân (2)
“Cuốn sâu vào trong? Cơ hội sống sót là hơn 60%?” Thượng Ất nhếch miệng cười nói: “Tiến sĩ L, cánh cổng thiên giới mà ông nói chắc không phải ở trong Quỷ Tích Vân đấy chứ, có phải là ông đang nói hươu nói vượn không đấy, lúc tôi đến đây là tôi đã ở trong thành phố hoang tàn này rồi, cách nơi mà ông nói rất xa đó?!”
“Không sai, tôi đã nói là vận may của cậu quả thực rất tốt. Theo tôi lý do tại sao cậu có thể rơi xuống đây là vì cậu đã vướng phải cái đuôi của bão bức xạ. Cậu bị thổi bay tới đây và tình cờ được tôi phát hiện, còn những người khác chắc chắn không may mắn như cậu, có thể những người nó đang ở ẩn náu ở vùng trung đông của Quỷ Tích Vân để tránh sự tấn công của chùm mây tích điện! Hơn nữa điểm quan trọng nhất là do lượng điện tích tự do trong Quỷ Tích Vân quá nhiều, nên nó thường rất nhạy cảm với những thứ cũng có năng lượng giống như cánh cổng thiên giới, nếu như cánh cổng thiên giới vẫn còn thì rất có thể đã bị Quỷ Tích Vân quấn lấy, giống như một con gà mái ấp trứng gà con vậy!”
“Được rồi, tôi thừa nhận là tôi đọc ít sách, ông thành công thuyết phục được tôi. Nhưng trước khi đến chỗ Quỷ Tích Vân, tôi vẫn còn một câu hỏi cuối cùng, tiến sĩ L, mong rằng ông sẽ trả lời thật lòng!”
Thượng Ất nhìn chằm chằm vào tiến sĩ L một cách nghiêm khắc, hỏi một câu hỏi mà anh muốn hỏi nhất từ tối hôm qua đến giờ: “Nếu như ông cũng từ cánh cổng thiên giới đến đây, vậy thì tại sao ông lại không biết vị trí của cánh cổng thiên giới? Ngoài ra, những binh lính từ căn cứ Đế Đô cùng ông đi qua cánh cổng thiên giới bây giờ đang ở đâu, tại sao đến một người cũng không nhìn thấy?”
…
Câu hỏi được nói ra, Thượng Ất cảm thấy toàn thân như bị rút hết sức lực, trong người có cảm giác giống như bị suy nhược vậy. Thực ra, Thượng Ất đã lờ mờ đoán được câu trả lời của hai câu hỏi này, nhưng không thấy tiến sĩ L đích thân thừa nhận, Thượng Ất vẫn không thể tin được.
Mà dường như tiến sĩ L cũng đoán được Thượng Ất sẽ hỏi như vậy nên cởi ba lô trên người, đổ đống đồ đạc ở bên trong ra, sau đó một đống mảnh vụn lớn xuất hiện trước mặt Thượng Ất.
“Đây là huy chương chiến đấu của sĩ binh Sử Ngọc Băng, là phần thưởng mà cậu ấy giành được trong trận chiến bảo vệ căn cứ Đế Đô. Đây là đồng hồ cá nhân của chiến sĩ Vương Thiên Hoa, theo anh ta nói thì đó là quà cưới của vợ anh ta vào năm anh ta kết hôn. Còn có cốc nước này là vật định tình của bạn gái chiến sĩ Tiêu Nhân Bình tặng cho cậu ấy, chiếc bút này là quà sinh nhật mà chiến sĩ Đinh Quế chuẩn bị cho con gái Đinh Lan của cậu ấy… Những thứ này đều là di vật của những chiến binh mà cậu hỏi, tôi hứa với họ sẽ mang những thứ này về Trái Đất và đưa chúng cho người thân, bạn bè của họ. Coi như là báo đáp, họ coi cơ thể như một nguồn năng lượng tặng cho tôi, khiến tôi trong một thời gian ngắn có thể liên tục đột phá não bộ, nhờ đó có thể sống sót qua cơn bão phóng xạ…
Về lý do tại sao tôi không biết vị trí của cánh cổng thiên giới… bởi vì trong quá trình chạy trốn tôi đã nhìn thấy một đám mây Quỷ Tích Vân bao phủ cánh cổng thiên giới, sau đó cánh cổng thiên giới biến mất không rõ tung tích, tôi cũng không còn gặp lại nó nữa!”
“Cánh cổng thiên giới bị đám mây Quỷ Tích Vân nuốt chửng? Không thể nào, vậy làm thế nào mà mấy người chúng tôi đi qua được?”
Thượng Ất liên tục lắc đầu, anh không tin lời tiến sĩ L nói, bởi vì nó đúng thật là vô lý. Phải biết rằng, ngay trước khi đám người Thượng Ất bị ánh sáng trắng của cánh cổng hút vào, một con sao biển bốn cánh vừa chui ở đấy ra hút máu một nhà nghiên cứu khoa học và suýt chút nữa giết chết Văn Thiên Hoa. Nếu cánh cổng thiên giới đã bị đám mây Quỷ Tích Vân nuốt chửng, Thượng Ất và những người khác sẽ không sống sót đến bây giờ chứ đừng nói đến việc gặp được tiến sĩ L.
“Câu hỏi này rất dễ giải thích, lúc trước tôi đã từng nói, bởi đám mây Quỷ Tích Vân này chứa đầy các hạt tích điện, nó rất nhạy cảm với các thiên thể năng lượng thuần túy như cánh cổng thiên giới, đồng thời, quá nhiều điện tích sẽ gây ra một dòng điện tích hỗn loạn. Lý do là những hạt mang điện này đôi khi sẽ đẩy năng lượng của cánh cổng thiên giới, giống như chúng ta vẫn biết những nam châm sẽ đẩy nhau khi có cùng cực. Cậu sống sót đứng trước mặt tôi, điều đó cho thấy tôi đã đoán đúng, sau khi bị đám mây nuốt chửng, nhất định là cánh cổng thiên giới đã bị đánh bay ra rất xa…”
Tiến sĩ L đã cố gắng hết sức giải thích bằng những từ đơn giản và dễ hiểu, nhưng Thượng Ất vẫn không hiểu, cũng rất mơ hồ, cánh cổng thiên giới là một vết nứt thời không lẽ nào còn có thể tùy ý di chuyển?
Thượng Ất im lặng xách ba lô đi theo tiến sĩ L, nếu đã không hiểu được những hiện tượng vật lý này vậy thì dứt khoát không cần hiểu nữa. Bây giờ, việc quan trọng nhất là tìm được cách trở về Trái Đất, về phần quá trình, Thượng Ất không quan tâm đến quá trình, cùng lắm là liều chết đi vào trong đám mây Quỷ Tích Vân, đi một lần đến quỷ môn quan rồi nói!
…
Rất nhanh, cả hai rời khỏi đống đổ nát, hướng đến những vùng đồng bằng xa hơn. Theo tiến sĩ L, các trận bão bức xạ có nhiều khả năng xảy ra ở các khu vực đồng bằng, nơi hơi nước và điện tích trong không khí có nhiều khả năng kết hợp với nhau để tạo thành các đám mây Quỷ Tích Vân. Có điều, trong quá quá trình gấp rút, cả hai lại một lần nữa chạm trán với hai con quái vật cánh dơi mà họ đã gặp phải vào hôm trước.
Lần này có rất nhiều quái vật cánh rơi, nhiều đến nỗi ngay cả tiến sĩ L cũng cảm thấy phiền phức. Có điều, trong trận chiến, tiến sĩ L lại chứng minh được sức mạnh của bộ não siêu phàm một lần nữa. Bức tường ý niệm vô hình trong không khí giống như bức tường thành bằng thép, bất kể những con quái vật nửa người nửa thú này có liều mạng đâm vào đến đâu, chúng vẫn nằm yên, trong khi tiến sĩ L thong thả đi qua giống như đang đang đi dạo trong kỳ nghỉ.