Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 484: Quỷ Tích Vân




     Chương 484. Quỷ Tích Vân

“Thượng Ất, những người đi cùng cậu là ai? Có bao nhiêu người?” Thấy Thượng Ất hiểu ý của mình tiến sĩ L bình tĩnh hỏi. Thượng Ất đang định trả lời theo bản năng thì anh đột nhiên nhớ tới một câu hỏi, toàn thân không khỏi bất giác ớn lạnh.

“Không đúng, trong phòng thí nghiệm của Đế Đô, Văn Thiên Hoa và Cao Trác Nhiên đều nói rằng khi tiến sĩ L đi vào cánh cổng thiên giới, ông ấy đã vào cùng một nhóm binh lính nhỏ, số lượng ít nhất cũng phải 12 người, nhưng tại sao bây giờ chỉ có một mình ông ấy?”

“Tôi cũng không biết tổng cộng có bao nhiêu người, lúc đó quá đột ngột nên không nhìn rõ…” Thượng Ất đột nhiên nói dối, nhưng anh không biết tại sao mình lại nói dối tiến sĩ L.

“Ồ, vậy sao… không sao cả, dù sao thì dần dần cũng sẽ tìm được…”

Tiến sĩ L nhìn Thượng Ất thật sâu, Thượng Ất đột nhiên cảm thấy cả người như bị rơi xuống hầm băng, tim đập loạn xạ: “Tiến sĩ L này thật khủng bố, sao mình lại có cảm giác lúc nãy ông ấy nhìn mình giống như là đã nhìn thấu được mọi thứ… Xem ra những người đột biến não đến hơn 60% không khoa trương khi được mọi người gọi là Á Thần, họ đích thực là có năng lực được xếp vào hàng thần thánh!”

Cả đêm không nói lời nào, sáng sớm ngày thứ hai khi mặt đất miễn cưỡng lộ ra một tia sáng, tiến sĩ L nhẹ nhàng đánh thức Thượng Ất đang ngủ say rồi cúi đầu chiu ra khỏi hầm trú ẩn.

“Lực hấp dẫn của thế giới này cao hơn Trái Đất 4 5 lần nhưng hàm lượng oxy trong không khí chỉ bằng 60% Trái Đất. Ngoài ra, mỗi ngày sẽ có 3 trận bão bụi phóng xạ vượt cấp 7, buổi sáng, buổi chiều và buổi tối, mỗi trận bão sẽ kéo dài trong một thời gian tối đa 40 phút, trong 40 phút này con người sẽ tiếp xúc với 4800% liều lượng bức xạ tiêu chuẩn. Con người bình thường sẽ mất tất cả chất lỏng trong cơ thể do bức xạ trong vòng ba phút, khiến các cơ quan nội tạng kiệt quệ nhanh chóng và cuối cùng là chết. Chỉ có những người tiến hóa trong cơ thể có giá trị năng lượng trên 50.000 mới có thể sống sót sau cơn bão bức xạ kéo dài bốn mươi phút này.”

“Đương nhiên, sau khi cơn bão kết thúc, nếu không được bổ sung năng lượng kịp thời thì ngay cả người thoái hóa cũng sẽ dễ dàng chết trong trận bão bức xạ thứ hai.”

Nhìn ánh sáng ở phía xa, tiến sĩ L giống như đang nói chuyện với chính mình, nhưng Thượng Ất biết tiến sĩ L đang nhắc nhở y rằng chuyến đi này khó khăn như thế nào.

Phỏng đoán của Thượng Ất rất nhanh đã được xác nhận, sau đó tiến sĩ L nói: “Thượng Ất, chúng ta sẽ gặp phải những thử thách mà trước đây chúng ta chưa từng gặp phải, điều này khác với chiến đấu trên Trái Đất, chúng ta không chỉ phải chiến đấu chống lại những dị nhân phóng xạ này mà cậu còn phải chiến đấu chống lại môi trường của thế giới này. Nhưng đây không phải là trở ngại lớn nhất trên con đường trở về nhà của cậu, bởi vì chúng ta phải chiến thắng thời gian, chiến thắng thời gian hạn hẹp mà thế giới này để cho những người cùng cậu xuyên qua đây.”

“Ừ, tôi hiểu rồi, vậy chúng ta mau chóng tìm họ đi!”

Thượng Ất gật đầu nói rằng mình hiểu lời nói của tiến sĩ L, ý của tiến sĩ L rất rõ ràng, đó là đối với những người cùng anh xuyên qua đây, môi trường ở đây rõ ràng là đường chết.

Nếu Thượng Ất có thể ở đây ba ngày với nguồn năng lượng dồi dào trong người thì những binh lính bình thường bao gồm cả Đằng Vũ và Lý Đống Thành chỉ có thể sống sót được một ngày, thậm chí là ít hơn.

Tiến sĩ L nói đúng, Thượng Ất cần chiến thắng thời gian, tìm ra họ trước khi đống đổ nát này nuốt chửng tất cả, sau đó… Thượng Ất không thể tiếp tục tưởng tượng những gì sẽ xảy ra tiếp theo, có lẽ tiến sĩ L sẽ cho mình lựa chọn.

“Trạm đầu tiên, chúng ta sẽ thử vận may ở tàn tích của đám Quỷ Tích Vân. Nếu may mắn, có thể cậu đã chạm trán với nó khi đi qua cánh cổng thiên giới, tức là vết nứt thời không…”

Tiến sĩ L nói xong xách ba lô đi về phía trước, Thượng Ất theo sát phía sau hỏi: “Quỷ Tích Vân là cái gì? Tại sao sẽ có cơ hội trực tiếp đụng phải ở cổng thiên giới?”

“Quỷ Tích Vân là tên tôi đặt cho một đám mây lớn chứa các điện tử tự do. Không giống như những đám nây trên Trái Đất, đám mây này có một số lượng lớn các điện tử tự do mà không chứa quá nhiều hơi nước, là một dạng khí tượng đặc biệt được tạo ra do sự tích tụ các điện tích trong không khí sau khi bị một cơn bão hạt nhân thổi xuống đồng bằng.

Có điều, điều đáng ngạc nhiên là dường như những đám mây điện tích này có những dấu hiệu của sự sống, khi tụ lại với nhau đến độ dày nhất định, bên trong chúng sẽ tạo thành vô số hình dạng bộ xương mặt người, nhìn từ xa toàn bộ tầng mây giống như vô số bộ xương chồng chất lên nhau, rất đáng sợ. Hơn nữa càng có nhiều điện tích tự do bên trong các đám mây, những bộ xương này sẽ tạo ra nhiều biểu cảm khủng khiếp khác nhau, khi các đám mây tiếp tục trôi, một chùm mây, bao gồm các điện tích sẽ được phóng ra từ trong miệng của cái đầu trông rất giống chiếc lưỡi thè ra khỏi miệng cái đầu lâu, trên mặt đất, nó có thể nghiền nát các tòa nhà chọc trời thành từng mảnh trong tích tắc, quả lả có thể so sánh với sức mạnh của tên lửa!”

“Khoa trương thế sao? Theo những gì ông nói thì nơi này giống như là địa ngục vậy.” Thượng Ất cười nhạt, giọng điệu của tiến sĩ L càng thoải mái, anh nghe càng khó chịu, xem ra trạm đầu tiên mà bọn họ tới rất nguy hiểm, độ khó trực tiếp tăng lên đến cấp địa ngục rồi.

“Không sai, lần đầu tiên tôi nhìn thấy Quỷ Tích Vân, "địa ngục" cũng là từ đầu tiên hiện lên trong đầu tôi. Tôi phải thừa nhận rằng, nhìn từ bên ngoài nó thực sự rất giống với địa ngục được miêu tả trong sách cổ của nhiều nước ở phương Đông và phương Tây. Có lẽ đây thực sự là địa ngục trong truyền thuyết!” Nói chuyện liên quan đến khoa học rõ ràng tiến sĩ L rất quan tâm, nhưng nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của Thượng Ất, tiến sĩ L mỉm cười nói: “Có điều, cậu yên tâm, mặc dù Quỷ Tích Vân này bao phủ một khu vực rộng lớn nhưng tần suất xuất hiện của đám mây này không cao. Cộng thêm với tốc độ di chuyển của nó rất chậm, dựa vào tốc độ di chuyển của cậu thì dù có bị cuốn sâu vào thì cơ hội sống sót cũng là hơn 60%!”