Chương 431. Cây hương xuân lớn (2)
Vì vậy, Thượng Ất quyết định phải mang đi một vài con thỏ nhỏ, đương nhiên còn có một lý do quan trọng khác đó là hiện tại anh cũng đói bụng, muốn ăn thịt thỏ!
Bị Thượng Ất nhắm đến, trong phút chốc con thỏ cảm thấy cảnh ngộ của mình thật bất hạnh.
Với tốc độ tiến hóa bây giờ của Thượng Ất, hàm răng sắc nhọn của những con thỏ này gần như là vô dụng với y, sau vài phút giao tranh “ác liệt”, con thỏ kỳ quái đã bị tuyên bố toàn quân bị diệt sau khi phải trả cái giá thê thảm là một con chết và một con bị thương.
Sau đó, Thượng Ất và Hùng Thiên nấu chín hai con thỏ lớn với tốc độ nhanh nhất và phân phát chúng cho mọi người. Tiếp đó, Thượng Ất đặt bảy con thỏ nhỏ vào một cái ổ rồi đặt tất cả chúng vào một chiếc lồng đơn giản làm bằng lá thiên tuế ở xung quanh đây.
…
Ba giờ sau, bốn người cộng với bảy con thỏ nhỏ, còn có con chim mập sau khi được ăn no thịt thỏ thì chui vào lòng Thượng Ất ngủ say, sau khi vất vả đi một đường thì cuối cùng cũng đã đến một khu vực rộng lớn của vườn hoa hướng dương thoái hóa, từ xa nhìn thấy một đống hoang tàn, Thượng Ất liền dừng lại.
“Chuyện gì vậy? Sao rạp xiếc lại thành ra thế này?”
Nhìn khu rạp xiếc lộn xộn, ai cũng ngỡ ngàng. Mới mấy ngày trước, rạp xiếc này còn vô số lều bạt xanh đỏ. Nhưng bây giờ ngoại trừ căn lều màu xanh lam lớn nhất là vẫn còn có thể mơ hồ nhìn thấy, thì những căn lều còn lại đều biến thành mảnh vụn và giẻ rách, còn con người thì không nhìn thấy ai.
“Có loại con thú đi thẳng đứng đã tấn công nơi này, hơn nữa số lượng còn là rất nhiều!”
Thấy dấu chân hỗn độn, Thượng Ất nghiêng người xem xét kỹ lưỡng dấu vết để lại trên mặt đất, một dấu chân lớn khiến Thượng Ất chú ý. Những dấu chân này có kích thước chỉ bằng một nửa so với dấu chân người bình thường, nó cho thấy rõ ràng đây là một nhóm sinh vật năm ngón tương tự như con người.
Đi dọc theo dấu chân vào bên trong, Thượng Ất phát hiện có từng mảng lớn máu người thấm vào đất để lại những vệt đỏ sẫm. Rõ ràng đây là một trận chiến bi thảm và dường như nó đã xảy ra cách đây không lâu ở khu vực lều trại này, những người chết và bị thương ở phía con người vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng điều khiến Thượng Ất thực sự ngạc nhiên là mặc dù toàn bộ chiến trường lộn xộn, không còn xác người nào, cứ như thể những sinh vật giết người này đã thu dọn chiến trường một cách có tổ chức và có kế hoạch.
Hóa ra nó là một sinh vật thông minh… hơn nữa còn là một sinh vật thông minh sống theo đàn!
Sau khi nghĩ thông, trong lòng Thượng Ất càng thêm kinh hãi, những sinh vật đã bắt giết người trong rạp xiếc này chắc chắn còn là một đám sinh vật có trí tuệ. Thật không ngờ, trận lũ lụt ngắn ngủi cách đây vài tuần đã khiến những sinh vật này biến dị đến mức kinh hoàng như vậy.
Nhưng những sinh vật này là gì? Chúng đã đưa những người đó đi đâu?
Thượng Ất không kịp nghĩ nhiều, y lần theo những dấu chân lộn xộn trên mặt đất, đột nhiên thấy y sững sờ, Hùng Thiên, Đỗ Kiều Kiều, Tống Địch đi đằng sau y cũng sững sờ.
Xác chết của vô số con khỉ xuất hiện trước mặt mọi người, chúng theo gió đung đưa trên không trung.
Vẻ ngoài của những con khỉ này khác với những con khỉ thông thường, chúng hơi giống khỉ lông dài nhiệt đới, thân chúng được bao phủ bởi những sợi lông trắng mềm dài hàng chục centimet. Nhưng điểm đặc biệt nhất trên cơ thể chúng chính là chiếc đuôi, những vòng tròn vàng óng cuộn đều quanh đuôi, kéo dài đến tận gốc đuôi, nhìn nó đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.
Nhưng không ai có tâm trạng tán hưởng những cái đuôi khỉ xinh đẹp này, lúc này đám người Thượng Ất đều đang nhìn chằm chằm vào cành cây sặc sỡ phía trên xác khỉ.
Ngay trên xác đám khỉ, một nhánh cây mềm mại màu đỏ xen màu xanh đen và trắng đang đâm sâu vào trong não của chúng, liên tục biến não khỉ thành nước trái cây mà hút vào cành – đó là một cây hương xuân khổng lồ.
Hương xuân là một loại cây rất phổ biến ở vùng đồng bằng ở trung tâm phía bắc Trung Quốc. Cứ mỗi độ xuân về, những chồi non từ ngọn cây to sẽ tỏa hương thơm ngào ngạt, dùng nó để xào với trứng hay thịt tươi sẽ trở thành món ngon lạ miệng. Thượng Ất không thích thịt nhiều dầu mỡ, vì vậy y thích những lá hương xuân đơn giả và tao nhã, y cũng đã trồng một cây ở không gian thoáng đãng tầng dưới để bình thường thưởng thức.
Vì vậy, trong nháy mắt khi đối diện với cây hương xuân khổng lồ này, Thượng Ất đã nhận ra hình dạng độc đáo của lá và thân cây hơi phồng lên của nó. Nhưng Thượng Ất không thể ngờ rằng cây hương xuân này lại mọc ra cành cây ngũ sắc, hơn nữa đầu cành của nó còn như kim châm không ngừng hút não khỉ.
Thật là một cảnh tượng kỳ quái!
Từ xa nhìn cành lá của cây hương xuân đung đưa trong gió, trong lòng Thượng Ất từ từ cảm thấy có cảm giác kỳ quái, y không khỏi chậm rãi lui về phía sau.
Nhìn từ những ngón chân mảnh mai của những con khỉ này thì con khỉ đuôi vàng lông trắng này chính là thủ phạm tàn sát toàn bộ rạp xiếc. Chúng đã đánh bại hàng chục người được trang bị vũ khí mạnh mẽ, nhiều người trong số họ còn có các mảnh kim loại biến hình, tổng thể sức mạnh của họ không kém gì những người có dị năng thông thường!
Sức chiến đấu của những con khỉ lông trắng này thực sự rất mạnh, nhưng giờ chúng lại bị treo lên không trung và bị hút não một cách thê thảm… Điều này chỉ có thể nói rõ một điều, đó là cây hương xuân kỳ quái này sở hữu sức mạnh có thể tiêu diệt hàng trăm người có lực lượng dị năng chỉ trong tích tắc.
Quá đáng sợ rồi, tuyệt đối không được đến gần cây hương xuân này!
Để đối phó với nguy hiểm này, thân thể Thượng Ất đã đưa ra lựa chọn theo bản năng, nhưng một giọng nói quen thuộc đột nhiên ngăn cản Thượng Ất rút lui. Quan Tiểu Dĩnh… đang ở ngay dưới gốc cây hương xuân, thú cưỡi nhân mã Quan Tiểu Dĩnh đang bị trói bởi mười mấy cành cây dày cộp, chiếc áo choàng đen trên đầu cũng bay mất mà thay vào đó là một cành cây nhọn như kim đang từ từ đâm xuống.
Cây hương xuân đột biến túm lấy Quan Tiểu Dĩnh, còn muốn hút não nó!?