Chương 358. Côn nhỏ, Loan nhỏ
“Trong sách cổ có ghi lại rằng khi côn ngư sinh ba con, khả năng đến chín phần mười sẽ có Côn Bằng sẽ xuất hiện. Nói cách khác, một trong ba con non này sẽ có một con chắc chắn sẽ biến từ dạng cá sang dạng chim, tự do lượn giữa trời, tự do vùng vẫy dưới biển, trở thành con thú tự do nhất. Nhưng điều này cần có thời gian và không ai có thể biết được con nào sẽ biến thành Côn Bằng!”
“Ý của ông là, tôi còn phải nuôi chúng sao? Sẽ mất bao lâu?” Thương Ất cau mày, y không thể nghĩ rằng mọi chuyện sẽ rắc rối như vậy. Đây không phải là nhà trẻ, y cũng không phải là nhân viên trông trẻ, vậy tại sao lại phải nuôi mấy con thú nhỏ này?
“Theo tốc độ phát triển sinh học hiện tại, tôi e rằng phải mất ba đến năm năm nữa mới thấy có thể thấy được những dấu hiệu đầu tiên xuất hiện... Nhưng tất cả đều xứng đáng. Theo ghi chép cổ xưa, một khi anh sở hữu Côn Bằng, trên trời dưới nước không nơi nào không thể tới. Thượng Ất, anh nghĩ xem, đó là một loại phương tiện giao thông tuyệt vời tới cỡ nào. Mục đích của anh là đứng đầu thế giới, với những anh bạn nhỏ này, anh sẽ như hổ thêm cánh, và có thể sớm hoàn thành mục tiêu của mình!”
Triệu Khiêm kiên nhẫn thuyết phục Thượng Ất, sau đó nói: “Tôi đoán rằng côn ngư sẽ không ở lại hồ Tổ Ưng này lâu. Hồ này vẫn còn hơi nhỏ so với kích thước của nó. Nó còn vết thương rất lớn chưa lành. Tôi hoài nghi rằng nó bị đối thủ đuổi theo suốt dọc đường nên đã tạm thời ẩn nấp dưỡng thương trong hồ Tổ Ưng này. Có vẻ như đối thủ của nó rất mạnh. Nếu chúng nó thực sự đánh nhau, tất cả chúng ta cùng xông lên cũng không nhất định có cơ hội chiến thắng. Giao ba đứa con cho anh, cũng có nghĩa là chấp nhận rủi ro mà ủy thác chúng ở đây.”
“Ừm, anh nói đúng, khả năng này rất cao. Tôi đoán trận lũ này đã làm thay đổi hoàn toàn địa hình quanh đây, hẳn là có một con sông ngầm dẫn ra biển ẩn dưới đáy hồ Tổ Ưng. Đây là điều mà trước đây tôi đã chứng minh được khi gặp cá heo. Nhưng điều duy nhất tôi thắc mắc là con côn ngư này to như vậy, làm thế nào mà nó đi qua được sông ngầm?”
Thượng Ất cẩn thận xem xét mọi khả năng khác nhau, nhưng y thực sự không thể đoán được con côn ngư ấy đã rời khỏi đây như thế nào. Có thể là nó thực sự có thể bay? Nhưng nếu nó đã sống lâu mức có thể bay được thì làm sao nó lại bị đối thủ làm bị thương nặng như vậy?
Sinh vật thần bí... Thượng Ất không hiểu nổi, nhưng Triệu Khiêm đã dùng một câu khiến anh lóe lên một suy nghĩ: “Thân thể to lớn của nó có thể là để bảo vệ đứa con trong bụng... Nếu nó đã có thể biến đổi hình dạng, tại sao lại không thể thu nhỏ cơ thể lại bằng kích thước của một con cá bình thường?”
“Đúng, vì nó có thể biến đổi từ cá thành chim, tại sao nó không thể thay đổi kích thước cơ thể của mình. Có vẻ như con côn ngư này thực sự định ném ba tên nhóc này cho mình, nhưng mà nó lại bỏ đi như vậy mà chẳng có được lợi ích gì, thật sự có chút không cam tâm.”
Thượng Ất nhìn ba con côn ngư bé nhỏ trong tay ba người phụ nữ thì đột nhiên phát hiện con côn ngư trong tay Ly Á có chút không đúng lắm, đầu nó rũ xuống nhắm mắt, cả thân thể mềm nhũn bất động nằm trong tay Ly Á.
“Thượng Ất, hình như nó sắp không xong rồi, tôi... tôi phải làm gì bây giờ?”
Ly Á cũng phát hiện có điều gì đó không đúng lắm, lúc nãy con chim nhỏ còn tràn trề sức sống bây giờ lại thoi thóp gần chết, nếu không để ý, cô còn tưởng rằng mình đã vô tình bóp chết nó.
“Nhóc con này miệng luôn luôn mở, cơ thể của nó đang khô dần. Có phải là khát không?”
Cùng là phái nữ, Trần Phóng lại tỉ mỉ hơn Ly Á rất nhiều nhiều, cô thấy con chim nhỏ trong tay Ly Á dường như đang cố gắng nhảy xuống hồ, nhưng Ly Á lại không cho nó di chuyển. Nhìn thấy con chim nhỏ sắp chết, Trần Phóng ngay lập tức nói lên suy đoán của mình và ra hiệu cho Ly Á để con chim xuống nước.
“Chắc nó sẽ không chết đuối đâu nhỉ… nhóc con phải cố lên nhé.” Ly Á cẩn thận đưa con vật nhỏ có bộ lông đen thẫm vào trong hồ Tổ Ưng. Đột nhiên mọi người sửng sốt khi nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ, mặt nước trong hồ nhấp nhô, thân hình của con chim nhỏ dần dần thu nhỏ lại thành một quả bóng, rồi lại đột nhiên mở rộng ra, nhưng cái mỏ nhọn của nó lại trở thành cái miệng cá phẳng lì, đôi cánh của nó biến thành vây đôi gần như trong suốt, hai móng vuốt nhỏ màu vàng của nó dần dần thu lại vào khoang bụng và cuối cùng cùng lông vũ trở thành đuôi cá đen.
Từ từ biến thành một phiên bản nhỏ của côn ngư, cộng thêm cảnh tượng biến từ chim thành cá trước mặt mọi người... Điều này đã phá vỡ tất cả nhận thức của mọi người, chính là đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, khiến mọi người không kịp trở tay.
“Là nó?!”
Triệu Khiêm và Thượng Ất cùng nhìn nhau, nhưng sau đó Triệu Khiêm liên tục lắc đầu, anh ta biết rằng Thượng Ất đang hỏi anh kết quả. Có điều, theo các ghi chép cổ xưa, hậu duệ của Công Bằng không thể tự do biến đổi cơ thể khi vừa mới sinh ra. Nhưng cảnh tượng diễn ra trước mắt khiến anh không thể hiểu nổi.
Mà ngay tại lúc này, một cảnh tượng kỳ diệu bất ngờ xảy ra. Khi con chim non trong tay Ly Á biến thành một con cá, một con chim non khác trong tay Đỗ Giai Tuệ cũng đột nhiên hét lên đầy phấn khích, sau đó trên trán nó mọc ra ba chiếc lông vàng với tốc độ rất nhanh, rồi những chiếc lông vàng cũng bắt đầu mọc ở đầu cánh, đuôi, ngực và bụng, toàn thân chú chim nhỏ bé như được phủ lên vẻ đẹp quý phái như chim Thanh Loan trong truyền thuyết.
“Hóa thành Loan?”
Lần này, Triệu Khiêm không kiềm chế được sự kinh ngạc trong lòng mà hét lên một tiếng, con chim xanh này trông giống hệt với chim Thanh Loan được ghi lại trong sách cổ, chỉ khác là thân hình quá nhỏ, chỉ có thể coi là phiên bản nhỏ của Thanh Loan.