Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 353: Đứa bé thần kỳ




     Chương 353. Đứa bé thần kỳ

Được khuyến khích, Thượng Ất bắt đầu nghiên cứu cách sửa chữa mặt dây chuyền hình đàn cổ. Nhưng vài ngày sau, ngoài việc phát hiện ra “tinh hồn” có tác dụng sửa chữa một chút đối với ngọc bội thì Thượng Ất nhận ra rằng bất kỳ phương pháp nào khác về cơ bản đều không hiệu quả. Việc sửa chữa sáu sợi dây bị đứt rõ ràng là rất xa vời, và Thượng Nhạc Nhạc chỉ có thể dựa vào sự nuôi dưỡng của sợi dây cuối cùng để từ từ mở ra não vực bí ẩn.

Có điều, trong quá trình thử nghiệm, Thượng Ất tình cờ phát hiện ra một chức năng khác của mặt mặt dây chuyền hình đàn cổ, đó là bảo vệ não bộ. Khi Thượng Ất đang cố gắng sử dụng dị năng cảm giác để kiểm tra tình trạng cơ thể của Thượng Nhạc Nhạc thì không ngờ, ngay khi dị năng cảm giác được phóng ra thì, mặt dây chuyền hình đàn cổ phát ra một lớp ánh sáng trắng mềm mại, giống như một cái kén ma thuật vững chắc bảo vệ cho Thượng Nhạc Nhạc. Cho dù Thượng Ất kích hoạt năng lực như thế nào đi chăng nữa cũng không thể xuyên qua màn ánh sáng trắng bảo vệ này.

Thượng Ất không tin vào tà ma, vì vậy y lấy ngọc bội trên cổ Thượng Nhạc Nhạc xuống. Lần này, dị năng cảm giác không bị bất kỳ ngăn trở nào, hắn thuận lợi tiến vào cơ thể của Thượng Nhạc Nhạc và kiểm tra tình hình từ trong ra ngoài. Thượng Ất đã rất ngạc nhiên khi kết luận rằng mặt dây chuyền ngọc bích hình đàn cổ có thể bảo vệ tinh thần của Thượng Nhạc Nhạc khỏi khả năng bị tấn công. Điều đáng ngạc nhiên là y cũng kết luận rằng chỉ cần có ngọc bội, Thượng Nhạc Nhạc sẽ không còn sợ bất kỳ vụ tấn công nào vào não bộ nữa.

Nhưng bây giờ, con côn ngư kia thế nhưng lại thừa dịp y không để ý đến đã bí mật giải phóng một số tinh thần lực để cố gắng tấn công vào não của Thượng Nhạc Nhạc, điều này khiến Thượng Ất sợ hãi không thôi, “Nếu não của Thượng Nhạc Nhạc bị con côn ngư này xâm chiếm, điều gì sẽ xảy ra? Tên nhóc này chỉ mới vài tháng tuổi, liệu não có bị những điều này làm tổn thương mà không thể cứu chữa được không? Còn có con côn ngư này muốn làm gì, nó từ đâu đến và làm thế nào nó có thể có năng lực não vực mạnh như tiến sĩ L vậy?”

Càng nghĩ, y càng tức giận, cảm giác tự trách cùng tức giận dồn dập đến, lập tức nhấn chìm lý trí của Thượng Ất. Không nghĩ ngợi gì them nữa, Thượng Ất mạnh mẽ bước lên phía trước, hai màu xanh đỏ xen kẽ trong tay, cung làm bằng xương Thao Thiết ở phía trước, đao mang Tinh Vực ở phía sau, cơn nóng giận cùng với ánh sáng năng lượng quét về phía con cá ở trong nước!

“Súc sinh, mày cho rằng tao không dám giết mày sao, mày đi chết đi cho tao!”

“Bùm!”

Một tiếng động lớn vang lên, mặt hồ Tổ Ưng rộng lớn giống như bị ném bom, những luồng nước cao hàng chục mét phóng tận lên trời, mọi người chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ con côn ngư, sau đó một dòng máu phun ra từ đỉnh đầu của nó khiến mặt nước xung quanh trở nên đỏ ngầu.

Một tiễn trọng thương!

Côn ngư là một sinh vật to lớn và ngạo mạn đến mức không thể rút lui trước đòn giận dữ của Thượng Ất. Một vết sẹo dài bằng cánh tay của một đứa trẻ xuất hiện ở giữa mắt Côn ngư, máu tươi đầm đìa nhìn rất thê thảm.

“Này, sao đột nhiên lão đại Thượng Ất lại phát điên vậy? Vừa rồi mới nhận của người ta hai con cá, trong nháy mắt đã lại xử lý người ta... Chà chà chà, thật là âm hiểm, ta thích!” Đám người Hoa Đa Tình không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng Thượng Ất trở mặt thì đương nhiên bọn họ cũng sẽ làm theo, lúc này tất cả chiến sĩ của căn cứ Tổ Ưng đều giương súng ngắn và pháo hạng nặng nhắm thẳng vào thân hình khổng lồ của con cá trong hồ, chỉ đợi Thượng Ất ra lệnh là lập tức nổ súng.

“Ha ha ha, con hàng này thật đúng là ngu như heo! Cũng như tao, chắc là người của mày cũng đã bị con cá này tấn công tinh thần đúng không? Để tao đoán xem đó là ai, chà chà, hình như là đứa nhỏ đó, tinh thần bị tấn công có bị kích thích đến trở thành đồ đần không?”

Kỷ Hồng Vỹ chật vật ngồi dậy từ trên mặt đất rồi bật cười, những lớp giáp đá rách nát gần như không thể bảo vệ cơ thể anh ta, khuôn mặt lộ đầy vẻ mỉa mai, rõ ràng là anh ta đã đoán được lý do khiến Thượng Ất đột ngột tức giận, cũng giống như anh ta, con côn ngư đã ngấm ngầm phát động công kích tinh thần về phía Thượng Ất.

“Nếu mày còn dám nói thêm bất kỳ lời nào nữa, tao sẽ khiến mày hối hận khi đến với thế giới này!” Thượng Ất lạnh lùng nhìn Kỷ Hồng Vỹ, tâm trạng anh bình tĩnh lại một chút sau khi bắn ra mũi tên, nhưng con trai đột nhiên bị tấn công khiến y tức nghẹn làm Thượng Ất không có hoàn toàn phát tiết hết ức chế.

“Ha ha ha, dù sao ông đây cũng không chạy được nữa, là sống hay chết tuỳ mày. Cái tao muốn chính là nhìn thấy con trai của mày trở thành đứa ngốc… a!”

Kỷ Hồng Vỹ đang cười điên cuồng thì đột nhiên anh ta im bặt, thay vào đó là tiếng xương liên tục gãy vụn. Thân hình cường tráng cao một mét chín của Thượng Ất đứng ngay trước mặt anh ta, dùng một tay giữ lấy cổ họng trong lòng bàn tay. Năm ngón tay dần dần siết lại, cổ họng của Kỷ Hồng Vỹ ngay lập tức bị bóp nát như ỗ mục, cặp mắt lòi ra, hai tay yếu ớt cào vào cánh tay của Thượng Ất.

Cái đầu rơi xuống, nỗi sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt của Kỷ Hồng Vỹ trước khi chết, anh ta rơi cùng với cái đầu của mình từ từ chìm xuống hồ Tổ Ưng cách đó hơn mười mét. Sau cơn thịnh nộ, cuối cùng Thượng Ất cũng tỉnh lại, Điền Ba và những người khác biết cũng hiểu được đại khái tình hình từ chỗ Đỗ Giai Tuệ. Đối với chuyện Thượng Nhạc Nhạc đột nhiên bị tấn công mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên, ai cũng không ngờ được con côn ngư này lại dám tấn công Thượng Nhạc Nhạc.

Nhưng khi bình tĩnh lại, Điền Ba chợt nhận ra có điều gì đó rất lạ. Ở đây có nhiều người như vậy, tại sao côn ngư lại chọn một đứa bé để phát động tấn công tinh thần? Còn có ngay cả khi nó thành công, thì chuyện này sẽ giúp ích gì được cho nó?

Có thể mọi thứ khác xa với những gì trong tưởng tượng, nếu con cá lớn này không tấn công Thượng Nhạc Nhạc thì sao?