Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 273: Anh có thể nhanh hơn dao của tôi sao?




     Nhìn cái đầu chó máu thịt be bét trong hàng rào sắt, khóe miệng Tào Văn Sơn co quắp.

Ông ta nuôi hai con chó thoái hóa trong gần một tháng, chúng có sức mạnh như thế nào trong lòng Tào Văn Sơn rõ ràng nhất. Đừng nói người bình thường không phải là đối thủ của bọn chúng, ngay cả những chiến sĩ đặc chủng của quân đội một đối một, cũng chưa chắc đã là đối thủ của hai con súc sinh này.

Nhưng bây giờ thì sao? Con chó thoái hoá mạnh mẽ giống như một món đồ chơi trong tay Thượng Ất, chỉ tuỳ tiện nhét vào, đầu chó hình tam giác ngược lại còn trở nên . Chuyện này cần bao nhiêu sức mạnh, người đàn ông này vẫn là thư sinh áo trắng gầy gò trong trí nhớ sao?

Nghĩ đến đó, sắc mặt Tào Văn Sơn lạnh lùng, không hề do dự hạ lệnh bắn người. Cho dù Thượng Ất mạnh mẽ đến đâu, chẳng lẽ còn có thể đao thương bất nhập, thật sự trở thành thần tiên sao? Tào Văn Sơn không tin trên đời này còn có người không sợ súng, dù cho Thượng Ất có mạnh đến mấy, dưới mấy chục họng súng này cũng chỉ có thể biến thành một cái sàng!

Thế nhưng gần như cùng lúc đó, Tào Văn Sơn nhìn thấy Thượng Ất duỗi năm ngón tay vồ một cái trên không trung, lập tức có một tiếng vang lớn, xen lẫn với đó là vô số thịt băm đổ ập xuống đánh về phía Tào Văn Sơn, Tào Văn Sơn và người của hắn bị đánh trúng tất cả chết lặng.

“Mẹ kiếp, lựu đạn của ai nổ? Là ai?”

“Lão đại Tào, không phải lựu đạn, là Tên Ngốc … cậu ta nổ rồi!”

Bên cạnh Tào Văn Sơn, mấy tên thuộc hạ bị đánh bom đầu óc choáng váng kinh hoàng hét lên, đồng bọn mà vừa nãy còn ôm chặt vết thương ở đùi gào thét muốn trả thù trong nháy mắt bỗng trở thành một quả bom có uy lực mạnh mẽ, loại chuyện này đã vượt quá khả năng hiểu của bọn họ.

Cũng may Tào Văn Sơn xem như có chút kiến thức, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Thượng Ất, nụ cười nhàn nhạt từ khóe miệng Thượng Ất khiến trái tim ông ta run lên.

“Tôi khuyên anh đừng hành động thiếu suy nghĩ, bên trong người những người kia đều đã bị tôi trồng… lựu đạn sinh học, quả bom vừa nổ kia chỉ là một lời cảnh cáo.” Thượng Ất bình tĩnh nói, dùng ngón tay ngoắc Tào Văn Sơn: “Tào Văn Sơn, không phải anh muốn giết tôi sao, vào đây đi, đừng để thuộc hạ của anh chết vì anh, chúng ta một đối một, ai có thể sống mà đi ra khỏi hàng rào này là dựa vào vận mệnh của mỗi người!”

“Một đối một, dựa vào vận mệnh của mỗi người sao?” Đồng tử Tào Văn Sơn co rút lại, đột nhiên ngẩng đầu lên cười: “Hahaha, mày rất gan dạ! Chẳng qua mày thật sự cho rằng tao sẽ sợ mày sao? Đi vào trong lồng, ông đây dùng một đôi tay kiếm vàng chém mày thành thịt băm!”

Trong lúc cười điên cuồng, năng lượng hệ kim trong cơ thể Tào Văn Sơn tụ về hai tay, một giây tiếp theo, hàng rào sắt trước mặt Thượng Ất đã vỡ tan tành. Đôi tay của Tào Văn Sơn ánh lên một ánh vàng mờ ảo, chém về phía cổ Thượng Ất.

“Lợi hại!”

“Lão đại Tào thật uy vũ!”

“Giết chết nó đi lão đại Tào, cho nó biết thủ đoạn của anh!”

Thuộc hạ của Tào Văn Sơn điên cuồng gào thét, bọn họ thừa biết một chiêu của Tào Văn Sơn mạnh cỡ nào. Trong vài tuần qua, không dưới năm dị năng giả mạnh mẽ đã chết trong đôi bàn tay này. Bây giờ tất cả bọn họ đều háo hức muốn nhìn thấy Thượng Ất bị một dao phanh thây, nhưng thật đáng tiếc khi điều bọn họ không ngờ tới đã xảy ra. Đối mặt với Tào Văn Sơn, Thượng Ất không hề né tránh, vung tay phải một cái - n ánh đao tinh vực màu xanh lam trong nháy mắt xuất hiện, sau đó trước mặt mọi người một tia màu xanh lướt qua, một tiếng kêu vô cùng thảm thiết truyền ra khắp phòng.

“A, tay của tao gãy rồi! Chuyện này...không thể nào! Thanh kiếm vàng của tao bất khả chiến bại, ngay cả thép cũng có thể chặt đứt, mày...mày sử dụng phương pháp quỷ quái nào?”

Che lấy bàn tay phải không cánh mà bay, cơ thể Tào Văn Sơn run rẩy không ngừng lùi lại. Trước mặt ông ta, ánh đao tinh vực màu xanh lam trong tay Thượng Ất vẫn còn rực rỡ như cũ, như thể không phải vừa mới chặt đứt tay của Tào Văn Sơn, mà là cỏ dại bên đường.

“Phương pháp quái quỷ sao? Haha, thứ tôi sử dụng là một phương pháp quái quỷ có thể đưa anh xuống địa ngục!”

Thượng Ất lạnh lùng nói, ánh đao tinh vực lại vung lên, giây tiếp theo tiếng kêu thảm thiết của Tào Văn Sơn càng càng thêm thê lương, cánh tay trái duy nhất của hắn cũng bị Thượng Ất chặt đứt, giờ phút này đau đớn không ngừng lăn qua lăn lại trên mặt đất.

“Cúc Thiến, Tào Văn Sơn giao cho cô, muốn xử lý thế nào thì tuỳ cô!”

Thượng Ất tiện tay xách Tào Văn Sơn về phía Cúc Thiến, tự mình sải bước ra khỏi hàng rào sắt, thuộc hạ của Tào Văn Sơn giống như một con thú nhỏ gặp mãnh hổ, hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.

“Chậc chậc, thực lực tên Tào Văn Sơn này không ra sao cả, ngược lại có không ít đồ tốt, chuyến đi này xem như cũng không tệ!”

Một dao chặt mở két sắt, Thượng Ất không khách khí vứt hết đồ vào trong túi. Ngay từ khi mới bước vào trong phòng, Thượng Ất đã chú ý tới nguồn HP nồng đậm tỏa ra từ chiếc két sắt.

Bây giờ đồ vật bày ở trước mặt, Thượng Ất vẫn không tự chủ được kinh ngạc hồi lâu. Trong số các năng lượng tinh hạch mà tên Tào Văn Sơn này cất giữ, lại có 3 viên năng lượng tinh hạch nguyên tố. Mà khi Thượng Ất triển khai dị năng nhận thức của mình để kiểm tra, hắn càng ngạc nhiên phát hiện ra, bên trong ba viên tinh hạch nguyên tố này mỗi một nguồn năng lượng đều cực kỳ nồng đậm, hoàn toàn có cơ hội để luyện ra ba mũi tên nguyên tố.

Phất rồi, phất rồi! Ba mũi tên nguyên tố!

Thượng Ất hưng phấn cầm tinh hạch năng lượng nguyên tố trong tay, trong lòng kích động không thôi.

Ở giai đoạn này, mặc dù thực lực của Thượng Ất rất mạnh, nhưng bởi vì siêu bão, ngày tận thế đã xuất hiện một số lượng thoái hoá thú và dị năng giả mạnh mẽ. Ví dụ như con ma cà rồng khổng lồ, vượn khổng lồ hay Vũ Văn Tinh trước đó, không đối thủ nào có thể bị đánh bại dễ dàng.

Nhưng mà có mũi tên nguyên tố lại khác, khi Thượng Ất cầm loại mũi tên năng lượng được tinh luyện từ nguyên tố tinh khiết này trong tay, hắn giống như một người tay không đang đối đầu với một đám man rợ tay cầm cung chiến đấu lại đột nhiên vớ được với một khẩu súng bắn tỉa cỡ lớn, sức chiến đấu của hai bên hoàn toàn không ngang tầm.

Nhìn ba tinh hạch có thể chiết xuất ra mũi tên nguyên tố, Thượng Ất không khỏi thầm tiếc nuối. Nếu hắn có được những tinh hạch này sớm hơn một ngày, đừng nói là ma cà rồng khổng lồ kia, thậm chí là quái vật vượn khổng lồ đáng sợ, Thượng Ất cũng có lòng tin chiến đấu đến cùng.

Bất kể nói thế nào, lần này đến tìm Tào Văn Sơn cũng không phải vô ích, ba viên tinh hạch nguyên tố này thật sự xuất hiện quá đúng lúc. Một khi tinh luyện thành công, tỷ lệ thành công lẻn vào quân đội tìm bác sĩ L, giết Triệu Nghị, giải cứu cô bé Văn Phi sẽ tăng lên rất nhiều.

Chẳng qua...ba viên tinh hạch có màu sắc khác nhau, còn có thể chiết xuất ra mũi tên nguyên tố có thuộc tính gì, Thượng Ất cũng không rõ lắm.

Không do dự nữa, Thượng Ất lập tức lấy Thao Thiết Cốt Cung ra, đem ba viên tinh hạch nhét vào vị trí trung tâm của Thao Thiết Cốt Cung. Đột nhiên, một chuyện kỳ lạ xảy ra, Thao Thiết Cốt Cung có vẻ không hứng thú với tinh hạch nguyên tố, cho dù Thượng Ất có chạm vào tinh hạch như thế nào, Thao Thiết Cốt Cung cũng không hề có phản ứng gì.

“Không phải, chẳng lẽ bởi vì năng lượng tinh hạch tương đối ít, Thao Thiết Cốt Cung chướng mắt? Không đúng, không phải như vậy. Lần trước khi Thao Thiết Cốt Cung hút năng lượng hệ gió trong cơ thể Ngô Cương, cũng không ghét bỏ năng lượng trong người Ngô Cương ít...Khoan đã, lần trước là hấp thụ trực tiếp từ cơ thể của Ngô Cương, chẳng lẽ Thao Thiết Cốt Cung phải dùng máu người để nuôi dưỡng tinh hạch, mới có thể bắt đầu quá trình hấp thụ chuyển hoá sao? ”

Vầng sáng lóe lên, Thượng Ất mơ hồ nắm được chân tướng sự việc. Sau khi nghĩ đến đây, Thượng Ất không còn do dự nữa, đột nhiên ngâm ba viên tinh hạch vào thi thể trên mặt đất, sau đó Thượng Ất cắm Thao Thiết Cốt Cung vào đó, cũng giống như lần trước , cảnh tượng khi chế tạo mũi tên nguyên tố hệ gió kỳ lạ lại một lần nữa xuất hiện!