“Chết rồi sao? Không thể tự tay kết liễu mạng sống của bà ta, thật sự đáng tiếc…” Sắc mặt Thượng Ất lạnh lùng, hắn không ngờ đôi gian phu dâm phụ này vậy mà bất hoà tự giết lẫn nhau, xem ra lần này chỉ có thể tìm một mình Tào Văn Sơn tính toán khoản nợ lúc trước.
Nhưng mà, chỉ giết chết Tào Văn Sơn đơn giản như vậy có phải là quá hời cho ông ta không?
Đôi chân Thượng Ất lắc lư, những lưỡi dao liên tiếp lướt qua, lại không thể cắt được một góc áo của Thượng Ất. Bình tĩnh mà xem xét, thực lực thuộc hạ của Tào Văn Sơn không hề yếu. Trong đó HP của một vài người đã vượt quá 3000, thậm chí vượt qua sức chiến đấu của chiến sĩ Lạc Bảo. Chẳng qua khoảng cách giữa bọn họ và Thượng Ất chênh lệch quá lớn, suốt bảy ngày siêu bão, Thượng Ất gần như không ngủ, liều mạng hấp thụ các hạt năng lượng tự do trong không khí. Cứ như vậy, cơ thể của Thượng Ất thấm thoát đã được luyện đến mức đáng sợ. Mặc dù từ con số năng lượng hơn 30.000 điểm, nhưng bản thân Thượng Ất biết rất rõ ràng, một khi bản thân hoàn toàn bộc phát, HP của hắn sẽ lập tức tăng vọt lên mức đáng sợ 50.000 thậm chí 60.000!
Ba nghìn với sáu mươi nghìn... những chiến binh ưu tú này, hôm nay được định là ngày buồn nhất trong cuộc đời họ.
“Vù!” “Vù vù!” “Vụt!”
Trong đám người, khi Thượng Ất nhẹ nhàng thu hồi ngón trỏ tay phải, trên mặt đất có vô số thuộc hạ ôm chặt lấy lỗ máu trên đùi kêu thảm. Đối phó với bọn họ, Thượng Ất chỉ cần dùng một ngón tay là đủ, nhưng Thượng Ất luôn luôn nhíu mày, hoàn toàn không có tư thái mỉm cười của người chiến thắng.
“Rốt cuộc phải xử lý Tào Văn Sơn thế nào? Thật là khiến người ta đau đầu!”
Thượng Ất dừng lại, đám thuộc hạ còn lại đứng chặn trước mặt hắn thở phào một hơi. Sát tinh này rốt cuộc dừng tay rồi sao, mẹ kiếp những lỗ máu trên chân của những người kia làm cho người ta chỉ nhìn thấy cũng run lên.
“Cúc Thiến, cô lại đây.” Thượng Ất quay đầu nhìn ra bên ngoài phòng, Cúc Thiến vẻ mặt kinh hãi bước ra chỗ khuất, khi thấy Thượng Ất đang nhìn mình chằm chằm cô đành phải kiên trì đi tới.
“Thầy Thượng Ất...Em nói ngày hôm qua khi nhìn thấy thầyđã thấy rất quen, thầy giấu kỹ quá đấy.”
“Đã là chuyện quá khứ, thân phận hiện tại của tôi là thủ lĩnh của căn cứ Lạc Bảo.” Thượng Ất cười nhẹ rồi nhẹ nhàng an ủi Cúc Thiến: “Cúc Thiến, giúp tôi một việc, nghĩ xem nên xử lý Tào Văn Sơn thế nào.”
“Xử lý Tào Văn Sơn thế nào? Chuyện này...em làm sao biết được? Thầy Thượng Ất, hay là chúng ta đi thôi, đi tới Lạc Bảo mà thầy nói, loại người Tào Văn Sơn không đáng để thầy liều mạng!”
Cúc Thiến sững sờ, hiện tại Thượng Ất đã đánh bại vô số đối thủ, chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng Tào Văn Sơn lại có rất nhiều thuộc hạ, cộng với tin đồn Tào Văn Sơn có dị năng, hai tay sẽ trở nên sắc bén hơn dao kiếm, nếu thực sự liều mạng, Thượng Ất có thể bình tĩnh ứng phó đối phương sao?
“Hahaha, bọn mày thật là buồn cười, chẳng qua bọn mày chỉ là dị năng giả tốc độ mà thôi, bọn mày điên cuồng ngang ngược cái rắm! Nói thật, căn phòng này đã sớm bị tao gài bẫy rồi, chỉ chờ một tên kiêu ngạo như mày tự mình chui đầu vào lưới thôi. Nghe mệnh lệnh của tôi, dựng hàng rào, khóa trên mặt đất, thả chó!”
“Ầm ầm!”
Khi Tào Văn Sơn vừa dứt lời, Thượng Ất và Cúc Thiến cảm thấy dưới chân mình lắc lư một hồi, sau đó hơn chục ổ khóa ngoằn ngoèo khổng lồ được bật ra từ mặt đất, ngay sau đó âm thanh của cơ quan phát ra trên đỉnh đầu của hai người, từng hàng rào thép dày bằng cánh tay đứa trẻ từ trên trời giáng xuống, phối hợp với khoá răng cưa trong nháy mắt bao phủ bốn phía Thượng Ất.
“Lão đại Tào, đừng, bọn em còn ở bên trong, tuyệt đối đừng thả chó!”
Vì bị đâm vào đùi, giờ phút này có bốn năm tên thuộc hạ nằm trên mặt đất chưa kịp thoát ra ngoài. Mắt thấy Tào Văn Sơn muốn thả chó thoái hoá ăn thịt người mà ông ta nuôi ra, những người này hoảng sợ lung lay hàng rào, không ngừng cầu xin Tào Văn Sơn đừng thả chó.
“Hừ, rác rưởi bọn mày, giữ lại cũng vô dụng, đúng lúc tiện thể lấp đầy bụng chó con của tao! Thả chó ra!”
Tào Văn Sơn hoàn toàn không để ý đến lời van xin của những người bị thương trên mặt đất, vung tay lên, hàng rào thép đột nhiên bị nhấc lên khỏi mặt đất, hai con chó thoái hoá khổng lồ to gấp đôi sói nhe răng lao về phía Thượng Ất.
“Đừng ăn tao, a!”
“Mau tránh ra, a, cánh tay của tao!”
Những tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang lên, không gian bên trong hàng rào thép vốn dĩ không nhiều, cộng với những ổ khóa răng cưa dày đặc trên mặt đất có thể kẹp gãy tay chân người ngay lập tức, những người bị thương kia căn bản không có cơ hội đứng dậy, trong khoảnh khắc liền bị hai con chó hung ác cắn chết hơn phân nửa.
Điều ớn lạnh chính là hai con chó thoái hoá này dường như từ lâu đã quen với việc săn người trong lồng, khi gặp ổ khóa răng cưa, chúng không những không bị kẹp, thậm chí chúng còn rất khéo léo ép những người bị thương vào đó, lợi dụng các ổ khóa trên mặt đất giúp chúng kẹp những người bị thương, chúng không tốn sức cắn nát bụng của người bị thương.
Cúc Thiến bị cảnh tượng này làm cho sợ ngây người, cả người cô run rẩy ngồi trên mặt đất, trơ mắt nhìn con chó hung ác đang từng chút một tiến về phía mình, trong cổ họng sửng sốt không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.
Anh mắt Thượng Ất lạnh lùng nhìn tất cả những điều này.
Cái bẫy này của Tào Văn Sơn thiết kế rất khéo léo, không gian chật hẹp chật chội rất bất lợi cho những người dựa vào tốc độ để giành chiến thắng, thậm chí gần như không có chỗ đặt chân!
Chẳng qua Thượng Ất cũng không lo lắng lắm, xét về tốc độ, rõ ràng Thượng Ất cao hơn Tào Văn Sơn một bậc. Tốc độ nhanh, không có nghĩa là chỉ di chuyển nhanh. Nếu vậy sinh vật mạnh mẽ nhất trên trái đất phải là diều hâu biến dị, nó có thể tăng tốc mà không bị cản trở, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn đạn gấp hai lần!
Tốc độ của Thượng Ất được phản ánh trong từng chi tiết của trận chiến, phản ứng, phán đoán, góc độ ra tay, và sử dụng sức mạnh...Những điều này thì Thượng Ất còn nhanh hơn dị năng giả bình thường vô số lần, càng không nói tới hai con chó thoái hoá.
Đương nhiên, nếu như chó thoái hoá đổi thành dị năng giả Vũ Văn Tinh lúc trước, Thượng Ất sẽ không tự tin và bình tĩnh như vậy. Bởi vì Vũ Văn Tinh cũng có phản ứng và di chuyển nhanh, hoàn toàn có thể bỏ qua bất kỳ chướng ngại vật nào trong khoảng cách ngắn, tấn công từ nhiều góc độ khác nhau mà Thượng Ất không nghĩ tới.
Thật đáng tiếc,những con chó thoái hoá không phải là Vũ Văn Tinh, bọn chúng cũng phải né tránh ổ khóa, sử dụng một con đường cố định để hoàn thành đòn chí mạng vào kẻ thù.
“Gầm rú!”
Con chó dữ thứ nhất cũng nhìn thấy rồi lập tức nhào về phía Thượng Ất, cái miệng với hàm răng nhọn dính đầy thịt nát đã mở ra giữa không trung, vô cùng háo hức với khoái cảm khi cắn vào cổ họng của Thượng Ất!
Đáng tiếc, nó chỉ là một con chó, mà không phải siêu nhân chó.
Thượng Ất vung tay lên không trung, lúc răng chó sắp cắn vào cánh tay hắn, bàn tay to lật năm ngón tay bóp cổ chó như kẹp sắt.
“Con chó của anh, trả lại cho anh!”
Gừ Gừ! Ẳng ẳng
Con chó hung ác trong tay Thượng Ất liều mạng giãy giụa, đầu của nó rất đau, bởi vì Thượng Ất đang từng chút một đưa đầu của nó nhét vào khe hẹp giữa hai hàng rào sắt. Chẳng mấy chốc, một cái đầu chó kỳ lạ xuất hiện trước mặt Tào Văn Sơn, nhìn qua cái đầu chó chết giống như cục gạch, lần đầu tiên trong lòng Tào Văn Sơn cảm thấy khiếp sợ.
Mẹ kiếp, thằng nhóc này cũng quá độc ác!