Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 254: Âm mưu của tôi




     “Ầm ầm!”

Một tiếng nổ rung trời, Điền Ba quả nhiên không làm cho chiến sĩ Lạc Bảo thất vọng. Vào thời điểm hai bên va chạm, Điền Ba không hề né tránh, một nắm đấm cứng như thép đối đầu với nắm đấm khổng lồ bằng đá của Kỷ Hồng Vĩ với một đòn dữ dội.

Đá vụn bay đầy trời, máu tươi nhỏ xuống bụi đất, sau cú đấm này, lớp đá dày bao phủ trên bàn tay phải của Kỷ Hồng Vĩ gần như nổ tung, dưới một lực cực lớn, nắm đấm của anh ta lập tức nứt ra thành nhiều đường, máu từ năm ngón tay không ngừng chảy ra khiến đám người phía sau lưng Kỷ Hồng Vĩ kinh ngạc đến chết lặng.

“Làm sao có thể? Nắm đấm bằng đá khổng lồ của anh Kỷ có thể xuyên thủng cả phiến thép, bao nhiêu quái thú đáng sợ dọc đường đi đều không chịu nổi sức mạnh của nắm đấm này, làm sao có thể bị đối phương đánh nát? Ảo giác! Đây nhất định là ảo giác!”

Cung Na và những người khác không thể tin vào sự thật trước mắt, bọn họ nghĩ sau khi Kỷ Hồng Vĩ biến hình dường như trở thành vô địch. Rõ ràng đối phương chỉ là một con người bình thường, sao có thể phá được một đòn tấn công dữ dội như vậy chỉ bằng một cú đấm.

Hizzz, đau quá… cái tên này, chỉ sợ cũng là dị năng giả, chẳng lẽ là dị năng tứ chi hóa thạch sao?

Kỷ Hồng Vĩ lắc lắc cánh tay nhìn Điền Ba với vẻ mặt kinh ngạc, cú đấm của đối thủ khiến anh ta nhận ra hôm nay gặp phải một kẻ khó chơi, áo giáp bằng đá căn bản cũng không làm gì được đối phương.

“Tôi đúng là dị năng giả, chỉ sợ cậu không có cơ hội nhìn thấy dị năng của tôi, bởi vì năng lực của cậu quá yếu, không xứng để tôi vận dụng dị năng.” Điền Ba nói rồi mở lòng bàn tay về phía Kỷ Hồng Vĩ: “Sảng khoái một chút, tự mình ăn hạt giống này, nếu không đừng trách tôi không khách khí phá hủy cơ thể bằng đá này của cậu.”

“Này, tên kia, anh thật sự cho rằng đập nát áo giáp đá trên người của tôi thì rất lợi hại sao. Đã như vậy để cho anh mở mang kiến thức xem thực lực thật sự của tôi, gai đất hóa đá, nổ tung!”

Kỷ Hồng Vĩ gầm lên hai tay đập mạnh xuống đất, lập tức trong phạm vi bán kính mười mét tính từ vị trí của anh ta, một lượng lớn những tảng đá hình nón sắc bén đâm xuyên đất bay ra, giống như một lưỡi kiếm sắc bén đâm về phía Điền Ba. .

Từ Tử Hiên và những người khác đứng phía sau nhìn, tất cả đều sửng sốt, mặc dù gai đá không quá dài, chỉ khoảng một mét nhưng đầu nhọn vô cùng kinh người, hơn nữa Điền Ba không có áo giáp đá bảo vệ, một khi bị đâm trúng cũng sẽ chết!

Mọi người đều lo lắng, -Điền Ba lại không hề rối loạn. Nhiều lần chiến đấu đã rèn luyện phản ứng của anh ta đến cực điểm, trước đòn công kích dày đặc của gai đá, thể chất thượng thận của Điền Ba đột nhiên bùng phát, dưới sự kích thích của nhân tố sinh hóa thần bí, thân thể anh ta lập tức tiến vào trạng thái cuồng bạo. Giờ phút này, mọi thứ ở trong mắt anh ta bắt đầu chậm lại, trong chớp nhoáng này anh ta còn có thời gian rảnh chú ý đến một con bướm nhỏ bị trận chiến quấy nhiễu, đang hoảng sợ vỗ cánh, chuẩn bị thoát khỏi đóa hoa.

“Cảm giác này thực sự rất tuyệt vời, khiến người ta cảm thấy muốn ngừng mà không được, chẳng trách trước khi rời đi Thượng Ất đã nói rằng một khi thể chất thượng thận của anh ấy đã tiến hóa đến cực hạn, nó sẽ trở thành “viên đạn thời gian” trong truyền thuyêt, khi đó có thể khiến mọi người có cảm giác rằng thời gian ngừng lại!”

“Bùm bùm bùm bùm!”

Dường như là một đấm một gai đá, một giây sau, tất cả mọi người đều kinh ngạc khi phát hiện ra hàng chục chiếc gai đá sắc nhọn xung quanh Điền Ba đã bị Điền Ba đấm vỡ vụn chỉ trong nháy mắt.

“Mẹ kiếp, vừa rồi xảy ra chuyện gì, các cậu có nhìn rõ không?” Một người chiến binh trẻ của Lạc Bảo dụi dụi mắt, vừa rồi cậu ta đã cẩn thận nhìn chằm chằm, lại phát hiện ra bản thân không nhìn thấy gì cả, nguy hiểm bị Điền Ba dễ dàng giải quyết.

“Nhìn thấy rồi! Tốc độ tấn công như thần... Đây có phải là sức mạnh thực sự của huấn luyện viên Diêm Vương sao, quá lợi hại, quá kinh khủng!” Một chiến binh khác kêu lên, thực tế cậu ta chỉ nhìn thấy một bóng đen lóe lên sau đó chiến đấu kết thúc.

“Cắt, cậu đừng nói nhảm, giá trị năng lượng của hai người chúng ta chỉ có hơn 2200, tôi không thấy rõ, cậu có thể nhìn thấy cái rắm!” Chiến binh thứ nhất chế nhạo người bạn đồng hành, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư: “Nhưng mà cậu nói xem đội trưởng Điền Ba đã lợi hại như vậy, lão đại Thượng Ất của chúng ta ở Lạc Bảo sẽ lợi hại như thế nào? Có lợi hại hơn hai người Điền Ba không?”

“Hai người? Cậu đang đùa sao?” Chiến binh bị chế nhạo tìm thấy cơ hội đáp trả, không khách khí quở trách đối phương: “Cậu đến muộn, cậu còn chưa nhìn thấy lão đại Thượng Ất ra tay… Cho dù thêm cả huấn luyện viên Hoàng Long, lão đại Thượng Ất có thể đánh cả hai người bọn họ bằng một tay!”

“Ô, lợi hại vậy sao ... Xem ra ông đây đã đúng khi tìm Lạc Bảo làm nơi nương tựa. Thật ra người đá này rất lợi hại nhưng gặp phải huấn luyện viên Diêm Vương thì đã không đỡ được, nếu như là lão đại Thượng Ất ra tay thì đã sớm tan thành mây khói.”

“Đúng vậy, đừng nói nhảm, mau nhìn đội trưởng Điền Ba muốn ra tay thu thập người đá kia!”

Ngay tại lúc các chiến binh của Lạc Bảo thảo luận ầm ĩ, tình thế trận chiến lại một lần nữa xuất hiện biến hóa. Sau khi Kỷ Hồng Vĩ tung ra một đòn tấn công bằng gai đá kinh hoàng, dường như sau đó không còn chút sức lực nào. Bộ áo giáp bằng đá khổng lồ bắt đầu tan rã và rơi xuống, mà Điền Ba đã nắm bắt cơ hội liên tục đấm mạnh vào đối phương, sau vài giây Kỷ Hồng Vĩ nằm trên mặt đất với khuôn mặt bầm đen, bất lực nhìn lên bầu trời thở hổn hển.

“Đúng là ấm ức, nếu không phải vì quá đói, tôi có thể tung thêm vài đợt tấn công bằng đá gai, làm sao anh có thể đánh bại tôi dễ dàng như vậy?”

“Quá đói? Ha ha, làm dị năng giả như cậu thật đáng thương. Ăn hạt giống này, sau này cậu chỉ cần đến chỗ tôi đúng hạn để nhận dung dịch bồi dưỡng, tôi cam đoan mỗi ngày cậu đều sẽ ăn no!”

Điền Ba nói rồi đưa hạt giống quỷ rêu cho Kỷ Hồng Vĩ, lần này người đàn ông mặc âu phục không từ chối cười khổ nuốt vào. Lúc này, những người sống sót khác đều nhìn về phía Điền Ba thảo luận ầm ĩ, hiển nhiên rất nghi ngờ hành vi ép người ta nuốt hạt giống của Điền Ba. Nhưng lại sợ sự khủng bố của Điền Ba, những người này không dám lớn tiếng thảo luận, chỉ có thể xì xào bàn tán giống như chuột.

Điền Ba bình tĩnh đứng dậy, ánh mắt như điện quét qua đám người: “Tôi biết, tất cả mọi người đều đang nghi ngờ, nghi ngờ không biết đây có phải là âm mưu. Bây giờ tôi sẽ xác minh cho các người biết, các người đoán không sai, đây chính là một âm mưu! Lương thực không cho không các người, phải đánh đổi bằng mạng sống của các người, từ bây giờ trở đi, tất cả mọi người không ai được phép rời khỏi doanh trại, tôi đã phái mười lăm tay súng bắn tỉa mai phục khắp nơi, ai không sợ chết thì thử xem!”

“Bùm!”

Lời nói của Điền Ba giống như một quả bom nặng ký, nổ tung tạo sóng lớn cuộn trào trên mặt nước phẳng lặng. Vốn dĩ tất cả mọi người đều nghi ngờ về hành vi phân phát đồ ăn miễn phí của Diièn Ba, bây giờ Điền Ba lại dửng dưng thừa nhận điều đó với tất cả mọi người, đồng thời xác nhận suy đoán của bọn họ, khiến tất cả mọi người náo loạn.

“Xin hỏi trưởng quan, chúng tôi không có thù oán với các người, tại sao các người lại đối xử với chúng tôi như vậy?”

“Đúng vậy, mạng quèn của chúng tôi có ích lợi gì cho các người khiến các người lãng phí thức ăn âm mưu lừa chúng tôi?”

“Đúng vậy, tại sao các người lại làm như vậy, mau cho chúng tôi một lời giải thích!”

Đám đông phẫn nộ, khi tin tức truyền khắp doanh trại có 13.000 người sống sót, toàn bộ Eagle's Nest như muốn nổ tung, bộc phát ra vô số tiếng gào thét phẫn nộ. Trong đó những người sống sót đã uống bình máu vô cùng phẫn nộ phóng tới khu lều bạt, một biển ngườikhổng lồ mạnh mẽ lao đến. đánh tới.