“Đứng lại, không được tiến lên phía trước nữa, phía trước là khu vực cấm của quân đội... Mẹ kiếp, các người nghe không hiểu sao, tôi ra lệnh các người lập tức dừng lại, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng...nổ súng, mau nổ súng, bọn họ điên rồi, những người này đều là quái vật!”
“Đùng đùng đoàng!”
“Tách tách tách!”
Thành Đế Đô, gần Công viên Đông Hải, một nhóm binh lính Trung Quốc được trang bị vũ khí điên cuồng bóp cò. Một lượng lớn đạn được bắn ra từ những khẩu súng trường, súng máy trong tay họ phát ra một sức mạnh khủng bố bắn về phía nhóm người đang chạy như điên, máu bắn tung tóe nhuộm đỏ cả trăm mét khu vực xung quanh, giống như những bông hoa đỏ rực nở rộ dưới ánh mặt trời nóng bỏng.
Cùng lúc đó, ở hướng cổng Hoa An đối diện với công viên Đông Hải, trên đường cái gần cửa trước, vô số tiếng la hét, quái vật hình người há to cái miệng to như chậu máu điên cuồng tấn công khóa sắt và tuyến phòng thủ thép gai của quân đội. Mà một số lượng lớn những chiếc đầu móc thép sắc bén hơn cả đầu kim, không ngừng để lại những vết hằn sâu trên người bọn chúng, thậm chí xuyên qua xương bọn chúng, đóng đinh bọn chúng chặt xuống đất, nhưng vẫn không có cách nào ngăn bọn chúng như thủy triều lao về phía quân đội ở phía sau phòng tuyến!
Bắn xạ kích, đánh giáp lá cà, vặn gãy cổ, cắn đứt yết hầu, móc tim, ngay khi hai bên giao tranh đã có vô số xác chết ngã xuống đất, phần còn lại của cơ thể người như tay chân bị đứt gãy và với nội tạng giống như thịt heo bị cắt trong lò mổ tùy, một người lính vừa mới dùng hết sức lực đâm chết kẻ địch, lại ngay lập tức bị vô số những cái miệng to như bồn máu điên cuồng cắn nát.
Ngoài hai nơi này, đóng tại cửa Hoa An và bốn phương tám hướng củ viện bảo tàng, hàng trăm ngàn binh lính Đế Đô đều liều mạng bóp cò, muốn tìmmọi cách để ngăn chặn người thoái hóa nổi điên ở ngoài phòng tuyến.
Điên rồi! Tất cả những người sống sót của Đế Đô đều điên rồi!
Sau trận siêu bão, quân đội kinh ngạc phát hiện, những con người sống sót nhao nhao biến thành những con quái vật giống thây ma. Chúng thậm chí còn đáng sợ hơn cả thây ma, động tác linh hoạt, tốc độ cực nhanh, còn có tứ chi biến đổi đáng kinh ngạc, chỉ cần những người lính bị chúng áp sát, sau một vài lần chạm trán, người chịu thiệt chính là những chiến sĩ kinh nghiệm đầy mình.
Ngoài ra còn có một số quái vật, ngoại trừ miễn cưỡng còn có hình dáng con người, trên người chúng đã không thể tìm ra một chút dấu vết của con người. Giới sĩ quan quen gọi là “cơ thể thoái hóa hoàn toàn” để phân biệt với “cơ thể thoái hóa không hoàn toàn” chỉ có tứ chi bị biến đổi. Mà chính những cơ thể thoái hóa hoàn toàn này đã mang đến những rắc rối vô cùng lớn cho toàn bộ tuyến phòng thủ, chúng đã không còn là quái vật con người nữa, chúng có bộ da giống như cao su, một vài phát súng không thể giết chết chúng, sau khi bị ép sát đến chúng sẽ bày ra đủ thứ khả năng giết người đến khó tin.
Chẳng hạn như thân thể thoái hóa ếch trước mắt Triệu Nghị, làn da khắp người nó phát ra ánh sáng xanh lục, cổ sưng vù như heo, nhưng đầu lại thành hình tam giác nhọn, miệng đóng mở liên tục, cái lưỡi dài khoảng ba bốn mét bay tới bay lui, cổ chiến sĩ bị quấn vào đó có vùng vẫy thế nào cũng không thể ngăn được kết cục bi thảm là bị bóp cổ chết tươi.
“Quái vật chết tiệt, ông giẫm nát đầu mày!” Phó quan mũi cao bên cạnh Triệu Nghị tức giận nói, lại bị Triệu Nghị túm lấy, ánh mắt lạnh lùng vượt qua hàng phòng ngự, đáp xuống chỗ sâu trong đám quái vật.
Đối với trận chiến đột nhiên bùng nổ của hàng phòng ngự này, Triệu Nghị đã sớm có chuẩn bị, làm một trong những chỉ huy cấp cao trẻ tuổi nhất trong quân đội, anh ta đã tiên đoán rằng sớm muộn gì sẽ có một trận chiến khốc liệt quyết định số phận của con người.
Nhưng Triệu Nghị lại không nghĩ tới, vào thời khắc mấu chốt này, gia tộc của anh ta không chút do dự sắp xếp anh ta vào phòng tuyến đầu tiên. Những con cháu thế hệ trẻ khác của gia tộc họ Triệu cùng với hậu duệ trẻ của một số gia tộc lớn ở Trung Quốc đã rút về viện bảo tàng, khu trại bí ẩn được bao quanh bởi 10.000 binh lính tinh nhuệ.
Anh ta nghĩ không ra tại sao lại như vậy, chẳng lẽ hành động bí mật phái người thăm dò “Cổng thiên giới” đã bị bại lộ? Hoặc là do anh ta phái người đi điều tra người tên Thượng Ất, người nắm quyền trong gia tộc Triệu Thị đã vài lần nhắc nhở anh ta không được hành động hấp tấp, đồng thời cảnh cáo anh ta rằng Văn Thiên Hoa đã ngấm ngầm lên tiếng, không ai được động vào người đàn ông đó...
Tóm lại, Triệu Nghị bị vứt bỏ, ngay tại thời khắc mấu chốt này, anh ta chỉ có thể chịu đựng mùi máu tanh ngập trời sau lưng binh lính, mà anh chị em bạn bè thì có thể an toàn trốn trong phòng, cầm rượu thượng hạng trong tay, thảo luận tên xui xẻo là anh ta qua khung cửa sổ.
Không được! Tuyệt đối không thể đồng ý!
Triệu Nghị đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa,trong đôi mắt tiến hóa thứ cấp bỗng bùng lên sự lạnh lẽo khiến lòng người run sợ. Bởi vì siêu bão, Triệu Nghị người có năng lượng sinh mệnh đã vượt quá mốc 10.000, trong một tuần ngắn ngủi thực lực lại đột nhiên tăng mạnh, đạt đến mức không thể lường được.
Trên chiến trường, anh ta chỉ thản nhiên liếc nhìn về phương xa, rồi tùy ý thông báo cho phụ tá báo cáo vài tọa độ cho pháo binh. Trong tích tắc hàng chục quả đạn đại bác rực lửa nổ tung vào đám đông dày đặc nhất cách nơi đó hàng nghìn mét, làn sóng xung kích khổng lồ ngay lập tức biến những ngôi nhà cổ hàng trăm năm tuổi xung quanhthành vô số viên đá bắn vào những nhóm người còn lại ở bốn phía xung quanh, máu thịt đầy trời…Triệu Khiêm chỉ dựa vào một đôi mắt đãcó thể chỉ huy pháo binh để phá vỡ cuộc xâm lược của kẻ thù một cách có trật tự!
“Hừ, chỉ mới đêm qua, năng lượng sinh mệnh của tôi đã vượt quá 30.000, hơn nữa tiến hóa được những khả năng đáng kinh ngạc. Những người già trong gia tộc sẽ phản ứng như thế nào nếu biết tin này, chỉ sợ sẽ cực kỳ hối hận vì đã vứt bỏ tên nhóc không an phận như tôi. Nhưng như vậy cũng tốt, trên chiến trường nguy cơ và cơ hội cùng tồn tại, việc chỉ huy chiến trường ở phòng tuyến đầu này cũng là một cơ hội cho tôi, Chỉ cần tôi có thể tiếp tục thu thập tinh thể năng lượng cấp cao, khả năng của tôi sẽ tiếp tục tăng lên, đợi đến khi năng lượng vượt qua mốc 100.000, tôi phải đến căn cứ hỏi những lão già đó, tại sao bọn họ lại coi thường thiên tài như tôi!!”
Đôi mắt lạnh lùng, Triệu Nghị quay đầu nhìn về hướng sĩ quan phụ tá: “Báo cáo tình hình thương vong! Phân tích đặc điểm tấn công của đối phương!”
“Báo cáo tư lệnh, đội chịu trách nhiệm canh gác hướng cửa trước có tổng cộng 48.000 người, tính đến nay đã có 9.372 người chết và 11.200 người bị thương nặng, khoảng 48% binh sĩ không thể tiếp tục chiến đấu, tình hình không khả quan.” Vẻ mặt phó quan mũi cao nghiêm nghị, anh ta nhìn vào bản báo cáo phân tích do cấp dưới gửi đến rồi nói: “Nhưng chúng ta đã quét sạch hơn 130.000 kẻ thù, tổng số chiếm khoảng 7,3% số xác người thoái hóa trong toàn bộ Đế Đô. Ngoài ra căn cứ theo kết quả giải phẫu tại chỗ của đại đội sinh hóa, giống như chúng ta ước tính, những quái vật hình người này đều là những người mang gen thoái hóa, phân tích cho thấy 99,3% sự thoái hóa là do bức xạ của sóng từ trường sao X.”
“Quân đội thì sao, có xuất hiện người thoái hóa nào không?” Triệu Nghị tiếp tục thản nhiên hỏi, cho đến khi nhận được câu trả lời khẳng định, sắc mặt mới nhẹ đi.
“Báo cáo tư lệnh, thuốc hoạt hóa mà những chiến sĩ đã tiêm trước đó rất hiệu quả, quân đội vẫn chưa tìm ra người bị thoái hóa gen, xin anh cứ yên tâm. Ngoài ra...” Phó quan Mũi cao lén lút nhìn Triệu Nghị, sắc mặt do dự không chắc, vừa rồi có một tin tức bất ngờ truyền đến, anh ta không biết có nên nói với Triệu Nghị hay không.
“Nói, trước mặt tôi không có chuyện gì không thể nói!”
Triệu Nghị lạnh lùng nhìn phó quan, ngoài thương vong nặng nề, anh ta không biết còn có điều gì có thể làm anh ta lo lắng.
“Báo cáo tư lệnh, một đội tìm kiếm và cứu hộ của đơn vị 203 ở Đế Đô tiến sâu vào nơi này để thu thập thông tin, vô tình phát hiện một nơi tập trung kỳ lạ của những người sống sót, địa điểm chính là trong sân vận động quốc gia.”