Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 240: Dưới lòng đất có yêu quái




     “Được thôi, cho dù tôi thừa nhận những gì anh nói có lý, nhưng con người thoái hóa là chuyện gì xảy ra? Không phải anh mới vừa nói, gen tiến hóa của con người là ổn định nhất, hoàn hảo nhất, tại sao vẫn xuất hiện thoái hóa?”

Lãnh Vân thắc mắc hỏi, cô không hiểu tại sao mình lại bị cuốn theo, thật ra ngoài việc tức giận với Thương Ất, những lời nói của Thương Ất căn bản chẳng ảnh hưởng gì đến cô.

Nhưng mà hiển nhiên Lãnh Vân nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, mắt thấy Lãnh Vân liên tục chất vấn, Thương Ất liếc nhìn cô với ánh mắt kỳ quái, trong giọng điệu có chút trêu trọc, nhẹ nói: “Chuyện này tôi không rõ, nhưng mà tôi đã từng nghe một giải thích rất thú vị, có lẽ cô muốn nghe...”

“Nói mau, lề mề!” Lãnh Vân nhếch miệng khinh thường, chỉ là bị vải băng vải trên mặt che mất, khinh thường hoàn toàn không có tác dụng.

“Có người đã từng nói, trong những năm tháng lịch sử lâu dài của loài người, có một số người vì cực khổ sinh tồn, mù quáng không biết gì hoặc tinh thần chán nản và những nguyên nhân khác, không chịu được sự quyến rũ của các loại yêu quái trên núi, tự nguyện hiến dâng cơ thể cho dị tộc..."

“Khoan đã, anh nói cái gì? Tự nguyện hiến dâng cơ thể cho dị tộcc...mẹ kiếp, khẩu vị cũng quá nặng rồi, không phải anh muốn nói... lai giống giữa người và thú?”

Lãnh Vân nhếch miệng khinh thường, giải thích gượng ép như vậy căn bản không thuyết phục được cô, Thương Ất chính là tên lừa đảo!

“Biểu hiện quá nóng nảy cũng là hiện tượng đảo ngược gen...hiện tại tôi hết sức nghi ngờ trong cơ thể cô có chứa gen ẩn của loài voi có vòi cổ đại...dễ cáu kỉnh mà khứu giác lại nhanh nhạy, cô hoàn toàn phù hợp với hai đặc điểm chính của loại sinh vật này!” Thương Ất bình tĩnh nhìn Lãnh Vân, giọng điệu lãnh đạm nói tiếp: “Tôi nói là hiến dâng cơ thể cho dị tộc, không chỉ là tiến hành dung hợp gen với cơ thể sinh vật khác loài, chủ yếu hơn là bao gồm cảtâm linh trong sùng bái tín ngưỡng. Cô có thể nhớ kỹ lại một chút, từ xưa đến nay, có bao nhiêu dân tộc được sinh ra trên thế giới, lại có bao nhiêu loại thú vật tổ được mỗi dân tộc sùng bái?”

“Nhưng mà cũng có thể đều là tin đồn, con người tín ngưỡng thú vật tổ, không có nghĩa là trong cơ thể thực sự có gen thú vật tổ...tín ngưỡng của người nước Hoa là rồng, chẳng lẽ trong cơ thể mỗi người trung quốc đều có gen rồng sao? Hừ!”

Lãnh Vân khẽ hừ nhẹ, cô cảm thấy ví dụ này của bản thân quả thật quá hoàn hảo, bây giờ đối phương chắc không còn gì để nói nữa, ai cũng biết trên đời này không có rồng tồn tại, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông, xem anh làm thế nào giải thích!

Nhưng Lãnh Vân lại một lần nữa thất vọng, Thương Ất lại không có vẻ khó khăn, ngược lại nhìn cô đầy hứng thú, khóe miệng gợi lên đường cong càng thêm tuyệt đẹp.

“Không thể không thừa nhận, ví dụ của cô rất hoàn hảo để chứng minh cho những gì tôi vừa nói. Rồng là gì? Sừng giống hươu, đầu giống lạc đà, mắt giống thỏ, cổ giống rắn, bụng giống con trai, vảy giống cá, móng vuốt giống diều hâu, bàn tay giống hổ, tai giống bò, hợp thành rồng! Nói cách khác, thần rồng vật tổ của người trung quốc chúng ta, là sự hòa hợp tín ngưỡng của rất nhiều dân tộc, cho nên sau khi tới tận thế, mới có nhiều người biểu hiện ra những hình dạng thoái hóa của hươu, lạc đà, rắn…”

“Không thể nào! Theo như cách anh nói, những người này chẳng phải đều trở thành yêu quái, giống như trong Tây Du Ký...Chờ đã, anh đang cười cái gì vậy? Chẳng lẽ tôi lại nói sai cái gì sao?"

Lãnh Vân kinh ngạc nhìn về phía Thượng Ất đang cười, nụ cười trên mặt đối phương khiến cô cảm thấy rất khó chịu.

“Cô nói rất đúng, trong những lịch sử loài người, yêu quái thật sự đã từng tồn tại. Chẳng qua theo tôi thấy, những yêu quái đó vừa là yêu, vừa được gọi là một loại người, loài người bị thoái hóa gen! Ví dụ như quái gấu đen trong Tây Du Ký, trên thực tế là loài gấu có gen bị thoái hóa hoàn toàn. Yêu xà, loài bò sát có gen đã bị thoái hóa hoàn toàn…"

“Có vẻ như cũng có lý…Vậy theo như cách anh nói, đám quái vật nửa người nửa yêu kia… Ví dụ như Ngưu Ma Vương, hắn là chủng loại thoái hóa gì?” Lãnh Vân hỏi, khuôn mặt lần đầu tiên lộ ra vẻ tò mò. Vô thức, dòng suy nghĩ của cô đã bị suy nghĩ của Thượng Ất làm cho lệch lạc nghiêm trọng.

“Là người thoái hóa không hoàn toàn vẫn duy trì lý trí và cảm xúc của con người, nhưng một số gen thoái hóa đã xuất hiện, cơ thể không thể tự kiểm soát, khiến cho một số bộ phận không thể không thoái hóa .” Thượng Ất nói rồi vung tay lên, đột nhiên có chút không kiên nhẫn nói: “Những thứ này đều chỉ là phỏng đoán, tin hay không tin thì cô tự phán đoán. Nói tóm lại một câu, vị chua mà cô vừa mới ngửi, chính là vị của cơ thể con người thoái hóa. Vị chua càng nồng có nghĩa mức độ thoái hóa của cơ thể thoái hóa càng cao...Lãnh Vân, dưới lòng đất này có yêu tinh... cô có dám theo tôi vào xem thử không.”

“Mẹ kiếp, đã biết có yêu quái rồi còn muốn đi vào, Thương Ất anh nói thật đi, đi vào đó có ích lợi gì?”

Lãnh Vân nhìn Thương Ất với ánh mắt mong đợi, dọc đường đi Lãnh Vân nhìn thấy rất nhiều thủ đoạn kỳ lạ của Thương Ất, nếu hắn đề nghị đi vào đường hầm, không có chỗ tốt có quỷ mới tin.

"Bắt yêu, làm thú cưỡi!"

Thương Ất lãnh đạm nói, trong đầu vô thức nhớ lại một ít ký ức kiếp trước. Mạt thế lúc đó, bởi vì khoa học kỹ thuật thời đại trước đã gần như đã gần như biến mất không còn lại gì, cường giả phải nghĩ ra những cách mới để giải quyết vấn đề giao thông.

Kết từ đó, cường giả đã hướng sự chú ý của họ đến các sinh vật thoái hóa khác nhau, đặc biệt là những thoái hóa thú giỏi chạy, bơi hay bay càng được mọi người ưa chuộng.

Nhưng dần dần, cường giả phát hiện, những thoái hóa thú này dường như tràn đầy thù hận với con người. Đặc biệt là với chúng ngày càng thông minh, những cường giả bị chính thú cưỡi của mình làm phản ngày càng nhiều..

Cứ như vậy, cường giả dần dần lại đánh giá lại người đã từng là đồng loại--con người thoái hóa, một hoạt động bắt giữ con người thoái hóa có khả năng đặc biệt được triển khai, vô số những người thoái hóa bị người bình thường coi thường bắt đầu xuất hiện trong các căn cứ rộng lớn trong phiên chợ buôn bán người, được treo giá giống như những thú thoái hóa khác, bị nhốt trong một chiếc lồng chắc chắn, lặng lẽ chờ người mua đến chọn.

Ở kiếp trước, trong căn cứ ở Đế Đô, một cuộc đấu giá chấn động toàn quốc đã diễn ra.

Một cô gái thoái hóa với đôi cánh và có thể bay tự do khi chở trọng lượng 100 kg, cuối cùng đã được một đại gia của Đế Đô mua vào túi với giá cao ngất ngưởng 523 thùng nước tinh khiết, làm cho người dân Đế Đô chỉ có thể hâm mộ và thầm than than thở rằng một cô gái xinh đẹp và quyến rũ như tiên cuối cùng đã trở thành vật dưới háng của một lão già.

Những cảnh tượng như thế này kéo dài đến năm thứ năm của tận thế, cho đến khi quân đội của Đế Đô phát triển phương tiện vận chuyển năng lượng sinh học, sau đó lại ra lệnh nghiêm cấm săn lùng và buôn bán người thoái hóa, xu hướng này mới suy yếu đôi chút. Nhưng đối với những người sống sót trên đỉnh của tận thế mà nói, đầu máy sử dụng năng lượng tinh hạch mới rõ ràng không hấp dẫn bằng sử dụng những cô gái xinh đẹp biết bay, do đó việc săn lùng những người thoái hóa cho tới bây giờ chưa từng thật sự dừng lại.

Hiện tại, thú cưỡi côn trùng khổng lồ do nguyên nhân siêu bão lại bắt đầu đào sâu đẻ trứng để tiếp tục duy trì quần thể. Từ lâu ThượngẤt đã suy xét đến vấn đề thú cưỡi mới, mùi lạ bốc ra từ lối đi dưới lòng đất lúc này khiến hắn rất thích thú.

Nếu Thượng Ất đoán không sai, dưới tầng hầm có lẽ có một con ngựa thoái hóa gen rất lớn, một thú cưỡi tốt nhất có thể giải quyết khó khăn trên đường của Thượng Ất.