"Tình huống gì thế? Sao người của quân đội lại đến đây?"
Thượng Ất nhìn xung quanh với vẻ cảnh giác, kịch bản đảo ngược khiến hắn không nghĩ là thật. Xem từ tình tiết trong phim, chỉ có trùm phản diện đến đường cùng hoặc là chia của, người của quân đội mới xuất hiện ở thời khắc mấu chốt.
Chẳng lẽ hắn còn có thuộc tính nhân vật ẩn của nhân vật phản diện, Thượng Ất lắc đầu không nói gì, nhìn về phía một sĩ quan nam hơn bốn mươi tuổi đang đi đến.
"Tôi tên là Lý Đống Thành, là sĩ quan chỉ huy ở đây, mấy người phụ nữ kia đi cùng với anh chứ, nhờ anh trước hết bảo họ im miệng được không, màng nhĩ của tôi sắp bị mấy cô ấy hét thủng rồi." Lý Đống Thành nói, sau đó không đợi Thượng Ất trả lời quay đầu lại nhìn về phía tế đàn, trong ánh mắt hiện lên tia sáng: "Thao Thiết Chân Huyết, rốt cuộc tao cũng đã tìm được mày. nước Hoa được cứu rồi."
"Thao Thiết Chân Huyết? Đây không phải là hung vật tuyệt thế hay sao?"
Thượng Ất lườm Lâm Linh, quả nhiên giáo sư nữ này cũng chú ý đến lời nói của Lý Đống Thành, sau đó nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Sếp, tôi muốn uốn nắn sai lầm của anh. Căn cứ vào nghiên cứu của tôi, vật này chính là kẻ cầm đầu khiến dị thú xuất hiện, là hung vật tuyệt thế gây ra loạn thế, anh nhất định phải phá hủy nó."
"Phá hủy nó? Cô đang đùa tôi sao?" Lý Đống Thành lắc đầu, sau đó nói với sắc mặt trịnh trọng: "Chúng tôi bỏ ra thời gian trọn vẹn ba tháng, bỏ ra giá lớn tử thương hơn nghìn người mới tìm được bảo vật này, cô nói hủy là hủy sao?"
"Chẳng qua mấy người các người cũng giỏi thật đấy, quân đội chúng tôi tốn thời gian dài như vậy mới tìm được lối vào mộ cổ, nhưng vẫn bị mấy người nhanh chân đến trước. Hơn nữa, con Xuyên Sơn Giáp Biến Dị kia cũng bị mấy người giết, chậc chậc, xem ra trong các người quả thật có cao thủ không tầm thường, quả nhiên tên Kim Lộ kia không gạt tôi."
"Kim Lộ là người của anh? Những người khác đang ở đâu?" Thượng Ất nhìn Lý Đống Thành với vẻ mặt lạnh lùng, trong giọng nói cũng mang theo một tia bất mãn. Trước kia, nếu không phải do Kim Lộ, Thượng Ất tuyệt đối không chật vật như vậy, món nợ này Thượng Ất sớm tối phải tính toán rõ ràng với gã.
"Được lắm anh bạn trẻ, không nên hành động theo cảm tính. Sau khi trở về, Kim Lộ cũng nói một chút chuyện liên quan đến anh với tôi, đặc biệt còn khen không dứt miệng vũ khí năng lượng của anh, quân đội chúng tôi luôn cố gắng hấp thu nhân tài của các ngành nghề khác nhau. Sau khi tôi lấy được Thao Thiết Chân Huyết, tôi và anh sẽ đến quân doanh, tôi bảo đảm ít nhất anh cũng là thượng úy."
Lý Đống Thành cười nói, thái độ ôn hòa giống như chú hàng xóm nhiệt tình. Nhưng Thượng Ất lại không cảm kích, đặc biệt khi hắn nghe thấy câu mời chào hời hợt cuối cùng của Lý Đống Thành, lông mày càng nhíu lại, khóe miệng hiện lên cười gằn.
Xem Thượng Ất tôi là một người sống sót bình thường hay sao, chỉ một cái chức thượng úy cỏn con mà muốn tôi gia nhập quân đội, đúng là đồ ngớ ngẩn.
Thượng Ất nghĩ đến, miệng lại không nói, bình tĩnh không có chút gợn sóng giống như trước: "Chuyện gia nhập quân đội cứ từ từ đã, anh có thể giải thích Thao Thiết Chân Huyết một chút cho tôi được không? Ồ, trước khi giải thích, anh tốt nhất phái người giải quyết mấy thứ kia đi, đặc biệt là hai cái tay kia, nó đang sờ mông bạn tôi."
Hoa Ny đang kêu ngao ngao, không biết vì cái gì, hai cái tay ma kia nhằm thẳng vào cô, ngược lại không có chút hứng thú nào với Đại Duyệt và Lâm Linh gần trong gang tấc. Đương nhiên, Đại Duyệt và Lâm Linh cũng sứt đầu mẻ trán, vật màu xám đen và ma trơi to to nhỏ nhỏ kia đang vây quanh hai người, thỉnh thoảng sẽ có một hai tiếng kêu thảm vang lên từ miệng của hai cô, truyền đi rất xa ở trong mộ cổ.
"Cái này cũng không phiền phức... Huyết Lượng, Côn Trùng Sống Nhờ, còn có Ruồi Lửa Biết Bay đều là sinh vật thường gặp ở trong mộ cổ, chỉ cần nhắm vào nhược điểm của chúng, giải quyết chúng nó rất dễ dàng."
Lý Đống Thành nói xong vẫy tay một cái, lập tức ba chiến sĩ phía sau gã cầm một vũ khí kỳ lạ đi đến, sau đó nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Sếp, đã bổ xung năng lượng xong, hệ thống vũ khí có thể khởi động bất cứ lúc nào."
"Xin sếp hạ lệnh!"
"Tiểu Hổ, trong tay cậu chính là Súng Năng Lượng Đông Lạnh, cậu phụ trách giải quyết Huyết Lượng. Nhớ kỹ, khi bắn súng năng lượng phải chú ý an toàn của bản thân, nó có thể đóng băng cánh tay cậu trong vài giây đấy."
"Vâng, thưa sếp!"
Trước người Lý Đống Thành là một chiến sĩ khỏe mạnh kháu khỉnh, mày rậm mắt to đang kiểm tra vũ khí có hình dáng kỳ lạ ở trên cánh tay rất nghiêm túc. Thượng Ất ở bên cạnh nhìn thấy không thể không ngạc nhiên, sau đó lâm vào suy nghĩ.
"Vũ khí năng lượng sinh vật... Rõ ràng mình nhớ ở kiếp trước, loại vũ khí có uy lực gấp mấy lần vũ khí bình thường này, cuối cùng là trang bị kiểu mới thay thế vũ khí dựa vào thuốc nổ của nhân loại, xuất hiện sớm nhất vào năm thứ ba của tận thế. Nhưng bây giờ, tận thế chưa được một tháng, nhánh bộ đội thần bí này đã trang bị loại vũ khí kiểu mới mạnh mẽ này? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào, có phải trọng sinh của mình đã khiến rất nhiều chuyện thay đổi hay không?"
"Loại vũ khí này có tên là Súng Năng Lượng Đông Lạnh, là tác phẩm mới nhất của tiến sĩ L ở bộ nghiên cứu khoa học kỹ thuật của nước Hoa. So với vũ khí trước kia, ưu thế lớn nhất của đồ chơi này chính là không cần thuốc nổ, chỉ cần một viên tinh hạch năng lượng nho nhỏ, khẩu súng này ngay cả voi biến dị cũng có thể bắn chết."
Hình như Lý Đống Thành rất hài lòng khi nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Thượng Ất, sau đó gã lại dặn dò binh lính dưới quyền, chia Súng Năng Lượng Xạ Tuyền Và Súng Năng Lượng Phun Hỏa Tiên Phong ra, nhắm ngay những quái vật đang điên cuồng tập kích bọn họ, sau đó hạ lệnh nổ súng tấn công không chút do dự.
"Huyết Lượng, chính là vật màu đen nổi lơ lửng ở trên không trung kia, kỳ thuật chúng chính là sản phẩm bị Thao Thiết Chân Huyết thôi hóa. Trong phòng thí nghiệm sinh vật báo lại kết quá khiến tôi ngay từ đầu cũng rất ngạc nhiên. Ai có thể ngờ những vật trôi nổi, hút máu người này, ban đầu chính là một loại bào tử nấm nhỏ bé nào đó? Còn có Côn Trùng Sống Nhờ... Anh nghe nói qua Ốc Mượn Hồn rồi chứ, giống như chúng, Côn Trùng Sống Nhờ chính là một loại côn trùng nhỏ đặc biệt sống nhờ trên cơ thể người. Bọn chúng cũng vì ở gần Thao Thiết Chân Huyết quá lâu, mới sinh ra biến dị, đặc biệt thích tìm kiếm chân tay gãy của nhân loại giấu cơ thể. Đợi lát nữa, sau khi người của tôi bắt được hai thứ này, anh hãy xem kỹ một chút, kỳ thật hình dạng của chúng cũng rất đáng yêu."
"Thế đám côn trùng biết phát sáng kia là cái gì?" Thượng Ất hỏi tiếp, giải thích của Lý Đống Thành rất kỹ càng, rất sinh động, Thượng Ất không nhịn được cũng bị hấp dẫn, đồng thời càng cảm thấy hứng thú với Thao Thiết Chân Huyết.
Bởi vì dựa theo giải thích của Lý Đống Thành, bởi vì ba loại sinh vật này sau khi tiếp xúc với Tháo Thiết Chân Huyết mới xảy ra biến dị, hiển nhiên uy lực của vật kia rất mạnh.
"Vật kia tên là Ruồi Lửa, là một loại ruồi biến dị. Kỳ thật nói đến đây phải nói các người thật may mắn, sức mạnh của Ruồi Lửa chắc mấy người chưa biết, đồ chơi này một khi phát cuồng, nói thật ngay cả tôi cũng phải chạy trốn chết, đối phó với nó chỉ có một chiêu, phun nước."
Lý Đống Thành giải thích từng loại, ba chiến sĩ cầm vũ khí năng lượng ở phía sau gã đã đâu vào đấy bắt đầu tấn công, lập tức từng đợt tiếng nổ chói tai vang lên, ba loại sinh vật cổ quái bắt đầu tử vong hàng loạt.
"Vũ khí năng lượng, quả nhiên mạnh mẽ, chẳng qua hình chư hơi đơn sơ, có lẽ nhóm này chỉ là phiên bản ban đầu, vũ khí năng lượng có sức mạnh lớn chân chính còn chưa được nghiên cứu ra."
Thượng Ất cảm khái sự mạnh mẽ của quân đội, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Thao Thiết Chân Huyết chính giữa tế đàn. Dựa theo Lý Đống Thành nói, đồ chơi này không chỉ có thể thay đổi thuộc tính của sinh vật, càng có quyết định đến tương lai của nước Hoa. Nếu thứ này tốt như vậy... Không bằng cướp nó?
Tâm tư của Thượng Ất bắt đầu động đậy.