Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 160: Vua chuột trắng xuất hiện




     Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Đầu Đất:

“Ôi mợ, tôi mới nghe được gì?”

Mấy đội viên quen thuộc Đầu Đất ngạc nhiên đến nỗi làm rớt súng mà không nhận ra.

Thật sự ra yêu quái. Thượng Ất nói đúng, vua chuột trắng thật sự để lại vài thứ, thứ này bất giác khống chế Đầu Đất. Nhưng tại sao vẻ mặt của Thượng Ất hưng phấn như thế, hắn không sợ sao?

“Vua chuột trắng, mày đừng vênh váo, vô dụng với tao.”

Thượng Ất không để bụng Đầu Đất uy hiếp, hắn đè cậu bé ngồi xuống hòm kẹo, quay đầu hét lớn hướng đàn chuột:

“Đầu của Đầu Đất bị thương, nguồn gốc ý thức đã bị khiếm khuyết, lúc trước mày cũng nhỏ yếu, cần con người bảo vệ nên dùng kỹ năng khống chế tinh thần để lại một tia nguồn gốc ý thức của mày trong não Đầu Đất. Mày hy vọng lợi dụng thân phận con người của Đầu Đất che giấu cho mày nhanh chóng lớn lên. Nhưng có lẽ mày không phát hiện, tuy Đầu Đất vừa ngu vừa khờ nhưng nó dù sao là con người, trên Trái Đất không sinh vật nào có bộ não phức tạp hơn con người, mày không thể hoàn toàn khống chế Đầu Đất, cho dù mày đã mạnh đến mức không cần Đầu Đất bảo vệ.”

“Con người . . . ngươi rất thông . . . minh . . . thả Đầu Đất . . . giao . . . huyết thống . . . của ngươi ra . . . ta sẽ . . .”

Thượng Ất nâng Đầu Đất lên cao, mắt tràn ngập tàn khốc hét to:

“Ta cái con mắt! Chuột già nghe đây, tao biết mày rất muốn ăn tao, cũng muốn lấy lại nguồn gốc ý thức chôn trong não Đầu Đất, nhưng tao nói thật cho mày biết, tao đã diệt ít nhất mấy vạn con thú hoang có suy nghĩ giống như mày rồi. Tao cho mày một cơ hội, xuất hiện ngay, buông bỏ chống cự vô vị, nếu không bố sẽ giết Đầu Đất ngay, cho nguồn gốc ý thức của mày mãi mãi thiếu hụt, vĩnh viễn không thể trở thành sinh vật cấp vương, cấp lĩnh chủ!”

“Không!”

“Đừng!”

Hai tiếng hét cùng vang lên, một cái là đến từ Đầu Đất nhỏ bé, một cái khác đến từ Trần Phóng.

Người phụ nữ lương thiện bướng bỉnh này đôi mắt đong đầy lệ, một lần nữa dùng ánh mắt không thể tin nhìn Thượng Ất, nhìn người đàn ông cô yêu. Trần Phóng không hiểu tại sao một người đàn ông lương thiện như vậy bỗng trở thành lạnh lùng tàn nhẫn, cô bản năng ngăn cản Thượng Ất tiếp tục giết người, hy vọng hắn đừng máu lạnh vô tình như thế.

Thượng Ất không quay đầu lại, ra lệnh cho Đỗ Giai Tuệ:

“Đỗ Giai Tuệ, dẫn cô ấy về phòng, nhanh!”

Khoảnh khắc đó dị năng cảm giác của hắn giải phóng đến lớn nhất, một vệt xanh sẫm xẹt qua trong tầm nhìn của Thượng Ất. Đó là sắc màu trời xanh trên cao nguyên không có vật kiến trúc che chắn, sâu thẳm mà mê người, bí ẩn.

Thượng Ất thề dù trong kiếp này hay kiếp trước đều chưa từng thấy màu đẹp như thế. Lúc trước hắn đã thấy những vầng sáng năng lượng của thú thoái hóa dù tinh thuần lớn hay nhỏ khi so sánh với màu xanh sẫm này thì như trăng sáng và đom đóm, hoàn toàn không thể so sánh.

Đây là vẻ đẹp sự sống của sinh vật cấp vương, là vẻ đẹp đỉnh cao đại biểu Kim Tự Tháp sinh vật, là vẻ đẹp năng lượng khiến vô số người dị năng, người nguyên tố, thậm chí Bán thần tán thán.

Vua chuột trắng đã đến!

Thượng Ất dứt khoát nhìn về phía Hoàng Long:

“Hoàng Long, bắn!”

Hoàng Long ngầm hiểu, đôi mắt mở to, khí thế kinh người tụ tập trên đôi tay gã. Bộ súng bắn tỉa mẫu XM109 phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, sau một chuỗi sóng âm nổ thì một đầu đạn kim loại to cỡ cánh tay con nít bay tới trước mặt vua chuột trắng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, bụi bay mù mịt.

Tất cả người sống sót, bao gồm Điền Ba đều trợn mắt há hốc mồm nhìn phía xa. Một cái hố to hình trứng sâu nửa mét đột ngột xuất hiện trên mặt đất làm mọi người khắc sâu hiểu biết về suy đoán uy lực súng ống qua cải tạo này.

Hoàng Long nói rất đúng, thứ này không phải súng mà là pháo, sánh bằng pháo vác vai, uy lực không nhỏ hơn đạn tên lửa bao nhiêu.

Quá kinh người trước uy lực phát súng của Hoàng Long, cuối cùng có người nhớ đến vua chuột trắng:

“Chết rồi chưa?”

Họ cố gắng tìm kiếm nhưng trong tầm nhìn không thấy vật thể màu trắng.

“Chắc chết rồi, ai trúng phát súng uy lực cỡ đó mà sống nổi? Chắc không chừa một mảnh vụn, chết thảm ghê.”

“Thảm thật, mà nói đi phải nói lại, đại ca Thượng Ất xấu quá, có vũ khí ghê gớm vậy mà giấu đến bây giờ mới lấy ra. Phong cách làm việc kiểu này . . . chậc chậc, tôi thích!”

“Đúng rồi, đại ca Thượng Ất siêu lợi hại, từ đầu tới đuôi khống chế tình hình, không uổng là người có thể trở thành đại ca, đi theo đại ca là đúng! Đi thôi, ra ngoài nhặt chiến lợi phẩm, hôm nay chúng ta có thịt chuột to kho rồi!”

Vua chuột trắng biến mất trong không khí, các đội viên nhẹ cả người. Tiêu diệt mấy vạn con chuột thoái hóa to mà cả đám vẫn lành lặn đứng đây, đúng là kỳ tích.

Vua chuột trắng đã bị bắn chết, tảng đá lớn cuối cùng đè trong ngực mọi người rơi xuống đất. có vài đội viên to gan đứng dậy khỏi chướng ngại vật, hoa tay múa chân nhảy nhót chúc mừng chiến thắng cuối cùng.

Chợt giọng sắc nhọn của Thượng Ất vang lên:

“Coi chừng! Vua chuột trắng chưa chết, nó đang nhanh chóng đến gần! Hoàng Long, hướng một giờ ba mươi trước mặt anh, đường thẳng cách 230m, bắn!”

Súng nắm trong tay Hoàng Long lại phát ra tiếng nổ chói tai, sóng âm điếc màng tai làm mấy đội viên ở ngoài cùng té ngã. Chỗ viên đạn bắn trúng chỉ để lại hố đất to, hoàn toàn không có dấu vết của vua chuột trắng.

“Vua chuột trắng chưa chết? Không thể nào, rõ ràng tôi không thấy gì mà. Ha ha, mấy người khờ quá, làm gì có vua chuột trắng, đó là một em gái đẹp đang đi tới. Em gái, ăn mặc ít vậy coi chừng bị dê, mau tới chỗ anh, có anh bảo vệ . . . a, đừng!”

Trước mắt bao người, một đội viên trẻ đứng gần ngoài rìa chợt đôi mắt đổi màu đỏ, nói bậy bạ, sau đó đoàn người chưa phản ứng lại thì gã chạy nhanh tới cây liễu to bên bờ sông, nhảy cái bùm vào nước sông.

Cảnh tượng thê thảm diễn ra.

Trong vài giây ngắn ngủi, chàng trai trẻ bị vô số cá lạ màu xanh đen thô cỡ cánh tay người lớn xé nát, không kịp nói di ngôn cuối cùng đã biến mất ở giữa sông, chỉ có vài sợi tóc đen, từng khúc xương trắng ngẫu nhiên nổi lên mặt nước kể ra cá quái ăn thịt người hung tàn cỡ nào.

Hoàng Long bỗng kéo cò súng, lại một viên đạn to đưa vào nòng, nhưng ngắm nửa ngày mà không thấy gì, lo âu rít gào hỏi Thượng Ất:

“Mợ nó, Thượng Ất, chuyện này là sao? Tại sao tôi không nhìn thấy con súc sinh kia?”

Thượng Ất nhìn chằm chằm thân hình màu xanh sẫm nhanh chóng đến gần, lạnh lùng nói:

“Sinh vật cấp vương khủng bố, khống chế tinh thần của con này lại thăng cấp, nó có thể quấy nhiễu thần kinh thị giác của con người đạt được hiệu quả ẩn hình trong không khí!”