Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 131: Penthesilea




     Thượng Ất không lãng phí thời gian nữa, dọc theo cành tre leo lên. Rừng tre dày đặc, mỗi cây thô cỡ cánh tay Thượng Ất, sáng bóng xanh biếc hơi trơn ướt, nếu Thượng Ất không nhanh nhẹn, lúc ở dưới đất đã lên kế hoạch tuyến đường thì e rằng mới leo một nửa đã kiệt sức.

“Thô quá, dài thật, con này ăn cái gì mà to quá vậy?”

Thượng Ất nhìn một cái chân nhện mọc đầy lông xanh trước mắt, thầm kinh thán. Quan sát nhện tre ổ cây ở khoảng cách gần Thượng Ất mới thật sự thấy rõ chênh lệch giữa con người và loài sâu to thoái hóa này. Chỉ một chân đã cao hơn bốn, năm người đàn ông trưởng thành chồng lên nhau, con người có cảm giác thật nhỏ bé khi đứng trước nó.

Thượng Ất cẩn thận né tránh lông tơ cứng như sắt trên người nhện tre ổ cây, hắn chộp một cái chân nhện rũ xuống nhảy vọt lên lưng, chỗ đầu nhện, lưng của nhện tre ổ cây rất rộng, có thể cho năm, sáu người đứng song song. Nhưng vì khi nhện tre ổ cây chết cả người té nghiêng vào rừng tre nên Thượng Ất cần bám chặt chỗ nhô lên trên lưng nó mới giữ thăng bằng được.

“Phỏng chừng tinh hạch nằm ở chỗ đó, đào ra trước đã!”

Thượng Ất nhắm một hướng rồi dứt khoát giơ mũi dao, hai tay gồng sức đâm mạnh, lưỡi dao và mảnh giáp đầu nhện tre ổ cây va chạm phát ra tiếng ma sát chói tai, rồi tiếng gãy giòn vang. Con dao làm bằng sắt cứng của Thượng Ất không chịu nổi gãy ngang.

Thượng Ất nhìn vết cắt mờ trên mảnh giáp ngoài đầu nhện tre ổ cây, bất đắc dĩ vung vẫy cánh tay:

"Chết tiệt! Sao cứng quá vậy!”

Cánh tay hắn bị chấn tê rần, mảnh giáp gần như không bị trầy. Thượng Ất nhìn xác nhện tre ổ cây dưới chân, chán nản thầm nghĩ:

“Mình suy nghĩ quá đơn giản, phòng ngự của nhện tre ổ cây quá cứng, vũ khí bình thường không phá được. Tiếc rằng lúc chạy trốn làm rơi cung nỏ gân lưỡi, nếu không với sức xuyên thấu mạnh mẽ của nỏ gân lưỡi thì có thể rạch mảnh giáp của con này. Làm sao bây giờ? Phải làm sao moi ra tinh hạch của nhện tre ổ cây?”

Keng keng keng!

Dưới chân Thượng Ất phát ra tiếng giòn vang, hắn bản năng cúi đầu xem. Một con dao găm hình dạng kỳ lạ đột nhiên được ném đến dưới chân hắn.

“Là ai? Rốt cuộc là ai ở bên cạnh?"

Lạnh lẽo thấu xương chạy dọc sống lưng Thượng Ất lên trên đầu, lưng dựng đứng lông tơ, tóc dựng ngược. Bất giác có người đến gần hắn mấy mét vậy mà hắn không hay biết, nếu đối phương mang ác ý thì chẳng phải là hắn đã là xác chết?

Năng lực ẩn núp quá khủng bố, siêu đáng sợ. Lúc ở dưới đất hắn phát hiện khác lạ không phải ảo giác, đúng là có người luôn theo đuôi hắn leo lên cây, nhìn trộm hắn tìm tinh hạch.

Giọt mồ hôi lạnh chảy từ trán xuống cổ như mấy con kiến nhỏ bướng bỉnh gây ngứa, Thượng Ất cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Thượng Ất không dám nhúc nhích, từ khi sống lại đến nay lần đầu tiên hắn cảm nhận cái chết gần kề đến vậy, đối thủ núp trong bóng tối không biết là thứ gì mới đáng sợ nhất.

Giọng nói cứng nhắc vang lên sau lưng Thượng Ất:

“Dao! Cho anh! Đào!”

Dường như người nói chuyện không giỏi tiếng Hoa quốc, làm Thượng Ất ngạc nhiên hơn nữa là giới tính của người đó. Qua mấy chữ ngắn ngủi Thượng Ất nghe ra đối phương còn khá trẻ, giọng réo rắt của con gái, bao nhiêu tuổi thì hắn chưa đoán được.

“Cô là ai?”

Thượng Ất không cúi xuống nhặt dao lên, thậm chí không nhúc nhích, từng thớ thịt căng cứng, hơi quay đầu cố gắng nhìn qua khóe mắt tìm kiếm cô gái kia.

Đây là thói quen chiến đấu được bồi dưỡng trong kiếp trước, Thượng Ất trải qua nhiều tình cảnh hung hiểm, biết lúc này nên giữ trạng thái thế nào.

Cô gái từ sau lưng ném con dao găm cho hắn nhìn như có ý tốt, nhưng ai dám bảo đảm đây không phải là bẫy? Có lẽ đối phương định thừa dịp hắn thả lỏng tinh thần liền ra tay giết.

Kiếp trước Thượng Ất đã thấy rất nhiều tình huống như vậy, khoảnh khắc bạn thả lỏng thường là giây phút mạng sống chấm dứt. Trước khi biết rõ thân phận của cô gái sau lưng và ý đồ của cô ta thì Thượng Ất tuyệt đối sẽ không đụng vào đồ mà đối phương đưa cho.

Giọng cô gái lúc ngừng lúc nối, dùng từ trúc trắc nghe kỳ kỳ, không giống như cố ý nói ngọng:

“Tôi tên . . . Bành Đặc . . . Tây . . . tiếng Hoa quốc của các người khó quá, tên tôi là Penthesilea, từ Ô Lan quốc, đến.”

Thượng Ất bản năng quay đầu lại, cảm giác tươi mát xinh đẹp ập vào mặt, một cô gái nước ngoài thật đẹp.

Từng lọn tóc màu hoàng kim bện thành bốn, năm bím tóc rồi bị người tùy tay thắt thành hai, ba cái bím to bị một cành thực vật giống lá liễu quấn quanh thành một cục bím to vừa bồng vừa nhiều sau gáy. Vài lọn mỏng trước trán bay nhẹ theo gió mát trong rừng tre, cô gái có phong thái nhẹ nhàng đặc biệt.

Dưới mái tóc đẹp là đôi mắt to màu xanh biếc, mắt như đá quý khảm trên khuôn mặt trắng gần như hoàn mỹ không khuyết điểm, thường lấp lóe tia sáng khác lạ. Từ mắt dọc xuống khuôn mặt là sóng mũi thẳng, cao, đặc điểm người phương Tây rõ rệt. Dưới mũi là đôi môi đỏ đầy đặn quyến rũ, vẻ đẹp trời ban phụ nữ Hoa quốc không thể có được.

Đây là một khuôn mặt tinh xảo gần như hoàn mỹ, sắc đẹp vô số phụ nữ nằm mơ đều muốn có.

Nhìn người cô gái làm Thượng Ất lộ nét mặt ngạc nhiên.

Vóc dáng cao kều trên một mét tám, bộ ngực to còn hơn bò sữa, đôi chân trắng hơn sữa bò tổ hợp thành hình ảnh kích thích thị giác.

Đây mới chỉ là một góc quyến rũ nhỏ.

Dưới phần bụng lõa lồ là hai cặp mông như đào mật, phối hợp eo nhỏ một bàn tay ôm hết, từ nóng bỏng không đủ để hình dung cô gái trong mắt Thượng Ất.

Quan trọng là toàn thân cô gái chỉ có hai mảnh áo da màu đen to cỡ bàn tay, hai mảnh vải ngắn đến không thể ngắn hơn cố gắng che mảng lớn da trắng sữa lộ ra trong không khí, nhưng vô ích, chỉ có thể mặc cho nhân vật cô gái toát ra mùi dụ dỗ trong gió nhẹ, kích hích hormone nam trong người Thượng Ất điên cuồng tăng lên.