Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 126: Trốn chạy




     Thượng Ất bỗng dừng bước, đôi chân sinh ra sức mạnh ngừng ngay làm giày tỏa mùi khét gay mũi.

Thượng Ất bị suy nghĩ của mình hù sợ, hắn bắt buộc mình tỉnh táo lại. Ngày càng nhiều dấu hiệu biểu mình điều hắn suy đoán có khả năng rất lớn. Thượng Ất nhớ lại sau khi mình cứu con bé Văn Phỉ ra thì có cảm giác bị dòm ngó từ trên trời, giờ ngẫm lại cảm giác đặc biệt bị hắn cho là ảo giác đó không phải tự hắn tưởng tượng mà có thật.

Lần chiến đấu cứu cô bé Văn Phỉ cũng vậy, rõ ràng Thượng Ất đã kiểm soát được hết thì một đàn kiến đen thoái hóa bò ra tấn công con người. Khi kiến đen thoái hóa không thể gây uy hiếp cho Thượng Ất thì ngay sau đó hắn đụng phải thú ăn kiến biến dị mạnh mẽ. Nếu trong chiến đấu hắn không đột nhiên rơi vào bầu trời sao, được con mắt trời sao cho hình vẽ thân thể người trời sao thì Thượng Ất đã sớm chết trong miệng thú ăn kiến biến dị, càng miễn bàn đột phá cực hạn tốc độ, khiến sức chiến đấu tăng lên mảng lớn.

Lần này đấu với Lệ Hổ cũng vậy, rõ ràng hắn có cơ hội có hàng vạn ống dược tề hoạt hóa, cố tình bị đàn châu chấu to thoái hóa tấn công. Nếu nói một lần là ngẫu nhiên, lần thứ hai là may mắn, vậy thì giải thích thế nào về lần thứ ba, thứ bốn?

Mắt Thượng Ất lóe tia sáng lạnh, hắn không cách nào giải thích tình huống quái dị này, không dám tìm tòi thứ ẩn giấu đằng sau. Có thể xua đuổi bầy chuột không là gì, xua đuổi đàn kiến đen thoái hóa cũng không sao, nhưng không thể xua đuổi đàn châu chấu to thoái hóa được gọi là một trong số sâu cuồng diệt thế, sức người không thể điều khiển loại sinh vật đó.

Hắn đã đắc tội với ai? Tại sao trên đường biến mạnh luôn vấp phải chướng ngại? Cảm giác bị dòm ngó từ trên trời, nhiều lần vào phút nguy hiểm đều được con mắt trời sao cứu mạng là sao?

Thắc mắc như thủy triều ùa vào trong đầu Thượng Ất, nhưng hắn không có thời gian suy nghĩ rõ then chốt trong đó, vì khoảnh khắc hắn ngây người đã bị mấy chục vạn châu chấu to thoái hóa kèm theo mùi tanh ùa vào nơi chật hẹp chưa đầy mấy chục mét.

Thượng Ất không chút suy nghĩ lại quay đầu bỏ chạy:

“Đàn sâu này nhằm vào tôi, chúng ta hãy chia nhau chạy!”

Phương hướng Thượng Ất chạy trốn không phải gần xe việt dã đã hẹn từ trước mà là hướng ngược lại, công viên rừng rậm thành phố gần Quê Hương Tuyệt Vời.

Thấy Thượng Ất càng chạy càng xa, Vương Cương lo âu hỏi:

“Chúng ta làm sao bây giờ hả đại ca? Biết đi đâu tìm anh?”

“Đi tiểu khu Hoa Tụng đế đô! Nhớ kỹ, ba ngày sau nếu tôi còn chưa về thì đừng chờ, hãy mang người nhà của tôi đầu vào quân đội!”

Thượng Ất nhanh như tia chớp, hắn vận dụng tốc độ đến tột độ, vài giây ngắn ngủi đã biến mất trong dãy chung cư.

Đám người Vương Cương ngạc nhiên phát hiện châu chấu to thoái hóa điên cuồng tấn công con người may mắn sống sót dường như nghe hiểu lời của Thượng Ất, đàn sâu đen kịt bay vèo vèo theo phương hướng hắn chạy trốn.

Nhìn đàn châu chấu to dần biến mất phía chân trời, Vương Cương lẩm bẩm:

“Đệt, đại ca uy vũ! Có khi nào kiếp trước đại ca đào ổ châu chấu, giết châu chấu chúa không? Nếu không thì tại sao đám sâu to này chỉ rượt theo một mình đại ca?”

Biểu tình của Vương Cương tràn đầy tôn sùng Thượng Ất, tuy tư thế chạy trốn hơi chật vật nhưng lấy sức mình khiêu chiến nguyên đàn sâu, cả Trái Đất chỉ có một mình hắn làm được.

“Mười giây! Chín giây! Tám giây!”

Thượng Ất vừa cắm đầu chạy vừa không ngừng đếm số, không quên chửi rủa đàn châu chấu to bay trên đầu.

Những con số này là cực hạn thể lực của Thượng Ất. Đúng vậy, khi chạy hết tốc độ thì hắn tạm bỏ lại đàn châu chấu to ở phía sau, nhưng phải trả cái giá là năng lượng trong người tiêu hao nhanh. Nhiều nhất thêm mười giây nữa Thượng Ất phải chạy chậm lại, nếu không đôi chân hắn sẽ không chịu nổi gánh nặng bị gãy, hắn cũng sẽ kiệt sức ngất xỉu.

“Châu chấu chết tiệt! Bố chọc mày cái gì mà sao cứ bám theo không bỏ!?”

Thượng Ất cố chịu đựng tim đập nhanh, cúi đầu nhìn dưới chân, vì dùng sức quá mạnh nên giày đã mài rách, ngón chân nát bấy. Thượng Ất thở hổn hển ngước nhìn trời, quả nhiên trên cao gần tnăm trăm mét có ngàn vạn con châu chấu to ngoan cường theo đuổi hắn, đập cánh vù vù.

Thượng Ất thấy vậy lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, mệt mỏi. Hắn chạy nhanh như điên từ Quê Hương Tuyệt Vời đến công viên rừng rậm đã hơn một tiếng.

Trong thời gian này Thượng Ất xuyên qua một tiểu khu cao cấp, vượt qua một chiếc cầu vượt, hai khu trung tâm thương nghiệp, một trường tiểu học. Nếu tính thời gian và khoảng cách thì trong một tiếng đồng hồ hắn một hơi chạy hết chặng đường 50km.

So sánh với hắn thì cuộc thi Marathon được gọi là cực khổ nhất con người chỉ có chặng đường hơn 40km. Thí sinh ưu tú chạy hơn 40km trong vòng bốn tiếng. Người giữ kỷ lục thế giới chạy nhanh hơn chút, nhưng chưa từng có con người nào chạy xong trong vòng hai tiếng.

Thượng Ất bất giác lại sáng tạo kỷ lục thế giới mới, hắn giảm một nửa thời gian, khoảng cách cũng dài hơn Marathon bình thường một phần tư.

Thượng Ất biết mình có thể kiên trì chạy lâu như vậy trừ sâu A Mễ Ba cải tạo cơ thể ra, quan trọng hơn là sức mạnh thần kỳ từ hình vẽ thân thể trời sao. Nếu Thượng Ất không thắp sáng ngôi sao ở phần chân thì đã bị đàn châu chấu to đuổi kịp, ăn thịt rồi. Nhưng hình vẽ thân thể trời sao có thần kỳ đến đâu cũng không thể giúp bước chân ngày càng chậm của Thượng Ất nhanh hơn được, tiêu hao năng lượng to lớn khiến hắn sắp đến bờ vực tan vỡ. Thượng Ất cảm thấy mình nhắm mắt lại là sẽ ngất xỉu ngay.

Thượng Ất vừa chạy như điên vừa cố gắng giữ tỉnh táo, không ngừng cổ vũ cho mình:

“Không được, không thể bỏ cuộc! Sắp đến rồi, cố gắng thêm vài giây, sắp rồi!”

Phía trước có con sông, bờ sông là đích đến, công viên rừng rậm, chạy đến đó mới có hy vọng giữ mạng nhỏ. Vì tất cả người sống sót đã thấy uy lực của đàn châu chấu to đều biết loài sâu to thứ gì cũng có thể nuốt vào bụng này siêu biến thái, bạn có trốn trong nhà sắt cũng vô ích.

Nhưng sóng từ của hành tinh X phát xạ khiến thảm thực vật màu lục điên cuồng lan tràn với tốc độ không thể tưởng tượng, trong rừng rậm chẳng những có các loại cỏ cây thuộc tính ăn thịt, sinh vật trốn ở bên trong càng nhiều vô số kể.

Chỉ có cách trốn vào rừng cây rậm rạp, sinh vật thoái hóa khủng bố phức tạp ở bên trong mới ngăn bước chân của châu chấu to được. Thượng Ất chui vào rừng cây um tùm là sẽ có một đường sống.