Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 439: Hèn nhát




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

mày thật sự muốn tạo chết thì mới cam tâm đúng không?” Đôi mắt Nhạc Hoa đỏ ngầu rất đáng sợ, trong bóng đêm có chút hơi thở ma quỷ

Thẩm Đình Vũ lại dùng ánh mắt cực kì khinh thường, thờ ơ nhìn Nhạc Hoa một cái

Cậu ta thực sự không biết Nhạc Hoa đang nói gì nữa, chẳng lẽ Nhạc Hoa tưởng nói ra từ chết như thế thì Thẩm Đình Vũ sẽ cảm thấy sợ ư?

Đúng là nực cười

“Cam tâm?” Khóe miệng Thẩm Đình Vũ nhếch lên ý cười châm chọc, “Tôi có gì mà cam tâm chứ, cho dù ông chết thì tôi vẫn sẽ bắt công ty ông phải bồi thường

Cho nên ông có chết hay không rốt cuộc có liên quan gì đến tôi?”

Gió đêm mùa đông, mỗi cơn đều như bị người ta cố ý giấu một con dao, Nhạc Hoa im lặng nín2nhịn

Hai người cách nhau khoảng một mét, song Thẩm Đình Vũ lại luôn giống như đứng ở vị trí cao hơn Nhạc Hoa mấy mươi bậc

Nhất cử nhất động của cậu ta đều mang theo dáng vẻ của người phán xử

Rất lâu sau, Thẩm Đình Vũ thấy Nhạc Hoa không lên tiếng nữa

Cậu ta vẫn còn lo lắng cho Chu Kỳ ở trong phòng, không có tâm tư tiếp tục dây dưa với Nhạc Hoa, bèn nói với vẻ biếng nhác, “Bây giờ chuyện ông nên biết cũng biết rồi, không nên biết cũng biết rồi, về đi, tôi còn có chuyện” Dứt lời, Thẩm Đình Vũ đi thẳng ra cửa

Giày da phát ra tiếng “cộc cộc”, vọng vào tai Nhạc Hoa tựa như ý cười châm chọc vậy

Nhạc Hoa chưa từng nghĩ công ty Nhạc Hoa mà khó khăn lắm nhà mình mới xây dựng lên không sụp đổ7bởi chuyện thuốc giả năm ngoái mà lại sụp đổ một cách khó hiểu trong tay thằng ranh Thẩm Đình Vũ này

Có trách, cũng chỉ có thể trách mình quá ham cái lợi trước mắt

Khi Thẩm thị nói giao dự án này cho ông ta làm, ông ta biết rõ đâm đầu nhận thì phải có một cái ngộ nhỡ là sẽ có kết cục thế này

Ông ta nhìn thấy rõ điều khoản vi phạm trong hợp đồng, món tiền vi phạm hợp đồng gấp ba lần đáng sợ như thế, nhưng ông ta vẫn coi như không nhìn thấy

Nếu khi ấy ông ta có thể bình tâm lại, có thể biết rõ rốt cuộc công ty Nhạc Hoa có mấy cân mấy lạng thì sao ông ta lại rơi vào tình cảnh này

Nhạc Hoa cảm thấy mình đang chìm vào trong một vũng nước đá, lạnh và buốt

Nhưng ông9ta không muốn vùng vẫy nữa, lòng đã như tro tàn

Khi Thẩm Đình Vũ đi đến bên người Nhạc Hoa, bóng của hai người trên mặt đất đan vào nhau

Nhạc Hoa bất chợt vươn tay kéo cánh tay Thẩm Đình Vũ, ông ta cúi đầu không để người khác nhìn rõ khuôn mặt mình, giọng nói bình tĩnh chưa từng thấy, “Cậu nói xem, nếu bây giờ tôi thật sự chết, vậy thì liệu truyền thông có điều tra cậu không” “Đừng ngu ngốc nữa” Thẩm Đình Vũ rút cánh tay từ tay ông ta về với vẻ thiếu nhẫn nại, “Nhạc Hoa, tôi hiểu ông quá rồi, người hèn nhát như ông, bảo ông tự tát mạnh mình một cái ông còn chẳng ra tay được

Chết ư? Ông đừng có nhắc đến nữa, người như ông đâu có dũng khí tự sát” Nói xong, Thẩm Đình Vũ bèn sải5bước lớn, bóng lưng cao ngạo như sư tử, quyết không quay đầu

Cậu ta không chú ý đến Nhạc Hoa sau khi nghe thấy lời cậu ta nói thì mắt đột nhiên mở to, run rẩy dữ dội

Thẩm Đình Vũ đã đi đến cửa tầng thượng, ngón tay thon dài chạm đến nắm tay cửa, còn chưa kéo mạnh cửa ra, “rầm!” một tiếng, khiến cậu ta mở bừng mắt

Thẩm Đình Vũ lập tức quay đầu nhìn, phát hiện Nhạc Hoa vốn đứng phía sau mình không xa đã không thấy đầu nữa

Sau đó cậu ta đi mấy bước đến tầng thượng, nhìn xuống dưới

Quả nhiên, phía dưới có một chấm đen nhỏ, lấy chấm đen làm trung tâm, thoắt cái có rất nhiều người vây lại, xe cộ trên đường cũng tắc nghẽn ở đây

Đủ loại tiếng còi xe, tiếng kêu kinh hãi của mọi người cùng tiếng bàn3tán từ dưới mười lăm tầng lầu truyền thẳng đến tại Thẩm Đình Vũ ở tầng thượng

Còn có người cầm đèn pin soi lên tầng thượng, muốn nhìn xem có ai không

Thẩm Đình Vũ nhíu mày, lùi về sau

Cậu ta giơ tay vỗ đầu, xem ra mình đã xem thường Nhạc Hoa rồi

Bản lĩnh khác thì không có, nhưng bản lĩnh tự sát thì thật sự không nhỏ

Sắc mặt Thẩm Đình Vũ dần sa sầm, đôi mắt sắc bén như chim ưng quét qua những tòa nhà xung quanh

Sau khi ánh mắt quét qua tòa nhà cao tầng không xa, đôi mày nhíu lại của cậu ta dần dãn ra

Nếu cậu ta nhớ không nhầm thì tầng thượng tòa nhà kia thường có người đến mở các buổi hòa nhạc hay tiệc tùng gì đó

Để tránh có chuyện ẩu đả đánh nhau xảy ra, tầng thượng của tòa nhà đó có thiết bị giám sát HD

Thẩm Đình Vũ rảnh rỗi từng đến tầng thượng đó chơi mấy lần, vì tò mò mà muốn kiểm tra camera ở đó, thế rồi phát hiện phạm vi giám sát của chiếc camera đó rất rộng, đến tầng thượng của mấy tòa nhà bên cạnh cũng có thể nhìn

thấy

Cho nên Thẩm Đình Vũ cũng không cần lo cảnh sát sẽ tìm đến mình, dẫu sao lấy camera giám sát ra là có thể chứng minh sự trong sạch của bản thân, là Nhạc Hoa tự nhảy xuống chứ không phải là cậu ta ra tay đẩy

Ngay từ đầu, điều mà Thẩm Đình Vũ quan tâm chỉ là cái chết của Nhạc Hoa sẽ gây ra chút rắc rối cho mình, bây giờ đã có cách giải quyết rắc rối rồi, cậu ta cũng không cần lo lắng nữa

Cậu ta tiếp tục xuống tầng với khuôn mặt bình thản, vừa xuống cầu thang thì đã nhìn thấy Giám đốc khách sạn dẫn cảnh sát xông lên

“Ngài

ngài Thẩm!” Giám đốc trừng mắt nhìn Thẩm Đình Vũ, phát hiện Thẩm Đình Vũ vừa khéo xuống từ tầng thượng bèn cảm thấy người vừa rơi từ tầng thượng xuống nhất định có liên quan gì đó đến Thẩm Đình Vũ

Cảnh sát không lo nhiều như thế, tiến lên ẩn Thẩm Đình Vũ, một người trong số họ lạnh lùng nói, “Anh gì này, bây giờ anh bị nghi liên quan đến một vụ án mạng, anh” “Được rồi” Thẩm Đình Vũ chẳng chút hoảng loạn, thờ ơ cắt ngang lời cảnh sát, đôi mắt đen thẫm, sâu không thấy đáy, “Người chết vừa rồi có ở cùng tôi, tôi cũng không muốn nói gì nhiều, cùng anh đến đồn cảnh sát là được

Nhưng

mà trước đó, tôi phải gọi điện cho luật sư của tôi đã, chuyện này không có vấn đề gì chứ?” Cảnh sát rất khó chịu với giọng điệu của Thẩm Đình Vũ, cứ thẳng thừng thừa nhận mình có liên quan đến vụ án mạng như thế, còn bình thản như vậy, thực sự khiến người ta không vui mà

Nhưng yêu cầu Thẩm Đình Vũ đưa ra hợp lý, họ cũng không thể từ chối, chỉ đành lấy chiếc còng tay định công vào cổ tay Thẩm Đình Vũ xuống trước

Thẩm Đình Vũ cử động cổ tay mình, cười với cảnh sát, sau đó lấy di động từ trong túi ra

“Lý Lâm, vừa rồi Nhạc Hoa đến tìm tôi, sau đó nhảy xuống từ tầng thượng khách sạn

Bây giờ cảnh sát muốn bắt tôi, anh đến đồn cảnh sát bảo lãnh tôi, nhân tiện đi lấy video giám sát ở tầng thượng tòa nhà Tinh Hoa rồi mang đến đồn cảnh sát, càng nhanh càng tốt”

Dứt lời, cậu ta cũng chẳng buồn đợi người ở đầu bên kia còn đó không