*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Đình Thâm bất đắc dĩ đứng dậy khỏi ghế sofa, nửa đêm hôm qua, anh xem loạt phim điện ảnh Marvel cùng Cố Thần Trạch, liên tục xem đến trưa hôm nay, cảm giác cả người đã trở nên lười biếng rồi
Thẩm Đình Thâm ngồi vào bên cạnh Cố Thần Trạch, nhướng mày cười nói, “Như thế nào? Tay nghề của Bạch Nhược Y không thua Chu Dụ phải không?” Vẻ mặt đó giống như món ăn này là anh làm, sau đó đắc ý khoe với Cố Thần Trạch
Hôm qua đến hôm nay Bạch Nhược Y cũng là cả ngày không có việc gì làm, buổi sáng xem phim điện ảnh với mọi người một lát, nhưng những phim điện ảnh này cô xem rồi
Cô thật sự nhàm chán nên xuống siêu thị bên dưới dạo một2lát, nhưng cũng không mua được gì
Cứ cảm thấy cuộc sống không đi làm, ở nhà thật sự buồn chán
Nghe thấy lời của Thẩm Đình Thâm, cô khẽ thở dài, bởi vì cô biết, Thẩm ba tuổi và Cổ ba tuổi lại sắp cãi nhau rồi
“Chu Dụ người ta ở trên đảo dùng bếp lò làm cơm cho chúng ta, sao có thể so sánh chứ!” Cố Thần Trạch vừa ăn cơm Bạch Nhược Y làm, vừa nói giúp Chu Dụ
“Chậc chậc, tên phản bội này, ăn cơm Bạch Nhược Y làm cho cậu mà lại khen Chu Dụ làm ngon hơn.” Thẩm Đình Thâm cố tình nói như vậy, nhướng mày với Bạch Nhược Y, muốn bảo cô gia nhập phe cánh của mình
Bạch Nhược Y liếc mắt khinh bỉ, cũng không để ý tới Thẩm Đình Thâm
Ngay8sau đó, cô đưa mắt nhìn Cố Thần Trạch, “Đúng rồi, chuyện anh bị ba anh đuổi, Chu Du biết không?” Động tác gắp thức ăn của Cố Thần Trạch chậm lại, nhớ tới Chu Du thì cả người anh ta không được tự nhiên, “Không có, tôi nghĩ Chu Du sẽ không tha thứ cho tôi, với dáng vẻ bây giờ, tôi làm sao tìm cô ấy chứ?” Anh ta cũng không biết nên giải thích với Chu Dụ như thế nào chuyện của Katarina.
Tối hôm qua Bạch Nhược Y đã nghe Thẩm Đình Thâm kể rõ ràng chuyện này
Cô khẽ nhíu mày, thật ra thì cô có thể hiểu cho Cố Thần Trạch, nam nữ ngày nay vốn dĩ cởi mở, huống chi là ở nước ngoài
Cố Thần Trạch được trời phú cho khuôn mặt xuất chúng,9tuổi trẻ ham chơi khó tránh khỏi sẽ có ý nghĩ đùa giỡn
Hơn nữa cô nhìn ra được, Cố Thần Trạch đối với Chu Du rất đặc biệt
Nhưng đứng ở vị trí của Chu Dụ mà nghĩ, Cố Thần Trạch thật sự quá đáng, bạn gái cũ đã đuổi đến trong nước rồi
“Katarina đó đi rồi chưa?” Thẩm Đình Thâm lên tiếng hỏi, hôm qua cũng không có nói sau đó như thế nào
Lông mày anh tuấn của Cố Thần Trạch nhắn thật chặt thành một cụm, anh ta nghĩ đã đến nước này, sao Thẩm Đình Thâm còn nhắc đến Katarina, “Không biết, dù sao hôm đó sau khi tôi nói rõ ràng với cô ta, cô ta không tới tìm tôi nữa, chắc là trở về nước rồi đấy.”
Sau đó, trên bàn Cơm đột nhiên trở nên2rất yên tĩnh.
Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y cũng không có mở miệng nói tiếp, Cố Thần Trạch cũng không dám mở miệng
Trong phòng, lập tức chỉ có tiếng va chạm của bát đũa và tiếng nhai nuốt trong cổ họng.
Hồi lâu sau, Bạch Nhược Y đã ăn xong và lau miệng, lúc định thu dọn bát đũa của mình, đột nhiên có nghe thấy Cố Thần Trạch đột ngột mở miệng nói, “Tôi muốn xin hai người giúp tôi một chuyện.”
“Chuyện gì?” Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm trăm miệng một lời nói.
“Tôi muốn làm hòa với Chu Du, hai người giúp tôi với.” Cố Thần Trạch để đôi đũa trong tay xuống, mắt sáng như đuốc nhìn thẳng Bạch Nhược Y, “Bây giờ tôi bảo cô ấy ra ngoài gặp tôi, cô ấy sẽ không2ra đâu...” “Em hiểu ý của anh, gọi Chu Du ra ngoài cũng không phải là việc gì khó.” Bạch Nhược Y gãi gãi đầu, trên mặt lộ ra vẻ nhức đầu, “Vấn đề là em giúp anh gọi cô ấy ra rồi sao? Anh còn chưa biết phải giải thích như thế nào mới ổn, cũng không thể bảo đảm cô ấy sẽ nghe.” “Ừ, nói không chừng cô ấy nhìn thấy cậu sẽ quay đầu đi.” Thẩm Đình Thâm cũng nói theo, dù sao ở trên đảo với Chu Du lâu như vậy, Thẩm Đình Thâm cảm thấy hình như mình rất hiểu Chu Dụ
“Cho nên.” Ánh mắt Cố Thần Trạch đảo qua đảo lại giữa Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm, “Tôi bảo hai người suy nghĩ giúp tôi, phải như thế nào mới có thể làm cho Chu Dự tha thứ cho tôi, nghĩ giúp tôi một lời giải thích hợp lý di!”
“Vậy chúng tôi giúp anh nghĩ cách thế nào đây?” Bạch Nhược Y khoát khoát tay, chân mày cũng nhíu lại, “Lòng của phụ nữ như kim dưới đáy biển, huống chi hai người còn xảy ra chuyện như vậy, chẳng khác nào bắt gian tại giường phải không?”
“Sao em lại nói chuyện đó chứ, có thể nói dễ nghe chút hay không?” Cố Thần Trạch cầm chiếc đũa muốn ném lên người Bạch Nhược Y
Anh ta dọa cho Bạch Nhược Y sợ đến mức vội vàng ôm đầu, “Vốn dĩ chính là như thế mà!” “Em còn nói!” Cố Thần Trạch thật sự dứt khoát ném đôi đũa trong tay tới, chỉ có điều sau khi đôi đũa vẽ nên một đường cong trong không trung thì bị một đôi bàn tay cản lại
Chủ nhân của đôi tay đó, lông mày và mắt sắc như đao, đang nhìn chằm chằm Cố Thần Trạch
Cố Thần Trạch bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Được rồi, không đầu miệng lại hai người các cậu, coi như tôi cầu xin hai người, giúp tôi nghĩ một chút có được hay không.”
Cố Thần Trạch đã dùng giọng điệu này nói chuyện, Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y cũng hết sức thông cảm cho cảnh ngộ của Cố Thần Trạch
“Em thấy như này, hay là anh nói rõ ràng với cô ấy, chỉ cần Chu Du còn thích anh thì sẽ nghe anh giải thích.” Bạch Nhược Y đưa ra một đề nghị chân thành
Cố Thần Trạch nghe vậy đột nhiên trợn mắt, nhìn chằm chằm Bạch Nhược Y, “Bạch Nhược Y, em suy nghĩ xem nếu ngày đó em thấy một người phụ nữ khác ngàn dặm xa xôi tìm Thẩm Đình Thâm, em cảm thấy Thẩm Đình Thâm phải làm chuyện gì, em mới tha thứ cho cậu ta?”
“Chuyện này liên quan gì tới tôi chứ?” Thẩm Đình Thâm vô tội nằm thôi cũng trúng đạn, giơ tay lên dùng sức đánh Cố Thần Trạch, “Có phải cậu không thể nhìn tôi và Bạch Nhược Y hoà hợp đúng không?”
“Sẽ không tha thứ cho anh ấy.” Bạch Nhược Y thản nhiên nói, trên mặt cũng là vẻ nghiêm túc
Cố Thần Trạch thấy thế, lòng cũng lạnh đi một nửa, “Chu Du còn bướng bỉnh hơn em, anh giải thích thể nào đi nữa cũng không được.” Ánh mắt Thẩm Đình Thâm phức tạp nhìn Bạch Nhược Y, anh đột nhiên nhớ ra trong lòng Bạch Nhược Y đã trải qua rối rắm như thế nào mới bỏ qua chuyện một năm trước.
Tự đáy lòng, anh cảm thấy mình và Bạch Nhược Y bây giờ ở bên nhau quả là không dễ dàng
Trong lòng anh đột nhiên rất đau lòng cho cô, Thẩm Đình Thâm đi tới ôm lấy cơ thể gầy yếu kia
“Anh làm gì thế?” Bạch Nhược Y đẩy cánh tay Thẩm Đình Thâm, xấu hổ đỏ bừng cả tai, “Mau buông ra.” “Em yên tâm, giữa chúng ta tuyệt đối sẽ không xuất hiện một người phụ nữ nào khác nữa.” Thẩm Đình Thâm giống như nói lời hứa hẹn, cực kỳ chăm chú nhìn Bạch Nhược Y mà nói.
Trong mắt của anh là một dãy ngân hà, phát ra ánh sáng lấp lánh mê người.