Thịnh Sủng Chi Hạ

Chương 100




Bạc của Hồ Tam Bưu còn ở chỗ này, trong lòng Mai Như muốn tìm thời gian đến chỗ Đổng thị.

Mấy tháng không gặp Trường Sinh mập lên không ít, hiện tại chắc nịch, tay nhỏ nắm chặt rất có lực, Mai Như nựng Trường Sinh, láy bạc ra.

Đột nhiên thấy Mai Như mang ra một túi bạc lớn, Đổng thị ngây ra một lúc, tự nhiên đẩy về nói không cần. Mai Như cười giải thích nói: “Dao tỷ tỷ hiểu lầm, đây là Hồ đại ca nhờ muội mang về.” —— Mai Như không mặt mũi nhắc ca ca của mình, sợ Đổng thị không được tự nhiên.

Đổng thị vừa nghe, thuận thế hỏi: “Hồ đại ca thế nào rồi? Có bị thương chỗ nào hay không?” Nàng và Hồ Tam Bưu tháng tám năm trước thành thân, đã hơn một năm đi qua, người nọ còn chưa trở về quá…… Phát hiện chính mình giống như có chút sốt ruột, Đổng thị thẹn thùng cụp mắt, một bên chuẩn bị xiêm y mùa đông cho Trường Sinh, một bên thẹn thùng giải thích nói: “Nghe nói đánh giặc gian khổ, ta cùng nương đều rất lo lắng.”

Mai Như đương nhiên có thể hiểu tâm trạng của Đổng thị nhưng nàng căn bản không trả lời được.

Mai Như chưa gặp được Hồ Tam a, cũng không thể nói lung tung, nhất thời thầm nghĩ, quả nhiên không thể nói dối! Bất đắc dĩ, Mai Như phải kiếm cớ xin lỗi nói: “Dao tỷ tỷ, muội đến chỗ đó vừa lúc Hồ đại ca đi bên ngoài tuần tra, chỉ phân phó thủ hạ giao túi bạc cho muội.”

Không có nghe được người thân như thế nào, Đổng thị ngơ ngẩn “Ừ” một tiếng, có chút thất vọng.

Mai Như thấy thế đáy lòng áy náy, nàng ngượng ngùng, chỉ muốn tìm cớ đi về.

Nhận thấy được Mai Như quẫn bách, Đổng thị vội vàng cười nói: “Ta còn muốn cảm ơn muội, Tuần Tuần.”

Mai Như ngượng ngùng gãi gãi đầu, âm thầm cân nhắc hôm nay trở về nhất định phải hỏi ca ca, lại qua đây trả lời cho Dao tỷ tỷ.

Hôm nay từ Hồ gia trở về, Mai Như còn đang suy nghĩ chuyện Hồ Tam Bưu, nàng vén mành đi vào phòng Kiều thị thấy mẫu thân mặt âm trầm, thở ngắn than dài, tràn đầy không thoải mái. Đại ca cũng ngồi ở bên cạnh, liễm mi nhấp môi, đầy nóng hầm hập tức giận. Không khí rất không thoải mái.

“Đây là làm sao vậy?” Mai Như tò mò.

Thấy Mai Như trở về, Kiều thị nói: “Không có gì.”

Này rõ ràng đang lừa gạt người, Mai Như chỉ cảm thấy buồn cười, vì thế nói: “Mẫu thân, nương nói cho con đi.” Kiều thị than một tiếng, không không nói lời nào. Mai Như ngược lại nhìn phía ca ca, Mai Tương căm giận nói: “Việc hôn nhân của muội không thành!”

Mai Như có chút giật mình. Hai ngày trước bà mai mới kích động lại đây lấy bát tự, sao hôm nay lại không thành?

Mai Tương mắng: “Cũng không biết bọn họ mời ai xem bát tự, nói muội cùng Nguyễn gia Tứ Lang tương hướng tương khắc, còn có, Nguyễn phu nhân ngày hôm qua đến miếu, nói muội sẽ……” Dừng một chút, Mai Tương tiếp tục nói: “Sợ tới mức phủ bọn họ phái người lại đây, nói việc hôn nhân này không thành.” Hắn càng nói càng giận, vẻ mặt xanh mét, nói: “Này không phải kiếm cớ bát tự của Tuần Tuần không tốt sao? Rõ ràng không muốn kết thân với phủ chúng ta!”

Nghe thế sự không thành, không cần hầu hạ Nguyễn Tứ Lang, Mai Như bỗng dưng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng trấn an nói: “Không thành thì thôi.”

“Tiểu nha đầu biết cái gì?” Kiều thị lại nói một câu, nói xong lại xua tay, “Thôi thôi, đừng nhắc lại chuyện sốt ruột này nữa.”

“Đúng vậy.” Mai Như phụ họa.

“Không đúng! Chuyện này chắc chắn có kì quái, sao vừa khéo như vậy?” Mai Tương phẫn nộ nói: “Ta đi tra việc này.”

“Ca ca đừng nóng vội.” Mai Như khuyên giải nói: “Cho đu hầu phủ không phải cố ý, chuyện bát tự này sao có thể chuẩn? May mắn chuyện lần này ít người biết, huống chi hai phủ về sau còn phải qua lại, không cần thiết làm hại hòa khí.” Chỉ là Mai Như cũng tò mò: “Bát tự nói muội làm sao vậy?”

“Tiểu nha đầu đừng hỏi thăm nhiều như vậy.” Kiều thị trừng nàng.

Nguyễn phu nhân nói Tuần Tuần khắc phu, này không dọa người sao? Chuyện này truyền ra sao Tuần Tuần có thể thành thân được nữa? Suy nghĩ thêm Kiều thị càng thêm nén giận. Cưỡng chế tức giận, Kiều thị than một tiếng, an ủi Mai Như cũng là an ủi chính mình nói: “Chuyện này không thành, chúng ta lại xem tiếp nhà khác, sẽ có người hợp bát tự.”

Cùng Kiều thị nói một lát, huynh muội mới từ trong phòng đi ra. Mai Tương vội vã đi tra chuyện này, Mai Như giữ chặt hắn: “Làm sao vậy?” Mai Tương hỏi.

Mai Như nhỏ giọng hỏi: “Ca ca, Hồ đại ca thế nào? Bị thương không? Sức khoẻ tốt chứ?” Thấy sắc mặt ca ca hông tốt, nàng vội vàng lại nói: “Hôm nay Hồ đại nương hỏi muội, muội cũng không biết nên trả lời như thế nào.” —— Mai Như cũng ngượng ngùng nhắc tới Dao tỷ tỷ, sợ ca ca xấu hổ.

Sắc mặt Mai Tương vẫn không được tốt, trầm mặc hắn nói: “Hắn khá tốt, muội bảo bọn họ yên tâm.”

……

Đông Cung

Thái Tử lạnh lùng phân phó người bên cạnh: “Chuyện bát tự làm kín một chút, đừng để cho cho người biết từ nơi này truyền ra.”

“Ti chức biết.” Phía dưới trả lời, “Điện hạ yên tâm, không phải người trong cung chúng ta, huống chi kia hai người đó bát tự thật không hợp.”

Thái Tử gật đầu, bỗng chốc vẫn nhíu mày: “Chuyện khắc phu là như thế nào?” Mai Như nếu có danh khắc phu, sao hắn có thể cho nàng tiến cung?

Phía dưới người nọ vội phủi sạch quan hệ: “Điện hạ, không phải ti chức an bài.”

Thái Tử nhíu chặt mày, phân phó nói: “Ngươi đi tra xem.” Hai chuyện này ở cùng nhau, sẽ làm cho người khác hoài nghi, thực sự có người muốn tra, chỉ sợ sẽ liên lụy đến hắn.

Đợi người phía dưới đi ra, Thái Tử lúc này mới đi đến chỗ Lý hoàng hậu.

“Mẫu hậu, nhi thần gần nhất đây bị phụ hoàng giáo huấn, hiện tại hôn sự của tiểu nha đầu cũng không thành, đây là lúc thích hợp nạp tiến cung, cũng coi như là làm cho phụ hoàng vui vẻ.”

Lý hoàng hậu thở dài: “Người gần đây không đẹp, khó trách phụ hoàng tức giận.”

Thái Tử hừ lạnh một tiếng, rồi lại có chút khó xử nói: “Nha đầu hiện tại có danh khắc phu, có chút khó nghe?”

“Ngươi hồ đồ.” Lý hoàng hậu liếc mắt một cái, “Đúng là bởi vì khó nghe,con kiên trì nạp nàng tiến cung mới có vẻ con là người tốt, phụ hoàng mới xem trọng con, càng có vẻ chúng ta khai ân với Mai phủ, việc này Mai phủ sao có thể không đồng ý? Huống chi có chuyện này, cái khác không thể?”

Thái Tử vừa nghe, chuyện này rất đúng, Mai Như có danh khắc phu còn có thể gả cho ai? Nếu hán cầu thú, đó chính là mang ơn đội nghĩa?

Bên kia Phó Chiêu cũng được tin tức, vội vàng đến Yến Vương phủ. Người này luôn là hấp tấp bộp chộp, từ quản sự biết được Thất ca ở thư phòng, cửa cũng không gõ, trực tiếp đẩy cửa mà vào ——

Thấy Phó Tranh vừa lúc đứng ở Đa Bảo Cách, trong tay thế nhưng cầm theo trản hoa đăng!

Quay đầu nhìn thấy hắn, Phó Tranh thoáng sửng sốt, sắc mặt không lớn tự nhiên để trản hoa đăng ở trên Đa Bảo Cách.

Phó Chiêu thoáng có chút kinh ngạc, bởi vì ngày thường Thất ca mặt không cảm xúc, cười cũng rất nhỏ. Lại suy nghĩ, bên trong Đa Bảo Cách xác thật là có hoa đăng có phong cách riêng, thả đã lâu, chỉ là Phó Chiêu chưa từng để ý. —— tính hắn tùy tiện, không thích vũ văn, càng không thích mấy đồ như hoa đăng. Lúc này phát hiện Thất ca sắc mặt biến đổi, Phó Chiêu không khỏi tò mò đi tới.

Chỉ thấy chữ trên hoa đăng rất tuỳ tính, chỉ là chữ tầm thường 《 linh phi kinh 》, nhưng lại không giống chữ thảo, mỗi chữ tùy ý đặt bút, luôn lộ ra linh tú.

Phó Chiêu gãi gãi đầu, bỗng nhiên nghĩ tới, hắn quay đầu nhìn Phó Tranh, kinh ngạc nói: “Đây không phải tết Thượng Nguyên Thất năm ấy ca ca mua sao?”

Phó Tranh “Ừ” một tiếng, không nói chuyện, chỉ im lặng ngồi ở bên cạnh.

Phó Chiêu cũng ngồi xuống, cười nói: “Không ngờ tới Thất ca còn giữ.” Như vậy vừa nói, hắn lại tò mò: “Thất ca, trản hoa đăng rốt cuộc là ai viết?”

Phó Tranh nghe vậy không được tự nhiên cụp xuống mắt, lúc này mới nhàn nhạt nhìn lại đây, nhấp môi cười nói: “Không biết.”

Ý cười thực nhẹ, loáng thoáng, giống như có chút bất đắc dĩ, nhưng thực mau lại biến mất. Phó Chiêu ngẩn ra, đang có chút nghi ngờ, nghe Phó Tranh hỏi: “Thập Nhất đệ, hôm nay tới có chuyện gì?” Nhắc đến Phó Chiêu lấy lại tinh thần, vội vàng nhớ tới chuyện khiến hắn hôm nay lại đây.

……

Hôn sự của Mai Như cùng Nguyễn Tứ Lang không thành, ở ngoài kinh thành tự nhiên có người nghị luận. Truyền đến truyền đi, chuyện này liền biến thành tính Mai Như quá mức kiêu căng, không vừa mắt Nguyễn phủ, còn nói mệnh Mai Như khắc phu, Kiều thị tức giận, nhưng vẫn không có chỗ nói rõ lí lẽ.

Nhưng mà, lời đồn cũng không ảnh hưởng lớn. Bởi vì, rất nhanh Lý hoàng hậu triệu Mai Như tiến cung.

Lúc này được Hoàng Hậu triệu kiến, ý nghĩa không giống, coi như được ban ân.

- ---------