Giọng nói của Tiểu Bao Tử chậm rãi an tĩnh xuống, qua một lát, lại có chút không nhịn được nói: “Chủ nhân, không có sữa bò tắm, ít nhất tắm rửa trước một cái đi! Bước đầu tiên thay đổi sinh hoạt bắt đầu từ thay đổi thói quen sinh hoạt tốt!!”
Hàn Mộ Vi vẫn nhắm mắt lại như cũ khi Tiểu Bao Tử nhụt chí cho rằng cô sẽ tiếp tục ngủ, cô lại chậm rãi ngồi dậy, trầm mặc cầm bộ áo ngủ đi vào phòng tắm, chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm vang lên tiếng nước……
Trong phòng, Tiểu Hạt Châu hưng phấn lăn qua lăn lại ~
Quả nhiên, nó vẫn là Tiểu Bao Tử người gặp người thích ~~ nhìn chủ nhân nó không đến một ngày thái độ đã chuyển biến!
“Uhm! Về sau nhất định phải càng nỗ lực mới được! Nhất định phải cải tạo chủ nhân thành một thanh niên tốt được hoan nghênh hơn so bạch liên hoa Hàn Mộ Vũ kia!” Tiểu Bao Tử không hề làm phiền Hàn Mộ Vi, bản thân yên lặng tính toán.
Tắm rửa xong, dưới sự giám sát của Tiểu Bao Tử cô lau khô đầu tóc, sau đó cất máy sấy tóc trên quầy của Lưu Băng Tinh, lúc này Hàn Mộ Vi mới lên giường ngủ.
Có lẽ do thật sự mệt mỏi, một giấc này cô ngủ đến bình minh.
Khi cô tỉnh lại, vừa lúc nghe được tiếng gà gáy.
Gà gáy?
Từ cửa sổ nhìn qua, Hàn Mộ Vi kinh ngạc thấy một con gà trống tinh thần phấn chấn hướng tới không trung kêu, nhìn thấy cô nhô đầu ra, nó tựa hồ kêu càng vui vẻ.
Nơi tiểu khu nhà họ Hàn là khu biệt thự, người ở trong đây không phải là quan chức về hưu thì chính là kẻ có tiền, nghe nói còn để bao nuôi một hai tiểu minh tinh…… Sao lại có người nuôi gà?
Hàn Mộ Vi đang có chút kinh ngạc, lại nhìn thấy một người đàn ông một thân đồ trắng đi đến cách vách trong viện, an tĩnh mà tập Thái Cực quyền……
Người đàn ông kia thoạt nhìn rất cao, ít nhất cũng một mét tám năm, tóc ngắn đen nhánh thoạt nhìn rất có tinh thần, làn da thật đẹp đang giữ bộ dáng tập Thái Cực quyền……
Thoạt nhìn, lại có vài phần cảm giác trích tiên làm Hàn Mộ Vi có chút không rời được mắt.
Tựa hồ cảm giác được có người nhìn mình, người đàn ông ngẩng đầu đối thẳng với hai mắt Hàn Mộ Vi!
Cặp mắt kia sắc bén đến mức làm lòng người kinh hoảng! Ở dưới ánh mắt như vậy, Hàn Mộ Vi có một loại cảm giác cả người bị xích quả, bị nhìn thấu hoàn toàn!
Trái tim giật mình một cái, Hàn Mộ Vi theo bản năng muốn trốn một chút, nhưng rất nhanh lại cảm thấy bản thân đâu có làm sai chuyện gì vì thế cô lại thò đầu ra dò xét.
Ngoài ý muốn chính là, người đàn ông vậy mà không có dời tầm mắt đi, cặp mắt đen thâm thúy kia chậm rãi trở nên sâu thẳm, thoạt nhìn bên trong phảng phất ẩn dấu rất nhiều rất nhiều bí mật……
Hàn Mộ Vi nhìn chằm chằm anh, tựa hồ thất thần.
Người đàn ông kia nhướng mày, có chút ngoài ý muốn, lại liếc mắt nhìn cô một cái. Anh vốn là cực kỳ nhạy bén, hơn nữa bởi vì liên quan đến thân phận, lúc trước đã sớm điều tra tình huống gia đình lân cận, nhìn áo ngủ trên người cô có chút cũ, còn có vị trí phòng cô, anh lập tức đoán được thân phận của cô.
Nhà họ Hàn cách vách…… Con gái lớn?
Tư liệu nói, cô là một cô ngốc không nói chuyện, đối ai đều một biểu tình. Nhưng bây giờ thấy cô, tuy rằng mặt không biểu tình nhưng căn bản không giống một cô ngốc, hơn nữa……
Người đàn ông hơi hơi nheo mắt lại, cô vậy mà không sợ anh!
Anh vốn không đáng sợ, nhưng cả người anh phát ra hơi thở nguy hiểm thực đáng sợ, ánh mắt vừa mới nhìn cô, ở trong thủ đô anh chỉ quét một cái với con gái chú như vậy, người kia tuy đã hai mươi mấy còn là thiên kim tiểu thư bên ngoài phải sợ tới mức mềm chân ……
Nhưng cô gái thoạt nhìn nhỏ nhỏ gầy gầy này vậy mà chỉ trốn mất một chút, hơn nữa bây giờ, cô tựa hồ một chút cũng không sợ anh, thậm chí thời điểm nhìn anh, không biết nghĩ tới cái gì còn thất thần!