Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 149: Nếu nói khó chịu, chính là như thế! (10)




Ở nhà nhàm chán, tất nhiên là thỉnh thoảng sẽ dạo xem tin tức giải trí, lật qua tạp chí “BX” đưa tin, thật như cô nói, trong một tuần này, ngược lại tin tức tiêu đề, đều vây quanh tiệc sinh nhật của Tịch Giản Cận.

Lần này hình anh chụp anh, so với lần trước cùng Triệu Tố Nhã, rõ ràng rất nhiều, mà ở chính diện, bên cạnh, mặt bên, phía sau, mỗi góc ảnh chụp đều có, Bạc Sủng Nhi đều cầm trong lòng bàn tay, yêu thích không buông, nhìn rất nhiều ngày, lại cảm thấy trăm nhìn không chán, trong lòng nghĩ, Tiểu Tịch nhà cô lớn lên thật sự là đẹp trai...... 360 độ không có góc chết!

Trong bữa tiệc sinh nhật của Tịch Giản Cận, cô và anh nhảy điệu mở màn, tất nhiên là hình của bọn họ truyền sôi sùng sục, váy tung bay, áo đen quần trắng, đứng chung trên tấm ảnh, lại thật có mấy phần kinh diễm và chói mắt!

Tạp chí “BX” đã đi theo cô từ lâu, người phía dưới biết rõ tính tình của cô, cho nên còn không quên đăng tin chuyện xấu của Triệu Tố Nhã một chút.

Tất nhiên là, một số suy đoán lung tung, nói Triệu Tố Nhã thất tình? Thái từ Tịch gia cũng không có lòng với cô ta? Sinh nhật đều không có mời cô ta?

Bạc Sủng Nhi nhìn đến say sưa, vui sướng vô cùng.

Thật vất vả có một ngày cô có thể bò lên, thời gian cũng đã qua một tuần rồi.

Nhàn rỗi và nhàm chán, gọi điện thoại cho Tần Thánh, biết được ăn cơm ơ “Khải Duyệt”, liền tùy ý buộc tóc, lái xe ra ngoài, đi qua.” Khải Duyệt”.

Một đường đi qua, ở trong lòng cô hoặc nhiều hoặc ít là có chút buồn bực tức giận, Tịch Giản Cận đã trọn một tuần, đều không có liên lạc qua với cô một lần?

Ai ngờ Bạc Sủng Nhi vừa mới vào đại sảnh “Khải Duyệt”, liền nhìn thấy cái bàn ở gần cửa sổ, Tịch Giản Cận cùng mấy người ngồi đó dùng cơm, cô nghĩ cũng không thèm nghĩ tiến lên, áp sát tới chào hỏi, ai ngờ đụng vào Hàn Như Y từ phòng vệ sinh đi ra.

Hàn Như Y nhận ra cô, sắc mặt có chút khẩn trương, hơi gật đầu, liền vội vội vàng vàng đi tới bên Tịch Giản Cận, giông như cô lúc nào cũng có thể xé toang cô ta vậy!

Hàn Như Y ngồi xuống, Tịch Giản Cận liền nghiêng đầu, chậm rãi cười với cô, lập tức cũng không biết nói gì, ngược lại Tịch Giản Cận ngẩng đầu, nhìn lại phía cô.