Thánh An thời tiết tháng 5 đặc biệt nóng nực, người người đều chỉ muốn nằm trong nhà mở điều hòa mát lạnh, vô cùng chán ghét việc ra đường.
Hạ Nhã Tịch bẩm sinh đã ghét nóng sợ lạnh, bắt cô ra đường phải nói là cực hình, vì vậy nên khi mà Đường Bích Vân gọi đến...
" HẠ NHÃ TỊCH!!! " Người ở đầu dây bên kia đã sắp phát điên...
Nhã Tịch giật giật khóe môi, lấy tay sờ lỗ tai đã sắp bị làm điếc của mình mà cố gắng dùng giọng nói nhẹ nhàng nhất, dịu dàng để trả lời:
" Khụ, Vân Vân yêu quý a~ Hôm nay tớ... "
" Stop ( Dừng), có phải mày lại định nói là mình bị mệt? hay là hôm qua lỡ xem tài liệu nhiều quá dẫn đến suy nhược cơ thể? À, hay là bà dì của mày đến, khiến mày bị thiếu máu trầm trọng? Tao không quan tâm, mày sợ nắng làm hỏng làn da đẹp đẽ của mày thì chị đây rất sẵn lòng cho mày làm vào buổi tối. 7 giờ tối nay, trung tâm Phồn Đô, nhất định phải có mặt!"
"... "
Hạ Nhã Tịch bất bình nhìn 5 chữ "Cuộc Gọi Đã Kết Thúc", lẩm bẩm:
" Thật bất lịch sự, chị đây chính là còn chưa nói gì mà!!! "
Nói xong cô lại buồn bã ngã xuống giường... Xem ra là không trốn việc được rồi...
Đúng 7h, Hạ Nhã Tịch vô cùng ngoan ngoãn đến điểm hẹn đã bàn giao trước với Bích Vân. Cô mặc bộ váy liền thân dài màu lam thiết kế tinh xảo kết hợp với bộ trang sức ngọc trai trang nhã, chân đi đôi giày cao gót màu trắng. Nhìn vào có cảm giác vô cùng thanh lịch với thập phần dịu dàng.
Bích Vân lái xe đến đón người đẹp, lúc nhìn một vẻ này của cô trong mắt chỉ có khinh bỉ...
Nhã Tịch chột dạ, len lén giật tay áo cô nàng, hỏi:
" Sao? Trông kỳ lắm à? "
Đường Bích Vân nhếch môi, đáp:
" Rất đẹp, chỉ là không ngờ một đứa như mày cũng có vẻ hiền thục hiếm hoi này ".
...
" Khụ, mày đưa tao đến Phồn Đô làm gì? " Nhã Tịch cố ý lảng sang chủ đề khác, vờ vịt nói.
Bích Vân cũng không làm khó cô, chỉ qua loa trả lời: " Đi gặp khách hàng ". Nói xong, cô liền trực tiếp tống Hạ Nhã Tịch lên xe, lái thẳng đến Phồn Đô.
Phồn Đô nổi tiếng không chỉ vì cảnh đẹp và độ sầm uất của nó, mà còn vì đây là một trong những nơi giới thượng lưu hay lui tới nhất. Tuy vậy, ở đây lại không có lệnh cấm dân thường ra vào, vì vậy cũng có thể nói nó như một nơi để hai bên giao lưu gặp gỡ.
Đường Bích Vân cũng coi như là khách quen ở đây, cô chọn một chỗ đỗ xe thuận lợi rồi cùng Nhã Tịch đi vào.
Hôm nay Phồn Đô được đặc biệt trang trí, ruy băng, đèn, cây cỏ, bàn tiệc... tất cả đều được trang hoàng lộng lẫy. Mà điều khiến người choáng váng nhất lại chính là cảnh tượng một đám người đông ngùn nghịt đang chen chúc đi lại vô cùng khó khăn.
" Đông quá! " Nhã Tịch nhăn mày.
" Ừ, hôm nay Diệp Lạc Thần đến ".
Hạ Nhã Tịch ậm ờ cho có, đến cuối vẫn không quan tâm đến thông tin kia. Không... nói chính xác hơn là cô còn chẳng biết Diệp Lạc Thần là yêu ma quỷ quái phương nào...
Bích Vân chẳng có thời gian mà để ý đến thái độ của cô, cô nàng lướt một vòng xung quanh, cuối cùng mỉm cười kéo theo Nhã Tịch đi đến trước mặt một người phụ nữ.
" Tiêu phu nhân! "
Vị được gọi tên kia thoáng quay đầu lại, nở một nụ cười xã giao với hai cô gái rồi khách sáo nói:
" Bích Vân đến rồi à, sao không bảo tôi ra đón chứ! "