Thiều Hoa Túc Duyên

Chương 17: Có tình




Chiêu Sở khựng lại một nhịp xoa nhẹ đầu ngón tay vẻ mặt có chút gợn cười khẩy dùng con dao gọt quả đâm mạnh xuống trái táo

“Không cần, sẽ sớm gặp lại nhau thôi ta rất mong chờ lần gặp mặt tiếp theo”



Yến Nguyệt cùng tiểu muội ngồi xe ngựa về tới phủ Chu gia trên đường đi hai người nói rất nhiều chuyện ôn lại kỉ niệm xưa trong phạm vi Thanh Nhan biết Yến Tinh kể về cuộc sống trong cung cho nàng nghe còn nàng lại chẳng có gì để nói vì nàng ở đây mới có mấy hôm nên chỉ đành lảng sang chuyện khác

Vừa bước ra khỏi xe ngựa đứng trước cửa đang định đi vào nàng đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng

“Hắt xì” nàng day mũi thấy ngứa ngứa

“Tỷ không sao chứ?”

Yến Tinh lo lắng khi thấy suốt dọc đường tỷ tỷ cũng đã hắt hơi mấy lần sợ là bị cảm mạo cả hai nhanh chóng vào trong ngoài trời bây giờ mỗi lúc một lạnh

Yến Nguyệt tự hơi không biết kẻ nào đang nhắc đến tên mình thật phiền phức

Tiểu Đào theo sau cầm tay nải đồ cho nhị tiểu thư, Chu phủ hôm nay đột nhiên thấy có vẻ nhộn nhịp hẳn lên khác với ngày thường, mọi ngày trong phủ không hẳn là yên tĩnh nhưng cũng không phải ồn ào

nha hoàn trong phủ thấy nhị tiểu thư thì bất ngờ lắm họ là bất ngờ theo kiểu vui vẻ chào đón Yến Tinh trở về

Để tạo bất ngờ cho phụ mẫu Yến Nguyệt kêu mọi người đừng đi báo

Yến Nguyệt kéo muội muội đến Đình viện đầu tiên khi về biết giờ này phụ thân đang cùng mẫu thân hay ngồi uống trà đàm đạo nàng đi vào trước quy củ hành lễ với phụ mẫu cười vui vẻ phấn khích

“Phụ thân, mẫu thân nữ nhi có bất ngờ cho hai người”

Liễu thị thấy cũng tò mò đoán tâm trạng vui

“Để ta đoán xem chuyện tốt gì nào, ừm…chắc lại gây hoạ gì rồi chứ gì?”

Yến Nguyệt tự ái nhăn mặt làm nũng

“Mẫu thân! Người cứ trêu nữ nhi”

Chu Dược thấy vẻ mặt khôi hài của nữ nhi mà không nhịn được mà bật cười

Yến Nguyệt nhìn ra ngoài cửa gọi muội muội đang lấp ló vào trong

“Muội không vào nữa thì phụ mẫu không nhịn được mà trêu ta mất”

Yến Tinh bước từ ngoài vào hành lễ trong lòng cũng hơi lo sợ không biết liệu mọi người sẽ nhìn mình bằng ánh mắt gì phận là nữ nhi mà lại không ở phủ báo hiếu

“Nữ nhi xin được thỉnh an phụ thân, mẫu thân”

Liễu thị đang ngồi thấy Yến Tinh ngỡ ngàng vội đến ôm chầm lấy cảm xúc nhung nhớ dâng trào Chu Dược cũng tiến lại gần khuôn mặt rạng rỡ mặt mày tươi cười cả hai người hạnh phúc và mừng lắm khi thấy Yến Tinh đã về tuy hai năm không dài cũng chả ngắn nhưng đối với họ hai năm qua quá nhọc lòng rồi rất lo lắng và nhớ nhung nữ nhi

Yến Nguyệt bên cạnh cũng không khỏi xúc động dưới ngòi bút của cô họ được miêu tả hời hợt nhưng hiện thực họ lại giàu tình cảm đặc biệt là tình yêu thương dành cho con cái theo nguyên tắc Chu Dược vì muốn báo thù cho đích nữ mà đã bị Chiêu Sở tẩy não làm nhiều việc sai trái nhưng Yến Nguyệt hiện tại ở đây để ngăn chặn việc này và bảo vệ Chu gia hỏi nguy hiểm

Chu Dược nhìn Yến Tinh gầy rộc mà thương lắm ông kêu nha hoàn bảo thiện phòng làm những món mà Yến Tinh thích ăn ban đầu cũng bảo làm cả muốn Yến Nguyệt thích nữa mà như vậy chắc bội thực mất nên nàng đã ngăn lại

Buổi tối cả nhà bốn người quanh quẩn bên nhau hàn thuyên tâm sự rất nhiều rất nhiều những chuyện chưa kể Liễu thị như khỏi hẳn bệnh vậy tam quan sáng hẳn cười nói rất vui vẻ Yến Tinh kể chuyện hài mà mình thấy khi vào cung cho mọi người buổi tối hôm đó chỉ toàn tiếng cười vui hơn tết niên Chu Dược nhớ ra có việc quên mất

“Hai hôm nữa Doanh phủ tổ chức hội ngắm hoa mời Chu gia ta tới thưởng trà ngắm hoa nhưng ta tuổi đã qua giai đoạn ngắm hoa rồi mẫu thân các con cũng không được ra gió vậy trong hai đứa có người nào muốn đi đến Doanh phủ không”

Yến Nguyệt đang ăn cơm nghe tới hội thưởng hoa Doanh phủ liền sáng mắt thấy cũng hứng thú, Doanh phủ cũng có ít lời thoại trong nguyên tác quan trọng Doanh Tô Nguyên là thượng thư binh bộ có chút giao thiệp là quan dưới trướng với Chu gia đi xem thử nhà họ cũng không thiệt

Nàng vẫn là lười xã giao nên vẫn là bỏ ý định cứ để Yến Tinh đi cũng được một suy nghĩ loé lên trong đầu nàng bẽn lẽn hỏi thăm

“Phụ thân!”



Chu Dược nhìn Yến Nguyệt tưởng nàng muốn đi

“Hử? Con muốn đi sao?”

Yến Nguyệt đảo mắt nhìn mẫu thân với Yến Tinh đang tập trung ăn cơm nghiêng đầu ngượng ngùng nói thì thầm vào tai phụ thân

“Không biết là có…Ngự y có được mời không ạ?”

Chu Dược nghe vậy suy nghĩ chút liền che miệng thì thầm lại với Yến Nguyệt

“Người con muốn hỏi là ai phải nói rõ thì phụ thân con mới biết được chứ”

Nàng là sợ mẫu thân với tiểu muội nghe thấy thì không hay nên cố nói nhỏ hết mức có thể, Liễu thị với Yến Tinh cứ thấy hai người họ to nhỏ là không biết đang toan tính cái gì

Yến Nguyệt thấy mẫu thân nhìn mình cũng cười trừ xong thỏ thẻ với phụ thân

“Là..là Khương đại nhân ấy ạ?”

“KHƯƠNG NGỰ Y Á!”

Chu Dược bị bất ngờ vô tình nói lớn phu nhân và Yến Tinh cùng nghe

Yến Nguyệt là ngại muốn đào cái lỗ chui xuống cho rồi Chu Dược thấy cả nhà đều nghe thấy hết rồi cũng không thì thầm to nhỏ nữa

“Khương đại nhân mà con hỏi hình như cũng sẽ tới đấy, mấy hội lớn nhỏ đều hay mời cậu ta”

“Vậy sao? Nữ nhi tưởng thái y chỉ được ở trong cung”

Nàng là muốn mượn câu chuyện để biết thêm mấy thông tin mà nàng chưa biết

Chu Dược cũng tiện nói luôn giải đáp thắc mắc cho con gái cưng

“Đó là với thái y khác nhưng Khương Thanh này là ngoại lệ trong cung ai dám đắc tội với hắn chứ trên có hoàng thượng chống lưng dưới thì được lòng dân ngoài việc làm ngự y hắn còn làm quân sư cho hoàng thượng nữa đấy đúng là tuổi trẻ tài cao”

Yến Nguyệt mỉm cười nhẹ mắt sáng quắc khi thấy phụ thân khen ngài ấy nàng hỏi tiếp

“Thế nhưng Doanh phủ xa hoàng cung vậy ngài ấy đi kiểu gì ạ?”

Chu Dược gõ cái bóc vào trán con gái chậc lưỡi lắc đầu chê cười

“Con đúng là không biết gì, ngài ấy có phủ riêng cơ mà đâu có túc trực trong cung khi cần mới diện kiến hoặc lên triều thôi công việc ở thái y viện sắp xếp rồi đều giao cho phó ngự y xử lý, thế mới nói hoàng thượng ưu ái”

“Ngài ấy có phủ riêng sao ạ? Có xa phủ mình không?” Nàng rất nhiều câu muốn hỏi cứ ùn ùn hiện ra trong đầu

Liễu thị, Yến Tinh ngồi kế bên nghe thấy hết câu hỏi và biểu cảm tò mò thích thú của nàng, Liễu thị đưa mắt nhìn dường như nhận ra gì đó trong đáy mắt của con gái nhưng lại để im

Yến Tinh cũng ngờ ngợ chú ý lắng nghe

“Không xa, cũng khá gần” ông đưa muỗng canh lên vừa uống vừa trả lời

“Vậy phụ thân thấy ngài ấy là người thế nào ạ?”

“Ừm…thẳng thắn cương trực, nghiêm nghị, biết kính trên nhường dưới, giỏi văn biết võ, dung mạo hài hoà có khí chất công tử nho nhã”

Yến Nguyệt lại hỏi thêm

“Ngài ấy biết võ công a?”

“Ừ nhưng là đối kháng thôi”

Chu Dược cứ thấy kì quái từ nãy đến giờ sao bản thân lại phải trả lời mấy cái câu hỏi chả liên quan gì đến hội ngắm hoa Doanh phủ cả ông nhìn Yến Nguyệt đang định hỏi tiếp

“Sao ta cảm thấy từ nãy giờ con cứ hỏi về Khương Thanh thế”



Yến Nguyệt vội chối bay ngại ngùng

“Đâu có đâu tại nữ nhi thấy phụ thân nói chuyện vui quá nên muốn để người nói nhiều chút, a với cả chắc nhà ta không ai muốn đi đến hội ngắm hoa của Doanh phủ ha?”

Tuy từ nãy giờ không chêm vào nhưng là tỷ muội ruột mà lại không nhìn ra tâm tư nhau sao Yến Tinh kiếm lý do bận ở phủ học thuê gấm đào với mẫu thân không tiện đi

“Vậy, thân là đại tiểu thư Chu phủ để giữ thanh danh của phủ ta nữ nhi sẽ đại diện phủ mình đi đến Doanh phủ than gia hội ngắm hoa”

“Chứ không phải con cũng muốn đi sao”

Liễu thị không nói thì thôi nhưng nói câu nào là thấm câu đấy Yến Nguyệt chối bay

“Đâu có đâu ạ, nữ nhi ngu dốt muốn đến mấy chỗ vậy làm gì chẳng qua mọi người ai cũng bận cả”

Nàng thành công vượt qua ánh mắt nghi ngờ của mọi người lần sau phải tém tém lại tránh để lộ cảm xúc ra ngoài

Sau khi ăn xong, ăn bánh uống trà cũng đã khuya đến lúc đi nghỉ ngơi

Tiểu Đào đang chải tóc cho tiểu thư trước khi đi nghỉ thấy lão gia phu nhân vui như vậy nô bộc trong phủ cũng mừng lắm

“Tiểu thư hôm nay chắc người cũng mệt rồi người nên đi nghỉ sớm hơn chút”

Tiểu Đào chải tóc xong hai tay đặt lược vào trong hộp gỗ trước bàn trang điểm

Bên ngoài đột nhiên có người gĩ cửa Yến Nguyệt không biết ai còn gọi nàng giờ này nữa Tiểu Đào nhanh nhẹn mở cửa. Bên ngoài thì ra là Yến Tinh ngó vào trong nhìn tỷ tỷ lém lỉnh Yến Nguyệt nhìn thấy muội ấy đã cởi y phục ngoài chải tóc rồi tay lại ôm gối tới đây Yến Tinh thẹn thùng nói khẽ

“Tỷ tỷ có thể cho muội… được phép ngủ cùng không ạ?”

Yến Nguyệt ngạc nhiên nhưng nhìn khuôn mặt thẹn thùng đáng yêu đó sao cưỡng lại được vui vẻ trả lời

“Được chứ, muội vào đi”

Tiểu Đào đi ra ngoài đóng cửa lại cho tiểu thư nghỉ ngơi

Yến Tinh nằm sát ôm lấy Yến Nguyệt làm nũng như con nít còn hôi sữa vậy Yến Nguyệt tuỳ ý để muội ấy ôm tâm trạng cũng vui Yến Tinh nhớ lại chuyện hồi trưa cùng với biểu cảm hồi nãy bèn hỏi

“Tỷ tỷ thích Khương đại nhân sao?”

Câu hỏi này của Yến Nguyệt giật cả mình nhìn đi chỗ khác

“Đâu có”

“Muội thấy đấy tỷ không giấu được đâu tỷ rất quan tâm đến Khương đại nhân lúc trưa ở Ninh thọ cung muội cũng thấy tỷ cứ nhìn ngài ấy”

Con bé này ấy vậy mà tinh mắt thật nhìn sơ cũng biết hết tâm ý của người khác

Yến Nguyệt hết đường chối cãi suy đi tính lại nói cho muội ấy biết cũng là không sao muội ấy là người thông minh sẽ không đem chuyện này đi kể choai biết để làm tổn hại thanh danh của Chu gia đâu Yến Nguyệt thẹn thùng

“Ừm là có chút chút nhưng chưa đến mức sâu đậm đâu ta chỉ hơi rung động thôi”

Yến Tinh nhỏm dậy nhìn tỷ tỷ

“Vậy ngài ấy có biết tỷ tỷ thầm thích ngài ấy không?”

Nàng hơi hiện lên vẻ mặt buồn buồn

“Tất nhiên là không biết rồi làm sao mà ngài ấy biết được chứ”

Yến Tinh lắc đầu phản bác lại ngay ánh mắt to tròn như đang khẳng định quan điểm của mình là đúng

“Không đâu ngài ấy cũng thích tỷ mà ánh mắt ngài ấy nhìn tỷ tuy có phần nghiêm nghị giữ lễ nhưng hiện rõ là ánh mắt của tương tư muội dám khẳng định rằng ngài ấy có tình cảm với tỷ đó”