Thiết Lập Tính Cách Là Tra Nam

Chương 38-2






----- Thế giới hiện đại mình đổi xưng hô anh, cậu với nvc, còn lại sẽ là hắn, y, gã với các nhân vật nam khác-----

Đợi đến khi một lần nữa mở mắt, Trình Tấn phát hiện mình lại đến một thế giới khác, anh tiếp thu nội dung kịch bản của kiếp trước, đã hiểu rõ đây là một thế giới gọi là "hiện đại".

Ở thế giới này, anh là phú nhị đại, ở trường học anh yêu đương cùng một người gia cảnh bần hàn nhưng đơn thuần lạc quan, luôn tích cực học tập, thế nhưng tình cảm của họ bị pháo hôi ác độc dùng nhiều thủ đoạn để ngăn cản, nam phụ ác độc đó chính là "vị hôn thê" của anh, nói là vị hôn thê nhưng trên thực tế bọn họ cũng không có đến hôn, chỉ là do cha mẹ hai bên hứa miệng mà thôi.

wp/TYT: Vũ Hạ (ᴋʜɪᴛᴠᴜʜᴀ)

Cũng vì khi bé nam phụ thích quấn lấy nam chính, ở thế giới này đồng tính có thể kết hôn, vì yêu thích anh đã nói lớn lên muốn gả cho vai chính.

Thái độ của vai chính luôn thiếu kiên nhận với nam phụ, nhưng y lại đem lồi nói đó là thất, tâm lý luôn nghĩ bản thân mình chính là vị hôn thê của vai chính, anh nói gì cũng không thèm nghe, về sau vai chính cũng chẳng thèm nói nữa. Ai mà ngờ "vị hôn thê" này bức ép người khác lại còn cho mình là đúng.

Người bên cạnh đều biết nam phụ ái mộ vai chính.

Sau này khi vai chínhh gặp được người mình thích, nam phụ kêu người bắt cóc cậu, đem người anh thích đẩy từ trên lầu xuống, tìm lưu manh đến cưỡng bức người ta, ngày mà hai người họ kết hôn cũng cầm dao muốn đâm người, tất cả chỉ chia cắt bọn họ. Hành động của nam phụ chính là bệnh kiều, vai chính chưa từng có tình cảm xa hơn với y, cho nên hành vi này với anh vô cùng ác độc. Cuối cùng thì nam phụ bị vai chính đưa vào ngục giam, gia định y gặp biến cố mà phá sản, cuối cùng chết thê thảm.

Theo lý mà nói thì vai chính không làm chuyện gì xấu cả.

Nhưng mà nam phụ ác độc này trọng sinh.

Vì trọng sinh này cho nên vở kịch của tiểu thế giới bắt đầu.

Thế giới này bị thay đổi.

Trong thế giới gốc, nam phụ pháo hôi vì yêu nam chính công mà dùng mọi thủ đoạn hãm hại người yêu anh, nhưng ở thế giới này cả hai người cũng không có hứa hôn từ bé, mà thật sự là đã đính hôn với nhau. Trong ký ức của y, tuy rằng bản thân mình ác độc, nhưng những điều y làm đều là bị bản thân bị người khác cướp đi vị hôn phu, cho nên y có làm vậy là điều bình thường.

Chỉ đáng tiếc là y gặp phải tên tra nam "vai chính" nên chỉ có thể chết trong thê lương, trước khi chết đi nhìn thấy vẻ mặt đau thương trên người nhân vật phản diện, thì ra là hắn thầm mến y. Vì vậy, y đã nghĩ nếu như có kiếp sau, mình sẽ không yêu vai chính nữa, chỉ muốn quý trong người này thôi.

Sau khi trọng sinh, y cũng không đưa ra lời từ hôn, không phải vì y còn yêu vai chính mà là muốn làm cho vai chính này dính tai tiếng lừa gạt tình cảm, chứ không muốn nó chỉ xóa bỏ dễ dàng như kiếp trước.

Vai chính cứ vậy mà đi theo kịch bản, một người ưu tú lại ngày càng lụi tàn, bị nhân vật phản diện cùng nam phụ ác độc đạp dưới chân. Nguyên bản người yêu anh là người kiên cường vượt khó rồi lại biến thành trà xanh lén lút với bạn trai người khác, nói chuyện lúc nào cũng tỏa ra ngữ khí bạch liên.

Đến lúc đó mọi người sẽ đồng tình cho nam phụ ác độc đó, y sẽ kiêu ngạo mà từ hôn vai chính, hạ thấp thanh danh của vai chính, càng về sau lại càng mất kiểm soát, liền tục vả mặt, nội dung vở kịch càng ngày càng sảng.

Trình Tấn nhìn kỳ ức xuất hiện trong đầu mình, nhìn con đường phát triển của thế giới này mà rơi vào trầm mặc.

Anh... lại trọng sinh rồi?

Lại đến thế giới khác?

Vậy... bé đậu ngọt của anh, có phải là vai chính thụ bị người ta vả mặt kia?

"Cốc cốc cốc." Có người gõ cửa.

"Thiếu gia, nên xuống dưới dùng bữa."

"Tôi biết rồi." Trình Tấn đáp lại một tiếng, tiếp thu ký ức ở thế giới này, không vì bản thân từ cổ đại đến hiên đại mà trở nên hoảng loạn.

Mà ngược lại, anh cảm giác rất quen thuộc.

Đứng đậy đi đến trước gương, anh nhìn người trong gương có khuôn mặt tương tự mình, nhưng khí chất lại không tương đồng. Ở thế giới này, khí chất của anh thiên về sự mạnh mẽ, thân hình cao lớn, nhìn có chút lãnh khốc.

Anh đi xuống lầu, ba mẹ Trình cũng đã ngồi vào bàn, anh đi đến chỗ ngồi của mình, sau đó mở miệng hỏi: "Mẹ, con với Triệu Vân Thụy có hôn ước sao?"

"Hả? Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?" Mẹ Trình cười nói :"Tiểu Thụy mỗi ngày đều nhu cái đuôi nhỏ của con, con nói xem có đính hôn không? Mấy đứa cũng thân nhau, từ lúc còn nhỏ thì cha mẹ hai bên đã đặt thông gia với nhau."

Trình Tấn gật đầu, quả nhiên là vậy, "Vậy mẹ à, mẹ xem ngày một chút, tìm thời gian đi hủy bỏ hôn ước này đi ạ."

wp/TYT: Vũ Hạ (ĸнιтvυнa)

"Vậy sao được!" Mẹ Trình vỗ lên bàn một cái: "Lúc nhỏ hai đứa còn tốt lắm mà, sao đột nhiên lại làm vậy, Tiểu Thụy là đứa tẻ ngoan, yêu thích con đến vậy, đừng có mà cả ngày bắt nạt người ta."

Trình Tấn dừng đũa, nghiêm túc nhìn về phía cha mẹ: "Ba me, con nói nghiêm túc, nhiều năm qua con không có chút tình cảm yêu đương nào với Triệu Vân Thụy, cho nên cả đời này con không thể lấy y, nếu cứ kéo dài như vậy thì không phải là biện pháp."

"Cứ kéo dài về, cũng chỉ làm cho hai nhà Trình Triệu mâu thuẫn."

Hai nhà Trình gia và Triệu gia có quan hệ khá thân, hai mẹ khi còn trẻ là đôi bạn thân, nếu không cũng sẽ không nói đùa chuyện kết thông gia từ bé.

Mẹ Trình thấy vậy hỏi: "Lời con nói là thật? Chuyện hôn nhân không cứ nói là được, chuyện hai nhà có quan hệ rất lớn."

"Nói thật cho mẹ biết, có phải con có người mình thích rồi không?"

Mẹ Trình nhớ tới lời của Triệu Vân Thụy từng nói, có người muốn trêu đùa tình cảm mà tiếp cận Trình Tấn.

Trình Tấn không muốn để người yêu tương lai của mình, Ôn Kiều, dính dàng vào chuyện này. Anh còn chưa có thấy người ta ra sao, cũng không biết rõ cậu ta có phải là Lâm Chiêu của anh không.

Anh nói: "Quanh con chỉ có mấy người kia, làm gì có người mình thích nào, nhưng mà mẹ nói vậy cũng có lý, nếu như sau này con thích âi đó, nếu như Triệu gia biết được chúng ta muốn từ hôn, đến lúc đó khó mà nói được."

Mẹ nghĩ đến khả năng này, liền cảm thấy sợ hãi. Nếu như con trai có người mình thích, bà lại chạy đi từ hôn thì.... Chậc...

Bà muốn Triệu Vân Thụy trở thành người một nhà, vì vậy mà trong lòng khó chịu rất nhiều.

Bà ngẫm nghĩ, con trai nhà mình ở cùng Triệu Vân Thụy lâu đến vậy cũng không có điều khác biệt nào, bà cũng không níu kéo nữa: "Vậy được rồi, con đã suy nghĩ thì mẹ hẹn nói chuyện với dì Triệu một tiếng."

Cha Trình ngồi ở một bên không lên tiếng, ông không quá để tâm đến hôn ước từ bé này, bây giờ con cái cũng đã lớn, thời này cũng không phải là cổ đại phong kiến, đính ước từ bé thì có hơi sớm, không chắc sau này chúng nó sẽ đi thích người khác.

Lúc đó chuyện này cũng không có gì to tát, ai ngờ khi lớn lên nó lại thật sự thích con trai nhà mình, làm cho quan hệ hai nhà có chút khó nói.

Thấy cha mẹ đều đã đồng ý, Trình Tấn liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều, tiếp theo là đi gặp gỡ Ôn Kiều.

wp/TYT: Vũ Hạ (ĸнιтvυнa)

Nhìn tuyền thời gian bây giờ, Ôn Kiều cũng chỉ mới mập mờ với anh, nhưng hai bên cũng không chọc thủng tờ giấy cửa sổ này. Nếu như Ôn Kiều thực sự chính là Lâm Chiêu của anh, trước khi từ hôn thì anh cũng không thể tiếp xúc nhiều với Ôn Kiều. Ở kiếp trước anh và Lâm Chiêu đã chung sống với nhau rồi lâu, dù sau kiếp này vẫn còn dài, không cần phải gấp gáp gặp gỡ. Nghĩ đến nội dung của kịch bản, Triệu Vân Thụy sẽ đem một đống ảnh chụp của anh vs Ôn Kiều phát tán, đến lúc đó không biết phải nói như thế nào mới tốt.

Không phải là rất nghiêm trọng nhưng nhìn chung vẫn rất lúng túng.

Trình Tấn không dự định sẽ để chuyện này xảy ra.

Việc này Trình Tấn cũng không thể tự mình điều khiển được.

Điện thoại di động vang lên hai tiếng, Trình Tấn liếc nhìn lời nhắn của Ôn Kiều tràn đầy mùi sen, cuối cùng vẫn cầm lấy điện thoại, cố gắng làm quen một chút. Lúc trước Lâm Chiêu nói chuyện ngay thẳng chứ không có kỳ dị như vậy...

Một bên khác, Triệu Vân Thụy mời thám tử tư đến: "Mấy người theo dõi hai người này cho tôi, nếu như hai người này có cử chỉ thân mật, đều phải chụp lại. Ở đây là mười vạn tiền cọc, sau khi xong chuyện này, kết quả đưa ra càng tốt thì thù lao càng nhiều."

"Được." Thám tử đắc ý nhận lấy việc này, không phải chỉ là chuyện theo dõi học sinh thôi sao.

Chờ thám tử tư rời đi, Triệu Vân Thụy thả lỏng dựa người về phía sau.

Từ đằng sau có đôi tay đặt lên vai y, dịu dàng mà mạnh mẽ giữ lấy y.

Triệu Vân Thụy thở một hơi, nhào vào lồng ngực người phía sau, lẩm bẩm: "Anh Sóc, nhanh thôi, chỉ cần chờ em tìm được chứng bắt gian hai người kia, sau đó em sẽ quang minh chính đại từ hôn Trình Tấn."

Thực ra thì hiện tại không phải không thể, dù sao trong quan hệ của y với Trình Tấn thì vẫn luôn là y bám lấy anh, chỉ cần y yêu cầu thì nhất định Trình gia sẽ đồng ý. Nhưng y không cam tâm, kiếp trước suy nghĩ ngu ngốc, dây dưa cùng Trình Tấn, sau đó lại nhìn đôi tiện nhân kia bên nhau, bản thân mình lại rơi vào cảnh nhà tan cửa nát.

Dựa vào cái gì?

Vốn dĩ bọn họ là đã đính hôn với nhau, dựa vào cái gì Trình Tấn lại có thể hạnh phúc mà ở bên canh tên trà xanh Ôn Kiều kia, nhận được vô số hâm hộ của người khác. wp/TYT: Vũ Hạ (ĸнιтvυнa)

Kiếp này, nếu như muốn từ hắn, y không muốn Trình Tấn cùng Ôn Kiều có thể được dễ dàng như vậy, làm vậy chẳng phải đúng ý chúng rồi sao!

Những gì Trình Tấn cùng Ôn Kiều nợ y kiếp trước, kiếp này y sẽ lấy về toàn bộ.

Triệu Tử Sóc vỗ nhẹ vai Triệu Vân Thụy: "Đừng sợ, anh sẽ ở cạnh em."

Vành mắt Triệu Vân Thụy đỏ lên, nhớ đến kiếp trước, khi bản thân mình chết rồi lại nhìn thấy dáng vẻ bi thương của Triệu Tử Sóc, y chưa bao giờ nghĩ nghĩ tới anh trai nuôi này sẽ thích mình, chưa bao y giờ đối xử tốt với hắn cả. Tính tình y rất xấu, chỉ khi trước mình Trình Tấn mới biểu hiện hèn mọn, khi trở về nhà sẽ trút giận hết thảy lên người anh trai Triệu Tử Sóc, cuối cùng khi y chết thì người quan tâm y lại chỉ có mỗi Triệu Tử Sóc.

Cho nên vừa trọng sinh, y quyết định sẽ không do dự nữa, quý trọng hiện tại, bày tỏ với Triệu Tử Sóc.

Đúng như dự đoán, Triệu Tử Sóc cũng yêu y, cho nên hiện tại hai người họ đã bên nhau.

Chỉ là trên người vẫn còn dính hôn ước mới không đem chuyện này ra ngoài sáng.

Còn về những chuyện khác, Triệu Vân Thụy không lo lắng, tuy Trình Tấnd cũng mang họ Triệu, nhưng chẳng phải là anh em ruột, bởi vì hắn là con trai của chí cốt, trong nhà gặp biến nên được cha mang Triệu Tử Sóc chưa thành niên nhân nuôi. Khi còn bé, vì cha quá quan tâm Triệu Tử Sóc mà khiến Triệu Vân Thụy ghét bỏ Triệu Tử Sóc, hơi một tí là mắng chửi người ta.

Nghĩ lại chuyện cũ, Triệu Vân Thụy liền cảm thấy đau lòng.

Thật may mắn, hiện tại vẫn còn kịp, y vẫn còn cơ hội bù đắp.

Y hỏi: "Anh Sóc, anh có thấy em độc ác không, thấy vì sao em lại làm vậy với Trình Tấn không? Em làm vậy vì có nguyên nhân khó nói cả, chờ đến lúc thích hợp, em nhất định sẽ nói cho anh nghe."

"Không sao cả." Triệu Tử Sóc lắc đầu một cái: "Cho dù em có tệ thì anh vẫn mong em có thể tự bảo về bản thân, đừng để bản thân thiệt thòi mới là tốt nhất."

Trình Tấn cảm động không thôi: "Anh Sóc."

Ở nơi không ai biết, sau khi Trình Tấn nói chuyện với cha mẹ cũng đã tìm người làm chuyện tương tự với Triệu Vân Thụy.

Trải qua một lần, đối với loại sức mạnh thần bí đó anh không bao giờ ôm theo tâm lý ăn mày nào, tuy rằng anh đang giải trừ hôn ước nhưng vẫn tự giác né tránh Ôn Kiều, đây là đề phòng vạn nhất. Cho nên tốt nhất vẫn là chụp vài bức ảnh của Triệu Tử Sóc với Triệu Vân Thụy, nếu người ta đối phó anh thì anh cũng sẽ phản kích.

Ở mức độ nhất định thì Trình Tấn vẫn mong mình vẫn có thể làm người trong sạch hơn.

Tiến độ của Triệu Vân Thụy cùng Triệu Tử Sóc so với anh cùng Ôn Kiều không biết đã vượt xa đến đâu rồi, trên giấy tờ hai người họ vẫn là anh em một nhà, dù không có quan hệ huyết thống nhưng cũng là đề tài để bàn tán.

Với Triệu Vân Thụy, Trình Tấn sẽ không xoắn xuýt như Lâm Tử Tu, Lâm Tử Tu cũng xem như là bị lừa ký kết khế ước, cũng không hiểu rõ quy định bên trong khế ước đó. Nhưng Triệu Vân Thụy thì khác, sau khi y chết nghe đến khế ước này lại không một chút do dự nào, chuyện hôn ước này phải được kéo dài đều là kết quả từ việc thương thảo của Triệu Vân Thụy.

Nếu như không đề đập tới chuyện ký ức Triệu Vân Thụy bị sửa đổi thì đúng thật là hai người bọn họ có hôn ước, nhưng mà chỉ là do cưỡng ép, dùng một số thủ đoạn đen tối, chính bản thân Triệu Vân Thụy cũng hiểu rõ chuyện này.

Triệu Vân Thụy tin rằng, chỉ cần bản thân mình tàn nhẫn hơn một chút sẽ không cần phải hối tiếc gì. wp/TYT: Vũ Hạ (ĸнιтvυнa)

Loại người xem mạng người như cỏ rác như vậy với Trình Tấn chính là loại bất dung.

Trình Tấn không phải là thánh nhân, đến nơi mà khắp nới bị người người nhắm đến, đời này nhất định phải trả lại. Có lẽ ở bên cạnh người có thù tất báo như Lâm Chiêu quá lâu, anh cảm thấy nếu như không thể phản kích thì sẽ cảm thấy bức bối khó chịu trong lòng.

Ở đời trước thái độ của anh với Lâm Tử Tu cũng khá tốt, ngược lại làm cho Thần khí kia đánh cắp một phần số mệnh của mình, rất lâu sau loại sức mạnh đó mới tiêu biến hoàn toàn. Vừa vặn ở đây va phải nam phụ ác độc trọng sinh, nếu như bọn người kia chèn ép anh để thu được sức mạnh, vậy thì có phải khi anh phản đòn trở lại thì sức mạnh thần bí đó sẽ suy giảm rồi biến mất không.

Anh có một dự cảm, hẳn là mình đã từng trải qua thế giới này, mà không chỉ mỗi nơi này.

Trong lòng Trình Tấn nghĩ các giữ khoảng cách với Ôn Kiều. Ở bên kia, Ôn Kiều cầm điện thoại di động, nhìn chằm chằm thật lâu không thấy tin nhắn trả lời, chờ đợi muốn trọc hết cả tóc.

Tên Trình Tấn này, quá đáng quá đi!

Lại còn không trả lời tin nhắn của cậu!