Chương 34: Hạ Hải Cẩu
Ù.. Ù..
Âm thanh của Ma Khí xoay quanh cây thương với tốc độ rất nhanh, tạo ra cơn lốc nằm ngang lao thẳng đến.
Đối diện với chiêu thức ở đẳng cấp Hóa Tiên, hơi thở Đá Quý dần trở nên khó khăn hơn, Linh Khí đã cạn kiệt, chân bắt đầu tê cứng, đôi mắt nhắm lại.
Hình ảnh hiện lên trước trong tâm trí là một màu đen tuyền, cậu chỉ nghe thấy âm thanh vang lên bên tai.
Trong lúc đó, hơn một ngàn quân Âm Ti lao đến, hình thành tấm khiên bằng Thực Hồn to lớn, chúng muốn làm lá chắn.
Ma Nguyệt sử dụng chiêu thức mạnh mẽ đâm thẳng vào tấm khiên và phá vỡ nó.
Rầm..
Càng quét mọi thứ cản đường hắn, đi đến đâu đám Âm Ti b·ị đ·ánh văng đến đó, chúng không ngừng bước ra ngăn cản.
Quân Âm Ti bị tiêu diệt gần hết bỗng dưng hắn tan biến trong im lặng.
Vụt.. Ting..
Trả lại nơi đây một sự yên bình vốn có của nó, Đá Quý mở mắt bất ngờ bản thân vẫn còn sống.
Tấm khiên Thực Hồn do đội quân Âm Ti tạo thành bị tan rã, quân số còn lại hơn hai trăm, trong đó Âm Lĩnh đang nằm thoi thóp trên bề mặt.
Bước tới kiểm tra toàn bộ đội quân Âm Ti, tình hình không được tốt cho lắm, hầu như toàn bộ đều b·ị t·hương không nhẹ, cấu tạo Thực Hồn mất đi nhiều thứ.
Ánh sáng u ám từ Sắc Lục Linh chiếu xuống, bề mặt Uyên Thạch bị biến dạng, đường nức vỡ to lớn hiện lên rõ rệt.
Uyên Thạch là cấu tạo mặt đất, Sắc Lục Linh ám chỉ không gian bầu trời cực quang nơi đây.
Sau khi ổn định tình hình đội quân, tất cả bọn họ bước vào cánh cổng, bên trong khắp nơi đều có Ma Khí, hầu hết đều bao quanh Linh Uyên, cảnh sắc tương đối mờ mịt.
Vừa bước vào Đá Quý đã vội vàng chạy đến trung tâm Linh Uyên, cậu muốn trở về thật nhanh và thoát khỏi nơi cô đơn lạnh lẽo này, mặt kệ mọi thứ diễn ra ở đây.
Trung tâm Linh Uyên xuất hiện một cánh cổng hình tròn, nó được tạo từ những hòn đá Uyên Thạch, ở giữa xuất hiện vòng xoáy Linh Lực mãnh liệt.
Cánh cổng có tên Tử Uyên, người đi qua cánh cổng yêu cầu Thực Thể, đa số người chưa c·hết xuống Hoàng Tuyền rất ít, cho nên cánh cổng không được sử dụng nhiều, khi Thực Hồn bước qua vòng xoáy chúng sẽ tan biến, nhưng bằng cách nào đó phía Quỷ Dữ biết cách đi qua cánh cổng.
Đá Quý bước vào bên trong không một lời từ biệt với mọi thứ ở đây.
Vụt..
Bóng ảnh cậu tan biến hoàn toàn, đám Ân Ti ngơ ngác tìm kiếm nhưng không thấy dấu vết nào để lại.
Bên trong cổng Tử Uyên mọi thứ xung quanh Đá Quý màu sắc mờ ảo, hiện tượng ảnh thời gian tua nhanh đi, quay chậm lại, thay đổi mọi thứ, kí ức lẫn linh hồn, bản thân cậu miễn dịch với mọi thứ, nó không thể xâm nhập vào cơ thể, dòng máu Long Thần nổi lên xóa bỏ mọi rào cản.
Tại hai vùng đất được chia cắt giữa Sa Mạc và Biển, mặt cát xuất hiện vòng xoáy kéo mọi thứ đi xuống, bên trong nó tạo ra không gian đen tối, bóng ảnh lấp ló xuất hiện.
Bước ra cánh cổng Đá Quý bất ngờ trước không gian nghiên ngã, chân đặt theo chiều vuông góc với mặt cát, do thời không bị đảo ngược.
Cánh cổng đóng lại, mọi thứ trở về bình thường, cậu té xuống nằm ngửa trên cát, ngước nhìn lên bầu trời hét lên.
“Ta trở về rồi! Ha ha!”
Cánh cổng Tử Uyên đưa Đá Quý đến biên giới giữa Sa Mạc với Tinh Không Thủy.
Trải nghiệm bên trong Hoàng Tuyền quá mệt mỏi, cậu tranh thủ nghỉ ngơi sau một trận chiến dài.
Bản thân cũng không biết bây giờ là lúc nào, thời gian trôi qua ở đây khoảng bao lâu, cậu đã hồi phục và bây giờ phải tìm hiểu thôi.
Đứng lên nhìn ngắm xung quanh, Đá Quý bước đến mặt nước Tinh Không Thủy.
“Ta có Ô Kĩ Long Thủy Quyết làm sao phải sợ nước cơ chứ. Để ta thử xem nào!”
Đôi chân vừa chạm mặt nước.
Ủm..
Bất ngờ nên chưa kịp phản ứng, cậu lọt thẳng vào trong lòng biển và chìm xuống.
May mắn thay cập kịp đưa Tiên Bảo Ô ra, cậu lật ngược chiếc ô đứng lên nó cầm cây cán điều khiển, lớp Linh Khí tự động xuất ra đưa vào ô, hình thành vòng tròn bảo, dần đưa cậu nổi lên trên mặt nước.
Đá Quý đứng trên ô thử điều khiển ô lướt trên mặt nước và dùng nó để di chuyển.
Cưỡi ô lướt đi trên nước nhẹ như bay, lao vun v·út về phía trước, làm cho mặt biển dậy sóng dữ dội.
Muốn biết được thời điểm đã qua bao lâu từ khi cậu rời đi, cần phải tìm người ở Tinh Không Thủy hỏi thông tin.
Hành trình tìm người ở Tinh Không Thủy bắt đầu, sự sống ở đây nhờ vào nước, nơi đây không có Ma Thú.
Linh Khí tương đối dồi dào, kèo theo Thủy hệ giúp gia tăng công pháp và chiêu thức sử dụng thuần thục hơn.
Đặc biệt đa số Yêu Thú và Linh Thú sống theo bầy đàn, số lương rất lớn, tàng ẩn nguy hiểm khắp nơi, ở đây không có nơi tránh né, một khi gặp đàn cá đói mức độ cao, chúng sẽ không ngừng đuổi g·iết.
Bên dưới thâm sâu Tinh Không Thủy là một bãi bia mộ dành cho những kẻ xấu số.
Mọi thứ không như cậu mong đợi, phía trước là một đám Linh Thu cấp thấp do Yêu Thú dẫn đầu bơi ầm ầm tới.
Đàn Linh Thú kéo đến hình thành ngọn sóng khổng lồ, đứng phía trên là con Yêu Thú đầu đàn.
Mặt nước thay đổi thất thường, Đá Quý không tin được vào mắt mình, không ngờ bọn chúng có thể khủng bố đến vậy.
Chưa biết thực lực chúng thế nào? Cậu cũng không dại dột gì mà lao vào chiến đấu với chúng, dùng Linh Lực tiếp tục thi triển khả năng lướt đi trên nước để chạy trốn.
Chạy mãi nhưng không tài nào rút ngắn được khoảng cách, cậu tức tối chửi bới.
“Mấy con cá c·hết tiệt, ta có chọc gì đến bọn ngươi đâu?”
Bực bội nổi lên, Đá Quý xuất vài kĩ năng cơ bản ném đá vào bọn chúng.
Đập từng con tơi tả, chúng đau đớn tách rời khỏi trận hình, bỗng một lớp lá chắn xuất hiện bảo vệ chúng.
Bất ngờ trước sự lạ lùng ấy, cậu lạnh lùng lên tiếng.
“A! Ta gặp đối thủ tầm cỡ đây, lần này chắc phải thử sức xem sao.”
Mặt nước tĩnh lặng hơn, khi hai bên dừng lại đối đầu nhau, đám Linh Thú tản ra bao quanh lấy Đá Quý và Yêu Thú ở giữa, hình thành mặt trận trói buộc đối thủ.
Đứng trên ô thân hình Đá Quý lắc lư, nhẹ nhàn, thản nhiên như không có chuyện gì sảy ra, xung quanh tản ra Linh Lực dồi dào ba động, hiện tại cậu đã đạt cảnh giới Trúc Cơ viên mãn, ở lứa tuổi này chắc hẳn không ai dám đối mặt với cậu.
Trên người cậu toát ra vẻ lạnh lùng khiến người ta rùng mình trước ánh mắt sâu thẳm đầy c·hết chóc trong đó.
Đám Linh Thú chỉ ở cấp độ Tinh Linh Thú đến Huyết Linh Thú, không khó đối phó bằng con Yêu Thú nhìn chăm chú cậu.
Quanh nó xuất hiện lớp giáp màu hồng che chắn, đẳng cấp đã đạt đến Kim Yêu Thú tam cấp, muốn đánh bại nó chỉ có thể dùng đến nhân cách Ma Sát, nhưng không biết dùng xong cậu sẽ ra sao, tốt hơn hết tạm thời không sử dụng đến thanh Đọa Ma Kiếm, tránh làm tổn hại đến tinh thần kèm theo nhập ma.
Trên tay Đá Quý xuất hiện thanh kiếm thường, mỏng tanh v·a c·hạm vài lần có thể sẽ gãy mất, độ sắc bén cũng tệ hại không kém thanh sắt là bao.
Tuy vậy nhưng đối với cậu thà có nó còn hơn không có gì trong tay. Tinh thần tỉnh táo chuẩn bị cho cuộc chiến, vuốt thẳng thanh kiếm đưa lên.
Cùng lúc đó đám Linh Thú lao đến, bóng dáng Đá Quý lấp ló theo trạng thái lưu động Linh Lực chém vào từng con, máu tươi tràng ngập vùng biển, vẩy cá văng tứ tung.
Yêu Thú cầm đầu Hạ Hải Cẩu với tu vi cao lao đến không một tiếng động.
Cảm thất nguy hiểm cậu nhanh tay đưa thanh kiếm đỡ lấy.
Rắc..
Thanh kiếm gẫy nát kèm theo đánh văng cậu ra xa, bị mất hiệu lực kĩ năng cậu theo chiều đâm thẳng vào sâu trong nước.
Bất lợi khi ở trong nước, tốc độ Hạ Hải Cẩu trong nước tăng gấp đôi trên bề mặt khi nãy.
Chưa kịp tỉnh táo sau cú đập mạnh, cậu lại tiếp tục lãnh thêm cú nữa vào lưng văng thẳng lên trên.
Lực trong nước không mạnh nhưng cũng đủ làm ê ẩm cả người, chưa hết vừa văng lên trên không trung, nó không cho cậu cơ hội nào, một cú đập mạnh từ trên xuống.
Ầm..
Uy lực lần này mạnh gấp bội, chưa định hình được mình b·ị đ·ánh ra sao làm cậu đã điên lên.
Nhưng vẫn bình tĩnh xuất ra kiếm trận hộ thể bản thân, nhanh chóng đỡ lấy những cú va đập mạnh từ con Hạ Hải Cẩu.
Ở trong Thập Nhị Đá Trận đau đớn cười khổ, lần đầu tiên cậu bị đập tơi bời không có khả năng đánh trả.
Qua những cú đánh này đã cho thấy những con Yêu Thú thông minh hơn bình thường, dưới nước cùng hệ với chúng làm tăng gấp đôi sức mạnh.
Khác hẳn với những con trên đất liền, chúng có mặt nước phòng thủ và t·ấn c·ông dồn dập, cậu đã thử tung chiêu thức vào nó nhưng tốc độ khá nhanh, né tranh không tài nào đáng trúng được.
Hiện tại chỉ còn biết dùng Linh Lực để kéo dài đại trận giảm bớt thương tích cho bản thân.
Tạm thời ngưng chiến với nó, nghĩ vậy nhưng chỉ với nhiêu đó đẳng cấp cậu không hề cầm cự được bao nhiêu.
Chạy không được, thủ không xong, cách không phải không có chỉ là bước đường cùng mới sử dụng đến mà thôi.
Đẳng cấp cách nhau quá xa cho dù đưa nhân cách Ma Sát ra cũng chưa chắc đánh thắng Hạ Hải Cẩu.
Bỗng dưng ý tưởng lạ thường xuất hiện trong đầu cậu, thật điên rồ khi sử dụng đến nó.
Thu hồi đại trận rút hết Linh Lực về, Đá Quý lên tiếng.
“Xin lỗi cảm phiền Hải Cẩu Ca cho ta nói đôi lời được không?”
Đẳng cấp Kim Yêu Thú chắc chắc sẽ hiểu được những gì cậu nói, bóng dáng nó lao vun v·út đến kế bên chuẩn bị ra đòn, hai tay cậu đưa lên biểu tượng xin ngừng chiến và thỏa thuận.
“Hải Cẩu Ca ta có cách để ngươi tiến hóa lên tứ cấp Kim Yêu Thú và hơn thế nữa, chỉ cần ngươi tha cho ta cái mạng quèn này.”
Bỗng âm thanh chói tai vang lên.
“Khử.. khả.. Ngươi nói gì, ngươi có cách làm ta tiến hóa nhanh hơn. Làm sao ta có thể tin loài người đê tiện như các ngươi được? Cũng bởi vì các ngươi mà chúng ta mới trở nên thế này, ta phải thay đổi chúng.”
Qua trò truyện Đá Quý cảm nhận được sự thù oán trong lòng Hạ Hải Cẩu to lớn cỡ nào.
Kiểu gì cũng không qua khỏi hôm nay, chi bằng giả tạo lừa nó xem thế nào.
“Ta cũng rất ghét con người, muốn tiêu diệt chúng trả thù cho người thân cận của ta. Ngươi có đồng ý cùng ta đồng hành đến con đường vinh quang dẫm đạp lên loài người không.”