Thiên Tuyết Ấn

Chương 39: Bày trận Ngũ Hành




Càng về đêm không khí càng trở nên lạnh lẽo, đặc quánh, thoang thoảng còn có mùi tanh hăng hắc rất khó chịu.

Bầu trời bên trên biệt thự Trần gia lúc này bỗng chuyển sang đỏ lừ đầy quỷ quyệt. Sấm chớp rền vang, xé tan nền trời đen thành từng đường đỏ choét. Chóc chóc lại có tiếng quạ kêu lên tang tóc.

Trong phòng khách, ông Hưng ngồi ở vị trí ở ghế giữa, tay chống gậy quan sát. Ông đã lệnh cho các cháu trai đi dán bùa vàng trấn khắp biệt thự. Những người con trai của ông Hưng đã ra sân bày trận. Bây giờ chỉ có 5 người nên ông Đạo quyết định bày trận Ngũ Hành.

Mỗi người nắm giữ một yếu tố, đứng xếp thành hình ngôi sao 5 cánh. Trường kiếm vung lên từng đường sáng chói, mọi người đọc chú, tung lên các linh phù bảo vệ. Những biểu tượng Kim - Mộc - Thuỷ - Hoa - Thổ lần lượt hiện lên không trung, xoay tròn tạo thành một vòng sáng ngũ sắc.

Vòng tròn này nhanh chóng đánh thức những tượng lân sư bày trí trong sân biệt phủ, mỗi một cấu trúc bày trí đều để phục vụ cho việc trợ lực Ngũ Hành Trận. Vòng sáng ngũ sắc như được cố định, sau đó dần to lên, tỏả ra bao phủ khắp khuôn viên biệt thự.

Ồng Hưng đi ra giữa trận, ông đánh 5 đạo kim quang chữ thập trấn thêm vào trận pháp. Chúng nhanh chóng nhân bản thành một lớp lưới, gia cố thêm cho chỗ vòng ngũ sắc. Ông để Truy Phong vào giữa sân như pháp khí trấn trận.

Sau đó, ông lấy tấm ngọc bội thường đeo bên mình, nhỏ lên đó 3 giọt máu. Miếng ngọc bội lập tức phát quang, bay lên trấn thủ cùng với Truy Phong

Xong đâu đó, mọi người quay lại phòng khách, ngồi quanh ông Hưng, tay bắt ấn, miệng đọc chú. Xung quanh ai nấy đều tỏa ra một luồng sáng màu vàng kim.

Ông Hưng nện gậy xuống sàn liên hồi theo từng hồi chú tụng niệm, bên dưới mặt đất liền hiện ra một chữ thập

Phật Giáo rất lớn. Chữ thập lớn dần, xoay tròn và phát ra những chữ thập nhỏ hơn, bao phủ khắp sân.

Vậy là kết giới đã được lập xong.



Bên dưới mật thất, Tuyết siết chặt Đằng Vân trong tay, ánh mắt kiên định nhìn chăm chú về hướng cửa. Không khí ở đây lạnh hơn, các bác gái co rúm, run rẩy. Tuyết liền dùng kiếm cắt một đường vào lòng bàn tay, chém 3 đường vào không trung. Cả căn phòng nơi mật thất lập tức được sưởi ấm bằng một lớp lân tinh màu vàng. Tuyết dùng trâm bạc vẽ một dấu chữ thập vào cửa. Chữ thập lập tức sáng rỡ, sưởi ấm không gian.

Sau đó, cô ngồi xếp bằng trên ghế dài trong phòng, tay bắt ấn đọc tụng Chú Lăng Nghiêm. Các bác gái cũng bắt đầu ngồi xung quanh Tuyết mà đọc Chú Đại Bi. Căn phòng bên dưới mật thất cũng được đặt kết giới bảo vệ

Bên ngoài biệt thự, những bóng đen ngày một nhiều hơn, mùi tanh cũng nồng hơn, bọn chúng chỉ chờ một lệnh cờ phất xuống là sẽ lập tức xông vào. Nhưng vì kết giới mà chúng không thể xông vào, đựng tụ dày đặc bên ngoài cửa.

Nhưng bỗng nhiên có rất nhiều dơi quạ thi nhau lao từ trên trời đen xuống sân biệt thự như muốn đâm thủng kết giới. Mắt con nào con nấy đỏ ngầu, đập cánh phành phạch, kêu rát cả một không gian.

"Thay phiên nhau, không được dừng, chúng ta cần cầm cự đến rạng sáng mai". Ông Hưng ra lệnh cho con cháu.

Bỗng một tiếng nói hô vang, truyền vào bên trong chỗ ông Hưng. "Gia Hưng, ta hỏi lại ông lần cuối, ông chọn đứa trẻ đó hay là Trần gia?". Tiếng kêu như truyền từ âm ti khiến người ta không khỏi rợn người.

Ông Hưng hô lên đáp lại. "Đứa trẻ đó cũng là người của Trần gia, ta nhất định không bỏ rơi ai cả".

Ông Hưng đánh xuống một gậy. Nó phát ra một đạo phép màu vàng kim bay lên đánh bay mấy con quạ đang cố mổ vào kết giới.

"Là ông chọn". Tiếng người đó gầm lên. Sau đó là những tiếng truy hô rền vang như cả một đội quân sẽ ập vào.

Dơi, quạ bay đến phá mỗi lúc một nhiều.

Trên bầu trời bỗng xuất hiện ba con mắt lớn đỏ rực màu máu, chúng kéo theo một cái nỏ rất to. Là Huyền Vạn.



Đây là cái nỏ của Quỷ Tộc được Ác Độc Quỷ Vương sử dụng để cai quản tam độc Tham - Sân - Si.

Từ ngày vị vua quỷ bị phục kích, chiếc nỏ cũng bị lấy cắp. Nhưng sao bây giờ nó lại ở đây. Ông Hưng lo lắng trong lòng. Chẳng lẽ Quỷ Vực đã mở, bọn họ thật sự đã mở phong ấn hay sao?

Không để cho nhóm người Trần gia chờ đợi, những mũi tên màu đen mang âm khí nặng nề lần lượt trút xuống như vũ bão. Chúng bị đạo phép của ông Hưng ngăn lại. Gió lốc liên hồi. Những thanh âm gào rú đinh tai, không biết do gió hay do những kẻ man rợ kia đang cười hoang dại.

Ông Hưng thấy thế liền kết ấn gọi ra Ẩm Dương Phù. Ông đánh ấn kí Âm Dương này lên cao, nó nhanh chóng tạo thành một vòng kết giới hỗ trợ.

Tiếp đó, từ vòng âm dương gọi ra hình tướng khổng lồ của Tứ Đại Thiên Vương: Trí Quốc - Quảng Mục - Tăng Trưởng - Đa Văn đầy oai phong. Họ là bốn vị thần hộ pháp nhà Phật, nhiệm vụ canh gác bốn phương hướng

Đông, Tây, Nam, Bắc, giữ cho thế giới thái bình, thiết lập ranh giới và bảo vệ các hành giả khỏi bị ma quý quấy phá.

Gã kia cười lên điên cuồng. "Cho dù ông có gọi Âm Dương Phù cũng vô ích thôi, nỏ Huyền Vạn ở đây, kết giới sẽ nhanh chóng bị đánh thủng thôi".

Trên trời lại lất phất mưa, rồi ngày càng nặng hạt, kéo theo gió lốc thét gào.

Nhưng không, đó không phải hạt mưa, mà là vô số những bóng nước màu đen do lũ dơi thả xuống, bóng nước vỡ tung ra một đám rắn rết và dòi bọ lúc nhúc. Là độc trùng. Chúng thi nhau cẵn xé lớp chẳn màu vàng.

Trong phòng khách, tiếng kinh chú vẫn vang lên đều đều. Ông Hưng không ngừng nện gậy xuống nền nhà làm nhịp, ông Sinh gõ chuông phụ theo.

Bống nhiên thất khiếu của các người cháu trai lần lượt chảy máu đỏ tươi, rồi chuyển sang đen ngòm, bốc mùi tanh nồng. Ông Đạo rít lên tức giận, ông đoán bọn ngoài kia lại dùng âm thuật để đánh vào. Tà phép đang một mạnh hơn.