Thiên Nam Tự

Thiên Nam Tự - Chương 44: Ngũ hành thương




"Ôi lạy chúa tôi, cậu ấy đã tỉnh lại rồi, đúng là kỳ tích của y học!" vị trung nhân mặc trong mình bộ áo blue trắng vừa nhìn thấy Thanh Thiện đang nói chuyện cùng mấy người liền thốt không nên lời, là bác sĩ đầu ngành của khoa xương khớp vị bác sĩ này chỉ nắn qua là biết tình trạng của Thanh Thiện, chỉ riêng việc toàn thân xương cốt gãy hết đã biết bệnh nhân chịu đau khổ cỡ nào, mười người đến chín là chết, người còn lại là hôn mê ít nhất cũng là một tháng, đấy là còn chưa kể đến bệnh nhân này có thể cả xương đầu cũng có vài nơi trọng thương, tuy chưa chiếu bằng X - quang nhưng kinh nghiệm trong ngành hắn có thể suy đoán ra.







" Có thể nào là trước lúc sắp chết hắn hồi quang phản chiếu không? " một ý nghĩ trong đầu của vị bác sĩ này, hắn rất không muốn vị thiếu niên này chết đi, nhìn thấy Anh Thy đứng bên ngoài lo lắng hắn đã biết vị thiếu niên này vô cùng quan trọng với sự phát tài của mình, nếu cứu được hắn thì lo gì chức viện trưởng còn tuột khỏi tay chứ. Gia đình Anh Thy không chỉ nhúng tay vào bất động sản hay ô tô mà các khách sạn, nhà hàng, bệnh viện ,.... chỉ cần ngành nào có lợi nhuận lớn là có mặt của gia đình nàng, cùng với đó là mối quan hệ với các bộ các ngành. Chỉ cần ba của nàng nói một câu thì không cần quá một tháng vị bác sĩ Hùng này thành viện trưởng cũng không khó.







Nghĩ đến cơ hội phát tài sắp mất, hắn liền nhanh tới giường bệnh kiểm tra, âm thanh bệnh nhân rõ ràng rất có lực không hề giống người sắp chết, ánh mắt thiếu niên còn tạo cho hắn sự run sợ trong lòng, xương cốt bệnh nhân vẫn còn tình trạng gãy vụn nhưng lại khác với lần kiểm tra trước đây, lần này các đoạn xương đã khít gần nhau hơn nhiều, lần trước xương cốt của thiếu niên chỉ cần sờ vào là thấy các đoạn xương gãy đoạn bên trong.







" Khó có khả năng a." càng kiểm tra vị bác sĩ Hùng này càng cảm thấy sợ hãi, hắn chắc chắn vị thiếu niên này không phải trong tình trạng hồi quang phản chiếu, yên tâm thì yên tâm nhưng hắn kinh sợ trước khả năng phục hồi của thiếu niên này, nếu không phải bốn người trong phòng nhận biết thiếu niên này, hắn còn tưởng rằng mình nằm mơ hoặc thiếu niên này không phải là con người cũng nên.







" Bác sĩ, bạn ấy thế nào rồi." Tâm Nhiên thấy biểu tình trên mặt của vị bác sĩ này không ngừng thay đổi liền dò hỏi .







" Đúng vậy bác sĩ Hùng, bạn ấy không sao chứ? Anh Thy đứng bên có chút lo lắng hỏi.









" Không sao cả, tình trạng cậu ấy rất tốt, ... rất tốt, chỉ là nên để cậu ấy tĩnh dưỡng." khi nãy hắn còn nói vị thiếu niên này bị liệt cả đời, nhưng cứ theo tình trạng này thì suy đoán của hắn hoàn toàn sai lầm, một suy đoán sai lầm như thế nếu là bệnh nhân khác có thể không sao cả, có điều thiếu niên này lại là bạn của vị Thy tiểu thư, chỉ sợ con đường thăng chức hắn sẽ đứt đoạn từ đây vì thế hắn không khỏi ngập ngừng nói, không còn phong cách thường ngày hay trịch thượng của vị trưởng khoa đầu ngành nữa.







Rời khỏi phòng mọi người không ai để ý thấy ngọn thương màu đen ở trong phòng đã biến mất, trước khi mọi người vào tới Thanh Thiện đã nhanh chóng nhét Tịch Diệt Long Thương vào Hư Thiên giới chỉ, lần này hắn phát hiện tuy Tịch Diệt Long Thương còn chưa có phóng to thu nhỏ như Như Ý Bổng của Ngộ Không, nhưng Thanh Thiện cảm giác chỉ cần truyền chân khí vào là có thể tùy ý tăng sức nặng của nó, tuy là cảm giác nhưng vì linh hồn của Thanh Thiện đã gắn kết cùng Tịch Diệt Long Thương, nên theo lẽ đó là sự thật.







Thanh Thiện vốn đang lo lắng tìm đối thủ giao đấu, vốn trong giao chiến tiềm năng sẽ được bộc phát cao nhất, kỹ năng chiến đấu được hoàn thiện, lĩnh ngộ cũng nhanh chóng hơn, tuy nhiên sinh tử quyết chiến nếu thắng tất nhiên là tốt, nhưng lỡ thua sẽ là cả tính mạng mình. Vì thế trừ khi có khinh công đệ nhất để đề phòng còn chạy trốn, không thì chiến đấu sẽ rất nguy hiểm.







Ngoài chiến đấu ra còn một phương pháp giúp Thanh Thiện chuyển hóa linh khí thành công lực của bản thân, đó là khổ luyện, chỉ cần luyện tập thường xuyên, số chân khí do linh khí hóa thành sẽ được nhuần nhuyễn sử dụng, sau đó sẽ hoàn mỹ cho mình vận dụng. Tịch Diệt Long Thương chỉ nặng có một trăm cân, nếu so với người thường là rất nặng nhưng so với Thanh Thiện thì lại quá nhẹ. Hiện giờ thực lực tăng tiến ngọn thương này lại càng nhẹ hơn nhiều, cho dù cầm Tịch Diệt Long Thương luyện tập cả ngày cũng chưa chắc đã mệt mỏi.







Nhưng giờ chỉ cần truyền chân khí vào Tịch Diệt Long Thương nó sẽ nặng hơn, một mặt luyện tập Cửu Chuyển Kim Cương Thân sẽ tiến bộ nhanh hơn mà chân khí nội thể sẽ càng thêm vận dụng thành thục.









Hư Thiên quyết có thể khiến công lực bản thân tăng lên vô cùng nhanh chóng, miễn sao cơ thể có thể chịu đựng được, tuy nhiên vì quá nhanh như vậy mà chân khí hấp thu sẽ không hoàn toàn tinh thuần, vốn chân khí nếu muốn thuần thục khống chế thì phải được tu luyện giả vận chuyển ba mươi sáu vòng quanh kinh mạch toàn thân, sau đó mới xuyên qua vũng xoáy tại đan điền rồi mới tới được nội đan, vì thế chân khí chứa tại nội đơn rất tinh thuần.







Hư Thiên quyết lại lấy linh khí hóa chân khí rồi trực tiếp đi qua vũng xoáy tại đan điền mà vào nội đơn, cách này làm giảm bớt vô số thời gian, chỉ cần nơi có linh khí nồng đậm liền trực tiếp hấp thu vào nội đan, sau đó dùng toàn bộ chân khí đó ra rèn luyện lại cho tinh thuần, cách nhanh nhất chính là trong sinh tử quyết đấu.







Nên biết sau khi chiến đấu dù sức cùng lực kiệt, chân khí tiêu tan hết nhưng thực ra không phải vậy, chân khí nó chỉ tản mát trong những kinh mạch khác nhau của nội thể, một phần rất nhỏ là mất đi thật sự, điều này giải thích vì sao sau khi chiến đấu tu luyện giả chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là hồi phục, bởi bọn họ chỉ cần quy tụ đám chân khí tản mát khắp nơi lại mà thôi.







" Ài, với thương thế hiện tại chỉ sợ vài ngày tới thật sự phải nằm trên giường mất." Thanh Thiện tuy muốn nói chuyện nhưng tên bác sĩ kia đã đuổi mọi người ra hết, bảo hắn phải tĩnh dưỡng không được quấy rầy. Hiện tại hắn đang buồn mà không có người cùng nói chuyện .







Thanh Thiện chợt nhớ lâu lắm hắn không xem lại Hư Thiên quyết trên bia đá, đây mới là bản gốc của pháp quyết, hắn đã đột phá hiện tại cũng chưa có gì làm, chỉ có thể dùng mắt để đọc, cơ thể mặc dù bị băng bó, xương cốt còn đau đớn nhưng so với Thanh Thiện còn chưa đến nỗi không thể cựa quậy, để thân mình dựa lên tường, Thanh Thiện liền lấy ra bia đá.







Hậu kỳ của tầng bẩy cũng vẫn đồ hình như cũ, chỉ lên đến tầng tám lộ tuyến luyện công mới thay đổi, đang định cất đi Hư Thiên quyết thì tâm lý Thanh Thiện không khỏi tò mò, từ đồ hình thứ tám, chín tương ứng với tầng tám cùng tầng chín của tâm pháp đều có một ngọn thương pháp trong nội thể, nhưng đến đồ hình tiếp theo bản thân ở đan điền hình vẽ sinh ra năm ngọn thương phân biệt ở năm phương vị trong đan điền. Mà nếu trí nhớ hắn không nhầm thì năm phương vị này đúng là phương vị của trận pháp hắn thấy trong Hư Thiên động phủ, cũng là pháp trận đang vây khốn Tử Long.







Thanh Thiện hiếu kỳ liền đọc đoạn cuối, đây chính là những gì Hư Thiên Quân cuối đời sáng tác ra, cũng là tầng thứ mười Hư Thiên quyết như suy đoán.







" Ngũ Hành Thương Trận là trận pháp dựa vào năm ngọn thương làm chủ đạo, bên ngoài nhìn rất bình thường, nhưng nó có thể hoán chuyển chân khí cho nhau, lấy ngọn thương ứng với Bách Huyệt hội chiếu xuống là chủ, bốn ngọn thương còn lại hỗ trợ. Ngoài ra Ngũ Hành Thương Trận còn có thể tự mình hấp thu thiên địa linh khí.









Đến cuối đời ta mới lĩnh ngộ được thương trận này, thương trận một hóa năm còn có thể làm linh hồn tăng tiến ít nhất năm lần, đáng tiếc linh hồn của ta đã quá suy yếu mà thời gian không đủ để hình thành Ngũ Hành Thương trong đan điền.







Kẻ kế thừa của ta, ngươi đến một trình độ nhất định sẽ biết Hư Thiên quyết có lỗ hổng của nó, không có đường tắt nào mà không có trả giá gì đó, ngoài cực lực khổ luyện hoặc sinh tử chiến đấu mới có thể rút ngắn lại, tuy vậy có một vấn đề khó khăn, số chân khí đã "thuộc về ngươi" theo lý sẽ không cần trui rèn, nhưng vì ngươi tu luyện nên số chân khí được trui rèn sẽ lẫn lộn cùng đám chân khí mới hấp thu, vì thế mỗi khi vận dụng sẽ thành một hỗn hợp không tinh thuần, nó sẽ làm sức mạnh chân khí giảm đi đáng kể. Ta đã nghĩ ra phương pháp, đó là tạo ra một nội đan khác trong đan điền, những chân khí đã thuộc về mình chỉ chứa đựng trong một ngọn thương, số còn lại tạp chất chứa đựng ở ngọn thương khác, lúc này muốn rèn luyện ngươi chỉ cần lấy số hỗn tạp ra mà thôi.








Sau đó ta lĩnh ngộ thương trận, vì vậy sáng tạo pháp quyết để hình thành năm ngọn thương tại đan điền, năm ngọn thương này cùng với linh hồn ngươi là một, vì thế cùng với sự lớn mạnh của năm ngọn thương linh hồn ngươi sẽ tăng lên ít nhất năm lần. Chỉ là có một hạn chế, vì tạo ra năm ngọn thương nên nếu muốn chịu đựng được số chân khí khổng lồ như vậy thì kinh mạch của ngươi phải vô cùng cường đại, ít nhất phải đạt tới như của Hoàng Kim Long của Long tộc, vì vậy ngươi nhất thiết phải tu luyện Cửu Chuyển Kim Cương Thân là điều bắt buộc, nếu không thì khi vận dụng hai, ba, bốn, năm chân khí trong ngọn thương cùng lúc thì chưa giết địch được ngươi đã chết trước.







Một ngọn thương có thể chứa đựng chân khí của một Thiên Quân như ta, ngươi có thể biết sự cường đại của nó, nếu ngươi có thể hình thành Ngũ Hành Thương như vậy ta cũng không tưởng tượng được cường đại khi đó của ngươi, ta ở tầng thứ chín Hư Thiên quyết mới sáng tạo ra Ngũ Hành Thương vì vậy lúc này mới hình thành nó, có điều theo ý nghĩ của ta, chỉ cần linh khí sung túc thì ở tầng thứ bảy đã có thể hình thành Ngũ Hành Thương. Vì thế số linh khí ta tích tụ được trong Tịch Diệt Long Thương là dùng cho việc này, không biết nó có đủ cho ngươi hình thành mấy ngọn thương, cái đó tùy vào số thời gian cùng với duyên phận của ngươi.







Đáng tiếc, đáng tiếc ta không đủ thời gian. Nếu không ta có thể biết được bí mật kia.".







Đọc đến đoạn cuối, Thanh Thiện vừa mừng vừa tiếc thay cho một kỳ tài như Hư Thiên Quân, dựa vào lý luận, nếu cho Hư Thiên Quân đủ thời gian thì không biết còn đáng sợ thế nào nữa, chỉ có câu cuối cùng Thanh Thiện còn không hiểu lắm, bí mật thì lúc nào chả có, vì thế hắn không suy nghĩ lung tung nữa.







" Ngũ Hành Thương có thể ở tầng bảy hình thành được, vậy hiện giờ mình có thể hình thành được sao? Chỉ là không biết hình thành được bao nhiêu cái đây?" trong lòng Thanh Thiện không khỏi vui sướng nghĩ. Năm ngọn thương vốn độc lập với nhau, nên việc linh khí chứa trong nó bao nhiêu cũng không mấy ảnh hưởng đến kinh mạch, vì chỉ khi nào hắn dùng cả hai ngọn thương mới vượt quá sự chịu đựng của thân thể mà chết, còn bình thường chỉ dùng chân khí ở một ngọn thương sẽ không sao cả.







Đang suy nghĩ thì một âm thanh kinh ngạc từ trên đỉnh đầu Thanh Thiện vang lên " Ngươi biết thứ ngôn ngữ này sao." Hỏa Long vốn muốn ngủ để phục hồi thực lực, nhưng vì thấy Thanh Thiện tự nhiên lôi ra một bia đá mà ngôn ngữ có vài ký tự như trong Ẩn Thần Quyết hắn lấy trộm, vốn đang bực mình vì lấy phải thứ không dùng được, nay hắn không khỏi cầu mong Thanh Thiện đọc được ngôn ngữ này.







Từ suy nghĩ tỉnh lại, Thanh Thiện đoán là con Hỏa Long này muốn nói ngôn ngữ của bia đá này, dù không biết hắn hỏi làm gì nhưng cũng trả lời








" Biết."







" Hè hè, tốt quá, tốt quá, ta có cuốn bí pháp bằng ngôn ngữ này, chỉ cần ngươi dịch hộ ta, bảo đảm ngươi vừa học được bí pháp lợi hại mà ta sẽ rời khỏi đầu của ngươi, thế nào?" Hỏa Long dù muốn độc chiếm nhưng nếu để một tên Nghịch Thiên giả đọc được còn không phải để người đó học được sao, dù gì cuốn bí pháp đồ hình cùng ngôn ngữ cũng gắn liền nhau, hắn không muốn cũng phải chịu. Điều hắn muốn là nhanh chóng học được Ẩn Thần Thuật trong này, vì hắn biết đám Thần Đạo giả Nhật Bản sẽ phái kẻ càng lợi hại truy sát hắn.







" Bí pháp? Ta dịch cho ngươi cũng không sao, nhưng ngoài điều ngươi vừa nói ta còn có điều kiện khác nữa." dù không biết bí pháp thế nào, nhưng có tiện nghi không chiếm mới là kẻ ngu. Lúc nãy hắn còn sợ đối phương nhưng giờ con rồng còn muốn cầu hắn, càng chứng tỏ thêm hắn không dám làm gì mình cả.









" Ngươi không sợ ta sẽ giết lập tức sao? Nếu ngươi không tin có thể thử, chỉ là ta nói trước mỗi người chỉ có duy nhất một mạng mà thôi." con rồng trên đầu có chút tức khí nói, nếu về sự quý giá của bí pháp này thì cực kỳ trân quý, nó đã phải tìm mọi cách mới chiếm lấy được, nay còn bị truy sát suýt mất mạng, vậy mà cái tên nhân loại yếu nhược hơn nó còn dám đòi hỏi thêm điều kiện.







" Thực ra cũng không có gì, chỉ là một số điều nhỏ mà thôi, ví như ta muốn ngươi phải lập lời thề rằng không được giết ta sau khi ta đã dịch cho ngươi, dĩ nhiên ta sẽ thề rằng dịch đúng cho ngươi? Thế nào, ta nói không sai chứ." Thanh Thiện cũng không dám làm quá đáng, đối phương nổi giận chỉ sợ hắn không có thêm mạng để chết.







" Cũng đúng, nói đi, ngươi muốn gì, nếu quá đáng đừng trách ta vô tình."







"Tất nhiên, tất nhiên, ta muốn ngươi không giết ta, ta muốn ngươi hộ pháp cho ta vài ngày, hiện tại ta bị thương thế này cũng do ngươi một phần còn gì, không phải do ngươi độ kiếp thì sao ta ra nông nỗi này?" nói đến đây Thanh Thiện có chút nói nhỏ lại, dù sao mình cũng có ý trách đối phương, mà cái con "giun lửa" dở hơi này nếu nóng giận bất thường giết người thì đúng là lỗ to.







" Được rồi, ta đồng ý, nhưng ta còn có kẻ thù đang truy sát, nếu khi đó hắn đến thì không thể trách ta chạy trốn."







" Có kẻ thù? chạy trốn." thực lực Nghịch Thiên cấp năm mà còn chạy trốn, Thanh Thiện không khỏi sợ hãi. Có điều được một Nghịch Thiên giả tạm thời bảo vệ còn hơn là không có.







" Được, lúc đó ngươi có thể chạy. Giờ chúng ta lập lời thề."







Lập linh hồn lời thề cũng chỉ là một cách khác của lời thề, nhưng do những người sống càng lâu thể diện càng quan trọng, nên nó cũng được xem một cách bảo chứng, huống chi Long tộc rất xem trọng mặt mũi.







Lời thề quả nhiên từ miệng Hỏa Long nói ra rất trang nghiêm, hắn lấy Long Thần ra phát lời thề, còn Thanh Thiện cũng lấy trời đất làm chứng. Lập xong lời thề từ trên đầu đã xuất hiện một tấm bia đá khác, thấy bia đá trôi nổi giữa không trung Thanh Thiện lấy làm lạ nhưng sau đó cũng bình tĩnh, cái gọi là bí pháp không ngờ cũng được truyền từ viễn cổ, người thời này hầu hết dùng bia đá để khắc chữ, vì nó vừa để được lâu lại rộng rãi để khắc lên đó.







" Ẩn Thần Thuật." Thanh Thiện nhìn vào mấy chữ trên cùng của bia đá.