Thiên Nam Tự

Thiên Nam Tự - Chương 43: con đường mới




" Ha ha, ta thành người tàn phế cả đời sao." Thanh Thiện bên trong phòng cười không ra tiếng, y thuật tuy rất hiện đại cùng tiên tiến, hiện tại một người xương cốt như vậy chắc chắn sẽ tàn phế cả đời, có điều đó là người bình thường mà thôi.







Với một Nghịch Thiên giả cường đại chút thương tích đó hắn chẳng xem ra gì, huống chi hắn còn muốn mình vài lần tan xương nát thịt để đột phá mới cam lòng.







Thanh Thiện giờ mới cảm nhận được sự cứng rắn cùng dẻo dai của thân thể, qua Thiên kiếp tôi luyện một phần năng lượng của tia sét đã bị xương cốt, kinh mạch, cơ bắp hấp thu, bị nguồn năng lượng bá đạo này cải tạo Cửu Chuyển Kim Cương Thân vốn phải cần điều kiện khắc nghiệt mới đột phá, giờ đã đột phá dễ dàng. Tuy là nói dễ dàng nhưng thời khắc đó sự đau đớn của hắn đã là cực hạn, nếu hắn không chịu được hai lần đau đớn liên tiếp đó thì hiện tại đã là cái xác khô rồi. Có trải qua nguy hiểm mới đạt tới thành quả to lớn.







" Cô nàng Tâm Nhiên xem như mình nhìn không nhầm, vài lần cứu nàng hẳn là đáng giá. chỉ là không biết cô nàng thích mình rồi hay chỉ là muốn trả ơn mình mấy lần trước nữa." hắn nghe thấy rõ ràng từng người bên ngoài nói chuyện, dù hắn bị "tàn phế" vẫn đối với hắn chí tình như vậy, làm người còn mong muốn gì hơn nữa.







Đúng lúc này trên đầu của hắn có chút ngứa ngáy, hai tay đều băng bó cứng ngắc, mà xương cốt vốn chưa lành, muốn co duỗi là không thể còn nói chi đến gãi đầu.







" Ngứa quá, có cái quái gì trên đầu mình vậy." âm thanh của hắn không khỏi bực bội lẩm bẩm.







" Ngứa cái đầu ngươi ấy, Hỏa Long ta trên đầu ngươi là phúc ba đời của ngươi đó."hắn vừa nói xong, một âm thanh đã truyền tới đầu hắn.









" Thì ta đang ngứa đầu đây?, a ... ngươi không phải Tử Long, ngươi là ai mau ra khỏi tóc của ta." Thanh Thiện không ngừng sợ hãi, người hắn tuy trọng thương nhưng không hề ảnh hưởng tới công lực cùng cảm giác, có thể ẩn giấu một con vật ở trên đầu hắn mà hắn không hay biết thì con vật này có thực lực cỡ nào? Mà một Nghịch Thiên giả để một kẻ thần bí trên đầu mình rõ ràng là chán sống rồi. Não bộ vốn là nơi hội tụ của linh hồn, chỉ cần đối phương phá hủy thì dù cường đại như tứ đại Thiên Quân cũng đừng mong sống nữa.







" Hè hè, biết sợ rồi sao, hôm qua nếu không phải ta cứu ngươi ngươi đã đi đời dưới Thiên kiếp rồi, ta thấy ngươi có hai cô bạn gái xinh đẹp như vậy hay là tặng ta một nàng đi, xem như là tiền bo cho ta cứu ngươi."







" Ngươi muốn đụng đến hai nàng ta liều mạng với ngươi."







" Hè hè, ngươi giờ còn sức liều mạng sao, ta phun một ngọn lửa là ngươi thành con khỉ thui làm sao có sức cùng ta liều mạng chứ." tuy nói mạnh miệng như thế nhưng hiện tại có cho hắn cũng không giết Thanh Thiện, bởi hắn cảm ứng được thần bí nhân hôm qua có khí tức giống như khí tức của một chiếc huy hiệu trong túi quần của thanh niên này, trêu đến một cường giả như vậy hẳn không phải khôn ngoan.







Thanh Thiện tức mà không làm gì được, có thể ẩn giấu trên đầu mình lâu như vậy, Thanh Thiện cho rằng đối phương thực lực hơn xa mình, vì thế hắn cũng không nói gì, hắn không biết đối phương sao lại ẩn trên đầu mình nhưng xem ra đối phương cũng không muốn giết hắn, nếu không hắn đã chết từ lâu rồi .









Kỳ thật thực lực của con rồng này cũng vừa mới tiến nhập Nghịch Thiên giả tầng năm mà thôi, so với Thanh Thiện còn cao hơn nhưng cũng một chút mà thôi, nó có thể ẩn giấu được Thanh Thiện do bí pháp mà nó dùng là Ẩn Thần Thuật, cha mẹ nó tình cờ có được pháp quyết này trong một lần du lịch ở Nhật Bản, bọn họ nghe nói pháp quyết này còn không phải chính tông, Ẩn Thần Thuật chính tông đang được cất giữ tại Lưu Nguyệt thần đạo phái. Tuy vậy bọn họ còn không có ý định tiến vào trộm.







Đáng tiếc đứa con tử quỷ của bọn họ lúc vô tình nghe họ kể về Ẩn Thần Thuật lại mang ý nghĩ điên cuồng trộm cướp, ai ngờ hắn đã thành công, cùng với nó là sự truy đuổi của Thần Đạo giả đến từ Nhật Bản.







Nằm trên đầu Thanh Thiện, nó không thấy Thanh Thiện nói gì tâm lý càng bực bội, nó trộm được Ẩn Thần Thuật chính tông nhưng lại không hiểu đọc thế nào, nếu chỉ là đồ hình thì nó cũng biết từ lâu rồi, phí công trộm được, hiện còn bị truy đuổi thế mà bí pháp lại không đọc được hỏi sao nó không buồn bực.







Cũng may mắn mấy lần giao chiến với tên Thần Đạo giả cao hơn một cảnh giới khiến công lực đột phá, hiện tại nó đã có thể hóa thành hình người nhưng vì công lực tiêu hao trong lần độ kiếp nên nó chưa có khả năng hóa hình.







Thấy con vật trên đầu không nói gì, Thanh Thiện cũng tin tưởng nó không giết mình, hiện tại hắn muốn mình nhanh chóng phục hồi, sau đó giải quyết cái của nợ trên đầu này, dù sao phải ôm một quả bom trên đầu ai mà không lo lắng cho được.







Lúc này hắn mới nhớ ra lúc độ kiếp Tịch Diệt Long Thương không có rời tay, vậy giờ không thấy nó đâu cả, toàn thân thì bó bằng vải trắng kín mít người lại còn được cố định bằng thạch cao, hắn muốn nhìn xung quanh cũng không được, chợt trong lòng Thanh Thiện có cảm giác thứ gì đang gọi mình, bằng một liên lạc vô hình mơ hồ, Thanh Thiện biết trong lòng vừa nghĩ đến Tịch Diệt Long Thương thì nó như phát tín hiệu lại cho chủ nhân biết.







Thanh Thiện không khỏi cảm giác kinh ngạc, bởi trước kia không hề có cảm giác liên lạc kỳ lạ này, mà bây giờ hắn chợt có ý nghĩ, chỉ cần mình dùng linh hồn chỉ huy thì Tịch Diệt Long Thương sẽ tự đến trước mặt mình. Trong đầu vừa nghĩ vậy thì một thanh đen thui dài một mét tám đã bồng bềnh trôi nổi giữa không trung ngay trước mặt hắn, không phải Tịch Diệt Long Thương còn là gì?







Quả thật Tịch Diệt Long Thương vẫn ở trong phòng bệnh của hắn mà thôi, khi tối chính Anh Thy đã đem về cho hắn, nàng biết đây là vũ khí của hắn, khi trước nàng chỉ Thanh Thiện cầm cây thương này luyện tập cực kỳ dễ dàng, ai ngờ vừa muốn nhấc lên lại không thể nhấc được, sau đó phải dùng chân khí trong nội thể mới cầm tới tay được, bất quá nếu muốn nàng dùng nó múa thương thì là điều không thể. Vác một cây thương nặng một trăm cân còn có thể, còn dùng nó luyện võ thì tương đương với một người vác một nghìn cân di chuyển a.









Một thanh thương nặng một trăm cân lại có thể dùng ý niệm cho nó trôi bồng bềnh giữa không trung, nếu ai nhìn cảnh tượng này chỉ sợ là tin trên đời này thật sự có ma rồi.







" Xem ra Tịch Diệt Long Thương này có liên quan tới thanh thương nhỏ trong đan điền mình." Thanh Thiện vừa nghĩ, ngọn thương trắng bên trong đan điền hắn chính là mô hình thu nhỏ của Tịch Diệt Long Thương, ngay cả một chút đường vân trên thân thương cũng không khác nhau, cái khác chỉ là một đen một trắng, một lớn một nhỏ mà thôi.







" Mà sao mình cảm giác nó dường như không có trọng lượng vậy? Nó rõ ràng nặng gần trăm cân mà." một ý nghĩ trong đầu Thanh Thiện thoáng nghi ngờ, mà lúc này hắn còn cảm nhận được rõ ràng từng ly từng tý của Tịch Diệt Long Thương, độ cường đại của linh khí chứa bên trong viên ngọc, trận pháp mà bên trong đó đang phong ấn Tử Long, còn có cả hơi thở cùng hành động của Tử Long hắn đều nắm rõ trong tay mình.








" Ê, ngươi nhìn gì ta dữ vậy, chưa thấy con rồng nào hay sao, trên đầu của ngươi không phải có một con đó thôi, sao không nhìn đi." cảm giác bị Thanh Thiện soi mói, Tử Long không khỏi tức mình nói.







" Hả, ngươi nói cái con đang nằm trên đầu ta là một con rồng sao, không thể nào, rồng sao nó nhỏ vậy chứ?."







" Hừ, Long tộc của chúng ta hóa hình lớn nhỏ đã là cái gì, con rồng trên đầu ngươi là một con Hỏa Long, thực lực vừa đạt tới Nghịch Thiên giả cấp năm, hồi tối không phải ngươi độ kiếp mà là nó độ kiếp, còn ngươi là kẻ xui xẻo bị Thiên kiếp coi là kẻ giúp đỡ con Hỏa Long đó độ kiếp nên nó công kích cả ngươi luôn.







" Móa, hóa ra là con giun lửa đó hại ta hả, mẹ kiếp." Thanh Thiện không khỏi tức giận, miệng cũng lẩm bẩm thành tiếng, chỉ là con giun lửa trong lời nói của hắn lúc này đã ngủ nên không nghe thấy được những lời này.







" Ha ha, có lẽ ngươi nên cảm ơn nó, không phải nhờ có nó mà thực lực của ngươi tăng tiến lớn như vậy sao, hơn nữa chân khí lúc trước của ngươi đa phần đều dựa vào hấp thu linh khí cũng được Thiên kiếp rèn luyện, có thể nói thực lực lúc trước không dựa vào tự thân có được giờ đều thật sự là của ngươi."







Nếu nói về thực lực thì Tử Long chỉ có thực lực của Nghịch Thiên giả cấp bốn, nhưng nếu nói về linh hồn lực thì nó thực sự là Nghịch Thiên giả cấp mười, chỉ sợ sống từ thời viễn cổ đến giờ, nó có thể đột phá tầng mười một, mười hai cũng nên, như vậy linh hồn của nó tương đương với Thiên Quân năm xưa cũng không kém bao nhiêu, nó đã nhận định thì khó có thể sai.







Thật sự với tuổi tác của Thanh Thiện có được thực lực như hiện tại là do phần lớn ngoại giới tác động, lần đầu là công lực của Ngộ Tuệ, rồi đến Huyền Hải sư huynh, sau đó là pháp quyết bá đạo của Hư Thiên Quân, bởi vì linh khí hấp thu của hắn quá nhanh cùng quá nhiều nên việc tăng thực lực của hắn có chút miễn cưỡng. Linh khí dùng sao cũng là linh khí, công lực của Ngộ Tuệ cùng Huyền Hải dù đều từ Hư Thiên Quyết mà ra nhưng đều không phải của hắn, vì thế muốn hắn khống chế chân khí đến mức hoàn mỹ là khó khăn, không giống như những tu luyện giả khác, bọn họ bỏ thời gian ra rèn luyện chân khí từ từ theo năm tháng, bọn họ chậm nhưng chắc, tất cả chân khí trong nội thể bọn họ muốn nó thế nào thì hoàn toàn theo ý đó.







Lần này Thanh Thiện được Thiên kiếp rèn luyện, không những Cửu Chuyển Kim Cương Thân đột phá mà Hư Thiên quyết cũng đột phá trung tầng tầng bảy, không những thế mà càng tiến tới cực hạn của trung tầng tầng bảy. Nhưng điều Tử Long coi trọng nhất là số chân khí nhờ nhiều vào ngoại giới này đã được Thiên kiếp trui rèn mà thực sự thành của hắn.







Có rất nhiều bàng môn tả đạo vì muốn tăng cường thực lực nên tìm đường tắt nhờ vào ngoại giới, có điều công lực đó không thật sự của bọn họ, có người vì quá tham lam nên bị số công lực đó phá phách cơ thể mà thành tàn phế. Vì thế hầu hết mọi người đều dựa vào bản thân cùng năm tháng trui rèn.







Được Tử Long giảng giải một hồi Thanh Thiện mới biết sự quý báu trong lần này, hắn chợt nhớ ra trong truyện Kim Dung hắn từng đọc, Kiều Phong là một người không có chút kỳ ngộ nào nhưng võ công lại nhỉnh hơn Đoàn Dự cùng Hư Trúc, trong khi hai người đó nếu tính công lực thì lại có tới hơn trăm năm công lực, ngay cả vị sư Vô Danh trong chùa Thiếu Lâm cũng phải khen Kiều Phong. Giờ hắn mới hiểu vì sao lại như vậy, tâm lý muốn thực lực càng cường đại ngày xưa đã bị một gáo nước lạnh dội vào, thực lực cường đại ai cũng muốn nhưng thật sự là của mình thì phải cần thời gian.







Hư Thiên quyết đoạt thiên địa tạo hóa nhưng ẩn bên trong đó là một lỗ hổng cực lớn, linh khí thiên địa đâu thể cứ hấp thu là chuyển hóa hoàn toàn thành công lực, dù chuyển hóa hoàn toàn nhưng vì số lượng quá lớn hắn có thể khống chế hoàn toàn như ý mình không?









" Ngươi có biết tại sao Hư Thiên Quân năm xưa rất cuồng chiến không? Hắn không phải không biết pháp quyết của mình có lỗ hổng, vì thế hắn dùng xương máu của mình để trui rèn số công lực hấp thu được bởi ngoại giới." Tử Long lại truyền âm đến đầu của hắn.







" Hà, xem ra chẳng có thứ gì hoàn mỹ cả, được thứ này mất thứ kia, Hư Thiên quyết đích xác bá đạo nhưng cũng phải cần một biện pháp cực đoan để đi tiếp, hèn gì từ trong linh hồn có thứ gì muốn thôi thúc mình chiến đấu, càng chiến đấu mới có thể tăng thực lực." trong đầu Thanh Thiện đã cảm nhận ra con đường đi tiếp theo của mình, muốn có thực lực càng cường đại ngoài tu luyện ra hắn còn phải chiến đấu, càng chiến đấu thực lực càng cường đại, càng chiến đấu những thứ ngoại giới đều sẽ là của hắn.







" Vậy bây giờ số công lực trong nội thể ta có phải hoàn toàn là của ta không?"







" Theo như cảm giác của ta thì đúng như vậy."







" Vậy thực lực hiện thời của ta tương đương với Nghịch Thiên giả cấp mấy?" Thanh Thiện thấy Tử Long nói hắn may mắn được Thiên kiếp trui rèn, vì thế hắn muốn xem nhờ vào điều này thực lực hiện thời của hắn thế nào.







" Ngươi có thể xem như tiến sát tới đỉnh cấp của Nghịch Thiên giả cấp bốn, nếu hiện tại ngươi giao chiến cùng quái vật khi xưa dưới biển hẳn là nhỉnh hơn nó một chút." Cao thủ dựa vào cảm giác mà nhận định thực lực, mà cảm giác bắt nguồn từ linh hồn lực, Tử Long dù bị phong ấn nhưng linh hồn vẫn rất cường đại. Từ đầu do bị Thanh Thiện giấu trong Hư Thiên giới chỉ nên nó mới không phát hiện ra Hỏa Long ẩn thân dưới đáy hồ, khi Thanh Thiện vừa lôi Tịch Diệt Long Thương ra thì nó đã bị Thiên kiếp cuốn hút mà quên đem linh hồn lực tra dưới đáy hồ, huống chi Hỏa Long hắn còn có bí pháp Ẩn Thần Thuật.







Nhưng ngay khi độ kiếp Tử Long đã nhận ra sự tồn tại của một con rồng khác, có điều đã quá muộn, Thiên kiếp đã khởi động, nếu nói ra sẽ khiến Thanh Thiện phân tán, nó không hề muốn Thanh Thiện xảy ra chuyện, bởi chỉ có mình chủ nhân của Tịch Diệt Long Thương cùng Hư Thiên chân khí mới có thể giải thoát nó khỏi phong ấn. Sau đó kể cả người thần bí thực lực đạt tới Nghịch Thiên giả cấp bảy cũng không thoát khỏi linh hồn lực của nó.







" Đỉnh cấp của cấp bốn, hơn nữa công lực đều là của mình cả, ha ha ha, không ngờ thực lực tiến nhanh quá vậy." Thanh Thiện khi nghe Tử Long nói xong, tâm lý không ngừng kích động chợt cười ha hả.







Hắn đã tìm ra con đường mới cho mình, nếu muốn tiếp tục tăng tiến thực lực hắn chỉ có thể không ngừng chiến đấu.







Bởi âm thanh của hắn khá to mà những người bên ngoài chờ đều nghe thấy, phòng của hắn vốn không ai được phép tiến vào bởi hắn thuộc diện bệnh nặng, ngoài bác sĩ thì không ai khác được tiến vô, bác sĩ vừa khám cho hắn còn phán đoán hắn trong vài tuần chưa thể hồi tỉnh được, không ngờ còn chưa tới một tiếng đồng hồ, bệnh nhân bệnh dường như không thể nặng hơn được nữa đã tỉnh lại, mà lại còn nghe được âm thanh như tiếng cười.







Bốn người đang ở bên ngoài, Anh Thy cùng Tâm Nhiên là phản ứng nhanh nhất, hai nàng đều nghe rõ ràng âm thanh, một người liền hô bác sĩ tới, người còn lại đã dẫn cha mẹ Thanh Thiện vào phòng xem hắn thế nào.