“Lý Lương, bọn em đang gặp được một người bạn!"
Hầu Hiểu Hà thân thiết vẫy tay với Lý Lương, rất rõ ràng, đây là bạn trai của cô ta.
Lúc này, Vương Văn nói: “Hiểu Hà này, chẳng phải vừa nãy cậu nói cậu có hơn một vé sao, hay là cho Trần Khiêm đi, chúng ta đã không gặp nhiều năm vậy rồi, vừa hay bây giờ ngồi kể lại chuyện xưa với nhau đi!”
“Cái này..” Hầu Hiểu Hà đảo mắt: “Được thôi, vậy thì để Trần Khiêm đi, tiện thể cho Trần Khiêm mở mang tầm mắt luôn!”
“Cho cậu một vé này Trần Khiêm, cậu cũng đi với bọn tôi đi!”
Hầu Hiểu Hà nói.
“Đúng đấy, đi thôi, cũng đâu có sao!” Vương Văn kéo cánh tay Trần Khiêm nói. “Được rồi!"
Trần Khiêm gật đầu đồng ý.
Nếu chỉ là lời mời đơn thuần của Hầu Hiểu Hà, Trần Khiêm thật sự sẽ không đi.
Nhưng là Vương Văn mà, quan hệ †, với cả bây giờ Trần Khiêm cũng đang đợi tin tức, quả thật rất nhàn rỗi, cho nên đi xem thử.
Mọi người cùng vào thang máy, đi thẳng lên tầng ba của khách sạn.
Bên trong có một sảnh lớn. Chuyên sử dụng cho các buổi tụ tập.
Cũng được xem như một khách sạn cao cấp ở huyện Hồng.
Mỗi người đều lấy vé ra để được đi vào bên trong.
Nhiều người đã tới rồi.
Hình như đây là một buổi tụ họp trước khi khởi động phát triển một dự án nào đó.
Theo như những gì Hầu Hiểu Hà giới thiệu cho. Trần Khiêm.
Thì chính là, bạn không tiền không quyền, thì ngay cả cơ hội để lộ mặt cũng không có.
Còn về Lý Lương, bạn trai của Hầu Hiểu Hà, rõ ràng những dịp thế này rất tất bật.
Quen biết rất nhiều người, sau khi chào hỏi với mấy người bạn của bọn họ rồi thì ngồi xuống bàn.
“Cậu làm gì vậy?”
Trần Khiêm cũng ngồi xuống bên cạnh Vương Văn, Lương Mạnh.
Lúc này, Hầu Hiểu Hà nói. “Cái gì mà làm gì?” Trần Khiêm lắc đầu cười khổ.
“Cậu! Qua bên kia ngồi cho tôi! Đây là chỗ cậu có thể ngồi à?”
Hầu Hiểu Hà như bị đa nhân cách, từ khi vào hội trường này, thái độ của cô ta với Trần Khiêm quay ngoắc một trăm tám mươi độ.
Toàn bộ chuyện này, kể cả vé vào cũng là cô cho mà.
Trần Khiêm ngoảnh đầu nhìn theo hướng Hầu Hiểu Hà chỉ, đó là bàn ở trong góc. Bàn ở đó chắc là dành cho thư ký hay tài xế gì đó hôm nay đến hội trường.
Rõ ràng Hầu Hiểu Hà đang nghĩ rằng mình không đủ tư cách để ngồi cùng bàn với cô ta.
Mà giọng của Hầu Hiểu Hà khiến cho ánh mắt của những người xung quanh đều tập trung lại, bị sỉ nhục trước mặt nhiều người rõ ràng rất xấu hổ.
Vương Văn hơi lo lắng muốn khuyên Hầu Hiểu Hà.