Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1949




Ực!
Âm Dương nuốt nước miếng, sau đó mới nói: "Cậu hỏi tôi làm thế nào có được danh xưng, còn hỏi tôi tại sao phải phục vụ tên Đoạn Phong này!"
Âm Dương lau mồ hôi lạnh trên trán, nói tiếp:
Thật ra, chuyện này phải đến nửa năm sau khi tôi trở thành người tu chân mới dần dần biết được. Cậu biết không, thế giới này so với những điều chúng ta vẫn tưởng tượng trước kia còn tuyệt vời hơn rất nhiều. Trên địa cầu, tồn tại một nơi thuộc về người tu chân, có thể gọi đó là thế giới của người tu chân, bọn họ có thể sống lẫn với người bình thường, cũng có thể sinh hoạt và làm việc như người thường, điều này gọi là Nhập thế!
Dĩ nhiên, người tu chân điều khiển tất cả trật tự của thế giới, thế lực của bọn họ đông đảo. Trong đó có một tổ chức liên hợp được lập nên để không chế một số kẻ có ý đồ xấu trong các thế lực này, đó là Điện Chúng La! Về phương diện danh xưng và đẳng cấp của tu sĩ đều dựa theo những quy định do Điện Chúng La đề ra, người tu chân cần dùng đá kiểm tra năng lực để hoàn thành bài kiểm tra chân khí, từ đó mà xét ra các cấp bậc!
Hiên tai tôi nằm trong giai đoan nhập thế của người tu chân, đương nhiên đó cũng là một chút ý riêng của tôi!
Âm Dương dừng một chút, ông ta liếc nhìn sắc mặt của Trần Khiêm rồi nói:
Mấy ngày nay, Ký Châu sẽ tổ chức một buổi lễ hết sức long trọng. Nghe đồn là một tổ chức nào đó trong dân gian phát hiện được thần tích, mà thần tích thường có nguy hiểm cao nhưng cũng tràn ngập cám dỗ. Cho. nên tôi đã tới đây từ ba tháng trước để tìm hiểu tình hình, dù sao bên trong thần tích có khả năng tồn tại loại pháp khí có sức mạnh diệt thết
Âm Dương kể hết chuyện mà ông ta biết, không dám lại giấu giếm chút nào.
Trần Khiêm vô cùng chăm chú nghe ông ta kể, từ đây cũng có thu hoạch không nhỏ.
Những lời chú Hai nói với anh trước đây cũng chưa được đầy đủ.
Chỉ mở ra một góc của tảng băng trôi về thế giới tu chân.
Chị Tử Yên cũng không đề cập đến nhiều.
Nhưng bây giờ, rốt cuộc cũng khiến anh hiểu rõ ngọn ngành.
Chú Hai nói rằng ông nội có chuyện gì đó rất không. bình thường.
Vậy có phải ông nội đã trở thành người tu chân từ lâu không?
Nếu đúng là như vậy thì tất cả những chuyện xảy ra trước kia đều có thể trở nên hợp lí.
Không biết vì sao, nghĩ đến đây trong lòng Trần Khiêm lại hơi đau đớn.
Âm Dương, tôi nhớ tên cũ của ông là Lâm Cửu phải không?
Trần Khiêm hỏi.
Đúng vậy cậu Trần!
Ông ta rụt rè đáp lời.
Nếu ông đã muốn sống tiếp, hơn nữa tôi thấy ông không dễ gì mới có tu vi như ngày hôm nay, thật ra cũng muốn cho ông một con đường sống, vậy hãy nói mấy câu ngắn gọn để thuyết phục tôi không giết ông đi!
Trần Khiêm nói.
Vâng thưa cậu Trần, nếu cậu không giết tôi, Lâm Cửu đồng ý đi theo làm trâu làm ngựa phục dịch cậu, đáp đền ơn tha mạng của cậu. Tôi phục rồi, tôi tâm phục. khẩu phục!
Lâm Cửu liên tiếp dập đầu.
Ông ta rất sợ phải chết, tất nhiên cũng không dám giấu diếm điều gì, chỉ vì thanh niên trước mắt đã mạnh hơn rất nhiều so với một năm trước.
Đối đầu với anh chắc chắn không có kết cục tốt.
Được!
'Trần Khiêm chỉ nhẹ nhàng phán một chữ.
Lâm Cửu liền hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Cậu Trần, tôi cũng nguyện làm trâu làm ngựa!
'Tên quản lí Vương thấy vậy cũng dập đầu hô lên.
Bộp!
'Trân Khiêm nhẹ nhàng giơ chân đạp lên ấn đầu ông ta xuống đất: "Ông là cái thá gì mà dám đứng bên cạnh tôi?"
Dạ dạ dạ!
Quản lí Vương sợ đến khóc ròng nói.
Tôi hỏi ông, phất trần này từ đâu đến đây? Trần Khiêm hỏi.
Quản lí Vương nào dám giấu nữa, ông ta liền khai hết mười mươi cho Trần Khiêm.
Thứ này do một sinh viên đưa cho tôi, tôi đã tìm người xem qua, vật này có giá trị xa xỉ nhưng cậu ta chỉ cần hai triệu tệ. Thật lòng thì dù cậu ta có ra giá đến hai mươi triệu tôi cũng bằng lòng trả cho cậu ta!
Quản lí Vương vội kể. Một cậu sinh viên sao? Biết cậu ta là ai không? Trần Khiêm nhíu mày, lại hỏi tiếp.
Quản lí Vương ngớ người, sau lại hoảng hốt vội trả lời:
'Tôi cũng tò mò không biết tên nhóc đó sao lại có món thần khí này nên đã cho người đi theo dõi cậu ta. Tên cậu ta là Tiêu Ngôn, là một sinh viên năm tư ngành Quản lí kinh tế ở Đại học Ký Châu! Điều kiện gia đình không giàu có gì, tính cách con người cũng thành thật hiền lành!
'Tiêu Ngôn à...
Trần Khiêm lẩm bẩm, trong lòng cũng đã lên kế hoạch...