Chương 547: Hành trình
Cách đó ba ngọn cự sơn có một ngọn hỏa sơn, nơi này là chỗ ở của một cặp địa nham cự hùng, theo như ghi chép thì cấp độ của bọn chúng là thiên thú đỉnh phong, sở hữu yêu hỏa chi thể và huyết mạch tinh thuần.
Bản tính cự hùng vốn ham ăn lười làm, ngủ nhiều hơn tỉnh, chỉ cần không bị chọc phá thì có thể ngủ liên tục vài năm.
Ba người Lâm Phong chạy thẳng một mạch đến chổ ở của địa nham cự hùng, dù trên đường gặp qua vô số linh dược nhưng một gốc bọn họ cũng không động vào để tránh bị đám huyết nhãn bạo viên nghi ngờ.
Sau khi đến được hỏa sơn, Lâm Phong lập tức tìm một cái động phủ bỏ hoang chui vào, từ khi hắn nhập động đến giờ đã là ngày thứ năm nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe được tiếng gầm thét của huyết nhãn bạo viên truyền đến.
Lúc này thương thế của Lâm Phong gần như đã khôi phục nhưng đám yêu viên vẫn lượn lờ ngoài kia thì sao hắn có thể rời đi.
Lão đầu cũng hết cách, chỉ trách thực lực của Lâm Phong quá yếu, nếu như là đệ tử trước đây của lão, dù là tên tệ nhất cũng có cơ hội trốn đi.
Chỉ là Lâm Phong không biết nhờ trốn bên trên hỏa sơn đã vô tình giúp hắn tránh khỏi một tai kiếp nguy hiểm.
Cách nơi ẩn nấp của Lâm Phong vài ngàn dặm dặm, có hai thanh niên đứng trên đỉnh ngọn cự sơn, vẻ mặt trầm ngâm.
Hai tên này chính là tộc nhân của Ung gia được phái đi truy bắt Lâm Phong, mấy hôm trước bọn họ vô tình gặp vài tên tán tu, từ đó biết được đối tượng cần tìm đang đi cùng với tộc nhân Lý gia.
Sau khi biết được tin tức Lý gia muốn hái bách hảo tinh nguyên thảo, bọn họ lập tức chạy đến hỏa sơn để quan sát tình hình, trên đường đi thì gặp nhau.
Nhưng khi đến nơi thì mọi chuyện đã rồi, bọn họ chỉ gặp được tộc nhân Lý gia đang trên đường rời đi, chỉ là không thấy bóng dánh của Lâm Phong.
- Đại ca, bây giờ phải làm sao ?
Hỏa Nguyên lớn như vậy, bọn chúng lại không có chút manh mối thì làm sao tìm được người, chuyện này chẳng khác nào mò kim đáy bể.
- Cứ tìm xung quanh nơi này một thời gian, nếu không có kết quả thì chúng ta sẽ dùng đến kế sách cuối cùng.
Nếu như không tìm được thì chỉ còn cách trở lại lối ra phục kích, không sớm thì muộn Lâm Phong cũng phải xuất đầu lộ diện.
Tộc nhân Ung gia rời đi một lúc thì trên đỉnh cự sơn lại có vài thân ảnh xuất hiện, tất cả đều là nữ tử, dẫn đầu là thánh nữ Ma giáo Lăng Tử Yên.
Lúc này sắc mặt của nàng có vài phần tương tự như hai tên tộc nhân Ung gia, nàng cũng không hiểu lý do Lâm Phong biến mất.
Nữ tử đúng phía sau nhỏ giọng nói.
- Có khi nào Lâm Phong đã vẫn lạc rồi không ?
- Không thể.
Nhìn bộ dáng của tộc nhân Lý gia vừa rồi không có gì là nguy hiểm, rõ ràng trận chiến này hoàn toàn nằm trong kế hoạch của bọn họ.
Lý do thích hợp nhất là Lâm Phong rời Lý gia để tự tìm kiếm cơ duyên nhưng ngàn dặm xung quanh nơi này không có loại linh dược nào trân quý như bách hỏa tinh nguyên thảo, trừ khi hắn tiếp tục tiến sâu vào Hỏa Nguyên.
Làm như vậy chẳng khác gì tự tìm được c·hết, càng tiến sâu vào Hỏa Nguyên thì nguy hiểm càng lớn, chưa kể đến chuyện dược lực trong người hắn sẽ không đủ để duy trì.
- Tiểu thư, chúng ta có cần phải đuổi theo không ?
- Không cần, ta cần phải chuẩn bị vài thứ, một khi có người tiến gần nơi này phải lập tức thông báo cho ta biết.
- Tuân lệnh.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, hôm nay đã là ngày thứ mười kể từ khi đám người Lâm Phong tiến vào động phủ, tình hình bên ngoài đã có chút khả quan, nữa ngày trôi qua vẫn chưa nghe thấy tiếng hét của huyết nhãn bạo viên truyền đến.
Bị huyết nhãn bạo viên truy đuổi đã tiêu tốn của Lâm Phong gần nữa tháng thời gian, cũng may là hắn đã chuẩn bị số lượng bách hỏa tinh nguyên đan đủ dùng trong một năm nếu không chuyến đi lần này chỉ sợ uổng công vô ích.
Lâm Phong nhìn ra bên ngoài hang động, nhỏ giọng nói.
- Hình như đám yêu viên đó đã đi rồi, chúng ta cũng đi thôi.
Tuy Lâm Phong vẫn còn khá nhiều đan dược nhưng ai biết được phía trước sẽ sảy ra chuyện gì, tốt nhất nên tiết kiệm thời gian.
Huân Vũ và Thanh Thanh khẽ gật đầu, dù sao nơi này cũng là địa bàn của yêu thú, không phải nơi thích hợp để ở lâu.
Vì để tránh huyết nhã bạo viên phát hiện, đám người Lâm Phong đành phải thay đổi lộ trình, thời gian cũng theo đó mà tăng lên.
Một tiêu tiếp theo của bọn họ là hỏa vực, đây là nơi tận cùng mà tu sĩ có thể khám phá được bên trong Hỏa Nguyên, nguyên nhân dừng lại không phải vì nguy hiểm phía trước mà là vì dược lực không đủ.
Từ chỗ Lâm Phong muốn đi đến hỏa vực phải vượt qua chín ngọn cự sơn, trong số đó có hai ngọn là hỏa sơn, thời gian ước tính khoảng một tháng.
Vì để tranh thủ thời gian, Lâm Phong gần như bỏ qua tất cả linh dược mà hắn nhìn thấy, chỉ khi lão đầu yêu cầu thì hắn mới thu lấy.
Đến ngày thứ năm, đám người Lâm Phong đã vượt qua ba ngọn cự sơn, phía trước là một trong hai ngọn hỏa sơn mà bọn họ phải đối mặt.
Theo ghi chép trên địa đồ thì chủ nhân của ngọn hỏa sơn phía trước là một đàn lục hỏa phong xà, số lượng ước tính lên đến hàng vạn đầu, thiên cấp yêu thú có mấy chục đầu đầu.
Kích thước của lục hỏa phong xà so với những loài yêu xà khác có phần thua kém nhưng bù lại bọn chúng sở hữu tốc độ cực nhanh, di chuyển linh hoạt, khi t·ấn c·ông sẽ phun ra một loại lục sắc hỏa vụ ẩn chứa kịch độc nguy hiểm.
Đây cũng là loại hàng mà Lâm Phong ngán nhất, sở trường của hắn là đào tẩu còn lục hỏa phong xà lại có ưu điểm về tốc độ, một khi giao chiến thì cơ hội bỏ trốn của hắn sẽ bị giảm không phanh.
Theo như lộ trình ban đầu đặt ra thì lục hỏa phong xà không có trong danh sách đối tượng cần phải đề phòng, Lâm Phong hoàn toàn không có chút chuẩn bị, lúc này trong lòng hắn lại bắt đầu hỏi thăm tổ tiên của huyết nhãn bạo viên.
- Xem ra đã đến lúc phải sử dụng tuyệt chiêu.
- Tiểu tử ngươi lại muốn làm gì ?
- Tất nhiên là làm theo chỉ dẫn của tiền bối.
Lâm Phong thật sự hết cách rồi, một bên là hai tên vương giả và một thiên tài đan đạo, bên còn lại là hàng vạn đầu yêu xà, trong đó có gần trăm đầu thiên cấp, khoảng cách chênh lệch thật sự quá lớn.
Lão đầu đã sớm đoán được cái tên tiểu tử này sẽ chẳng nghĩ ra được chủ ý gì tốt đẹp, chuyện này cũng bình thường, nếu là một tên thiên kiêu khác thì kết quả vẫn như vậy.
- Trước mắt có một kèo thơm và một kèo thúi, tiểu tử ngươi muốn chọn cái nào.
- Tất nhiên là kèo thơm.
- Quay đầu là bờ.
Huyết nhãn bạo viên có thực lực hùng mạnh như trí lực không cao, sau khi tìm kiếm một thời gian vẫn không có kết quả nhất định sẽ từ bỏ, bọn chúng tuyệt đối không ngờ Lâm Phong sẽ dùng đến chiêu hồi mã thương.