Chương 545: Huyết nhãn bạo viên
Lâm Phong lấy ra một cái ma trận đưa cho Phong Thanh Thanh.
- Chút nữa ta và Huân Vũ tỷ sẽ dụ đám yêu viên, ngươi chỉ cần mang thứ này lặng lẽ rời đi, đừng để bị chúng phát hiện là được.
- Không được.
Phong Thanh Thanh từng nhìn thấy Lâm Phong sử dụng ma trận nên vừa nghe hắn nói nàng liền hiểu được kế hoạch.
- Muốn dụ đám yêu thú thì chỉ cần mình ta là đủ.
Huân Vũ ở bên cạnh mở lời.
- Ta đồng ý với cách làm của Lâ·m đ·ạo hữu.
- Hai thắng một, ngươi có phản đối cũng vô dụng.
- Được rồi.
Phong Thanh Thanh do dự một lúc rồi cầm lấy ma trận, ánh mắt hung hăng nhìn bộ dáng đắt ý của dâm tặc.
- Nếu ngươi dám để ta chờ đợi thì đừng trách.
- Ngươi yên tâm, chỉ một bầy yêu viên thì làm gì được ta.
Lâm Phong vừa dứt lời liền rời đi, trong tay nắm vài viên bạo đan, Huân Vũ chuẩn bị đuổi theo thì bị Thanh Thanh kéo lại, nhỏ giọng nói.
- Hai người phải cẩn thận.
- Tỷ yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt cho chàng.
Bầy huyết nhãn bạo viên đang nhìn về phía hỏa sơn thì đột nhiên có vài quả cầu bay tới, một vài đầu yêu thú tò mò tiến lại quan sát.
- ẦM… ẦM… ẦM…
- À HÚ…
Vài t·iếng n·ổ lớn liên tục vang lên làm cho đại địa rung chuyển, đám yêu viên ở gần bạo châu bị nổ tan xác, số ở xa thì bỏ chạy tán loạn.
- HỐNG…
Tiếng thét từ trên đỉnh cự sơn truyền đến, hơn ngàn cự viên đang hoản loạn dần trở nên yên tĩnh, đôi mắt đỏ như bảo thạch của bọn chúng liên tục liếc nhìn xung quanh tìm kiếm thủ phạm.
- Đám hầu tử hầu tôn các ngươi không cần tìm nữa, gia gia ở đây nè.
Lâm Phong từ bên trọng bụi cây bước ra, vẻ mặt đắt ý nhín bầy yêu viên.
- Gia gia có chuyện cần giải quyết, đám hầu tử các ngươi còn không mau...
- Hú…
Lâm Phong còn chưa kịp dứt lời thì vài chục đầu yêu viên đã xông tới, hắn lập tức rút ra đại đao tham chiến.
- Nhất đao phá thể.
Mười mấy đầu huyết nhãn bạo viên chạy tới chưa kịp động thủ đã bị đao ảnh chém trúng, yêu thể đứt khúc, sinh cơ đoạn tuyệt.
Chiêu thức Lâm Phong dùng là thức đầu tiên của phá tam đao, chuyên dùng để đối phó yêu thú và đám thể tu.
- HÚ HÚ…
Số yêu viên còn sót lại không tiếp tục xông lên, bọn chúng chỉ dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Lâm Phong, một chiêu vừa rồi của hắn đã hoàn toàn bại lộ thực lực linh giả đỉnh phong.
Đám yêu viên này vừa lui ra liền có đám yêu viên khác xông vào, số lượng chỉ có mười mấy đầu nhưng tất cả đều là địa cấp yêu thú.
Khi đám yêu viên còn cách Lâm Phong vài trượng thì một đạo hắc vụ từ đâu xuất hiện vây khốn bọn chúng, yêu viên bị giam cầm giống như rơi vào bùn lầy, nhất thời không thể thoát thân.
Lâm Phong lập tức chớp lấy thời cơ, cầm theo đại đao xông vào bên trong hắc vụ, đám yêu viên đã mất đi khả năng chiến đấu, mặt cho đối phương chém g·iết.
- HỐNG…
Tiếng rống từ trên đỉnh cự sơn lần nữa truyền xuống, hắc vụ giam cầm đám cự viên tiêu tán, Lâm Phong đang chém g·iết yêu thú chợt cảm giác khó thở, linh lực bên trong cơ thể có chút hỗn loạn.
Thân ảnh Huân Vũ xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, linh vực của nàng mở rộng giúp hắn ngăn cản uy áp của thiên thú.
- Tình hình có chút không ổn.
Trong số năm đầu thiên thú trên đỉnh cự sơn chỉ một đầu có ý định động thủ, rõ ràng bọn chúng không để hai người Lâm Phong vào mắt.
Một tiêu của Lâm Phong là phải tìm cách dẫn dụ cả năm tên to xác này rời khỏi đỉnh núi càng nhanh càng tốt, để tranh thủ thời gian cho bạo nữ.
- Hừ, lão hổ không ra oai thì tưởng là mèo bệnh sao, Huân Vũ tỷ giúp đệ hộ pháp.
Đám huyết nhãn bạo viên vừa thoát khốn liền tiếp tục xông về phía Lâm Phong, ngọc thủ Huân Vũ kết ấn, hắc vụ hóa thành từng sợi xích quấn lấy yêu viên.
Một tay Lâm Phong cầm pháp chỉ, tay còn lại lấy ra chục viên địa cấp yêu đơn, linh quang rực sáng, hư ảnh hoàng kim cự đao dài gần trăm trượng hiện ra.
- TRẢM...
- HỐNG…
Huyết nhãn bạo viên nhìn hoàng kim cự đao chém tới chợt hét lớn một tiếng, khí tức thiên thú bạo phát, hai chân dẫm mạnh vào đại địa, cơ thể như một khối cự thạch bay đi.
- KENGGGGG…
Hai bên vừa v·a c·hạm, kim quang tán loạn, cự đao của Lâm Phong vừa triệu hồi liền biến mất, huyết nhãn cự viên b·ị đ·ánh bay về phía đỉnh núi, rõ ràng là bất phân thắng bại.
- Mạnh dữ.
Một đòn vừa rồi của Lâm Phong là dùng toàn bộ yêu lực của mười viên địa cấp yêu đơn kích hoạt, uy lực gần tiếp cận với cấp bậc tôn giả.
- HỐNG…
Huyết nhãn bạo viên lắc người đứng dậy, song thủ liên tục vỗ vào ngực tạo ra thanh âm chấn động, khí tức lần nữa dâng trào, huyết nhãn cuồng bạo nhìn về phía hai người Lâm Phong như muốn xé xác con mồi.
- Đã đến lúc này rồi không thể không dùng đến tuyệt chiêu.
Lâm Phong lấy ra một viên thú châu kích hoạt, linh quang lóe sáng, một đầu cự điêu thần tuấn xuất hiện, cả người tỏa ra khí tức viễn cổ, vừa nhìn đã biết bất phàm.
- RỐNG…
Tiếng thét thiên ảnh ma điêu vang lên, hơn ngàn đầu huyết nhãn bạo viên vừa rồi còn hùng hổ thì bây giờ đều cuối đầu, từ huyền thú trở xuống run rẫy nằm im trên mặt đất.
Chỉ có năm huyết nhãn bạo viên trên đỉnh sự sơn là còn đứng vững, yêu nhãn nhìn về phía thiên ảnh ma điêu không chút hoảng sợ mà còn tràn đầy hưng phấn.
Lâm Phong chợt có cảm giác bi ai khó tả, nhiều lúc giá trị của hắn còn không bằng cả một đầu yêu sủng.
Thiên ảnh ma điêu nhìn đám huyết nhãn bạo viên quỳ bái, ánh mắt đắt ý nhưng khi nhìn thấy năm đầu thiên thú như hổ rình mồi, khí thế có chút suy giảm.
- Nhìn cái gì, còn không chạy mau.
Lâm Phong kéo Huân Vũ nhảy lên người ảnh điêu, cả ba không nói một lời mà quay đầu bỏ chạy, năm đầu thiên cấp yêu viên lập tức đuổi theo.
So về tốc độ thì thiên ảnh ma điêu hơn hẳn huyết nhãn bạo viên, vấn đề là Lâm Phong không thể chạy đi quá xa, lỡ như rời khỏi phạm vi của ma trận thì không chỉ mất đi cơ hội vượt qua cự sơn mà cả Thanh Thanh cũng không thể trở lại.
Thiên ảnh ma điêu chỉ bay vòng quanh gần đỉnh núi nên không cách nào cắt đuôi được đám yêu viên, hơn nữa còn có xu hướng bị đuổi kịp.
Giọng nói của lão đầu đột nhiên truyền đến.
- Cẩn thận.
Lâm Phong lập tức ra lệnh cho thiên ảnh ma điêu đổi hướng, cùng lúc đó một vật thể không xác định lướt qua, nếu ảnh điêu không kịp phản ứng thì đã trúng đòn của đối phương.
Lúc này Lâm Phong mới nhìn rõ thứ vừa bay qua là một khối cự thạch có kích thước còn to hơn cả hắn, lỡ như bị ném trúng thì đúng là nhất thạch hạ tam tiêu.
Lâm Phong còn chưa kịp thở phào thì thiên ảnh ma điêu lần nữa đổi hướng, lần này là một gốc đại thụ bay ngang qua.
Mỗi lần thiên ảnh ma điêu đổi hướng, khoảng cách giữa hai bên lại được rút ngắn, tiếp tục thế này thì sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp.