Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 516: Phản kích




Chương 516: Phản kích

Lâm Phong nghe lão nói, hai mắt sáng rực, vẻ mặt cao hứng được vài giây rồi lại tụt hứng, cái thạch bàn này đúng là bảo vật nhưng hắn đâu có ý định cư ở đây.

Trừ khi Lâm Phong có thể mang theo hai tòa trận pháp của Lạc Sơn đi cùng, nếu chỉ mang một cái thạch bàn đi thì sẽ trở thành thứ vô dụng.

Sau khi kiểm tra một lúc vẫn không tìm được huyền cơ, Lâm Phong chuẩn bị đi tìm vài vòng xung quanh xem có thứ gì không thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử ngươi có tìm cũng vô ích, tất cả bí mật đều nằm bên trong cái thạch bàn này.

- Lão biết phá giải thứ này không ?

- Chuyện nhỏ.

Lâm Phong nghe lão đầu giải thích một lúc, hắn bước tới bên cạnh thạch bàn, hai tay đặt lên trên, linh lực từ bên trong cơ thể truyền vào.

Từng đường hoa văn bên trên thạch bàn lóe sáng, đến khi linh lực của Lâm Phong thắp sáng tất cả thì một đạo hào quang rực rỡ xuất hiện trước mặt hắn.

Linh quang dần tan biến, hư ảnh một ngọn cự sơn lơ lững giữa không trung, đại thủ Lâm Phong kết ấn, từng đường hoa văn trên thạch bàn chuyển động, lần lượt tiến vào cự sơn.

- Cảm giác này là…

Đên khi đường hoa văn cuối cùng biến mất, Lâm Phong có cảm giác như bản thân đã hòa làm một với hư ảnh cự sơn trước mặt.

- Bây giờ tiểu tử ngươi có thể điều khiển toàn bộ trận pháp ở nơi này.

- Rồi sao nữa ?

Bây giờ bên trên Lạc Sơn chỉ có Lâm Phong, Huân Vũ và Thanh Thanh dù hắn có khống chế toàn bộ trận pháp thì có ít gì, chẳng lẽ đi t·ấn c·ông hai nàng ?



Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Phong thoáng nhìn Thanh Thanh bên cạnh, bây giờ gạ kèo solo với bạo nữ nhất định sẽ chiếm được đại tiện nghi.

Thần thức của Lâm Phong tiến vào bên trong hư ảnh cự sơn, trước tiên phải thử xem có thể di chuyển mấy cái trận pháp kia đến nơi này được hay không.

- Đây là…

Lâm Phong nhíu mày, đại thủ bắt ấn, hư ảnh cự sơn tỏa ra từng đạo linh quang.

- ẦM… ẦM…

Mặt đất khẽ rung chuyển, Phong Thanh Thanh lập tức tiến lại bên cạnh Lâm Phong, bộ dáng sẵn sàng chiến đấu, chỉ cần có biến thì nàng liền mang hắn rời đi.

Không gian xung quanh hai người dần thay đổi, từng đạo linh quang hiện ra, nổi bậc nhất là gò đất ở giữa, nơi đó bị ngũ sắc linh quang rực rỡ bao trùm.

Lúc sau, linh quang tan biến, xung quanh hai người Lâm Phong lại xuất hiện thêm vài thứ, bây giờ thì nơi này đã giống với động phủ của một tu sĩ.

Một cái giường bằng đá, vài cái kệ lớn để thư tịch, bình ngọc, hộp ngọc… ngoài ra còn có vài cái gương lớn đóng kính không biết chứa thứ gì bên trong.

- Chút nữa là vạn kiếp bất phục rồi.

Khi Lâm Phong truyền thần thức vào bên trong hư ảnh cư sơn, chợt phát hiện ra khu vực xung quanh hắn có tới mười mấy cái trận pháp, tất cả đều là ẩn trận dùng để che giấu.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn từng vật phẩm xuất hiện, trong lòng tràn đầy hưng phấn nhưng hắn không vội động thủ vì còn có một chuyện cần giải quyết.

Thần thức của Lâm Phong không chỉ phát hiện ra trận pháp trong hang động mà còn phát hiện một đám người đang tiến về phía hắn.

Trong số đám người xuất hiện thì có một tên Lâm Phong từng gặp và một lão đầu có tu vi đạt đến tôn giả.

- Cái tên này không phải đã bị Lý Nguyệt Thần bắt rồi sao ?



Lúc ở bên trong Thiên Hỏa Sơn, Lâm Phong từng nhìn thấy Ung Ngạn một lần, theo lý thì thanh niên này phải bị Lý gia giam giữ mới đúng, sao lại chạy lung tung ở đây ?

Bên cạnh Ung Ngạn còn có một đám người, nổi bậc trong số đó là hoàng y nữ tử, vẻ đẹp và khí chất của nàng tuy không thể so với Lý Nguyệt Thần nhưng có thể sánh ngang với Nam Cung Như Mộng.

Cách đám người này không xa còn có một lão đầu, lúc này lão đang cùng cự viên mặt đối mặt, từ khí tức phát ra trên cơ thể của lão, Lâm Phong chắc chắn lão là một vị tôn giả.

- Lão đầu cái đại trận này có thể vây khốn tôn giả được không ?

- Còn phải xem vào bản lĩnh của người điều khiển trận pháp.

- Lão thấy bản lĩnh của ta thể nào ?

- Hữu danh vô thực.

Nói về trận pháp thì Lâm Phong hoàn toàn cam bái hạ phong, nhiều khi hắn tự hỏi vì sao mấy tên trận sư có thể bày ra những thứ phức tạp như vậy.

- Nếu là lão thì sao ?

- Thánh nhân có đến cũng phải ôm hận.

- Hảo lão.

Dù Lâm Phong biết lão đầu đang thi triển trảm phong quyết nhưng trong lòng vẫn an tâm không ít, đại thủ bắt ấn, hư ảnh cự sơn lần nữa rực sáng.

Bên trong huyễn trận, hoàng y nữ tử nhìn một gốc hắc sắc linh dược trước mặt, ánh mắt dần hiện rõ e ngại, nàng thật sự không ngờ nơi này lại có một cái trận pháp lợi hại như vậy.



Trong lúc hoàng y nữ tử suy tư thì một tên phía sau nàng đã lao tới gốc linh dược, vẻ mặt của hắn tràn đầy cuồng nhiệt còn hơn lúc Lâm Phong nhìn thấy mấy chục vạn thượng phẩm linh thạch.

Thanh niên vừa chạm vào gốc linh dược thì cả hai cùng lúc tan biến như chưa từng xuất hiện giữa thiên địa.

Vẻ mặt hoàng y nữ tử càng thêm cẩn trọng, đây đã là tên thuộc hạ thứ năm của nàng biến mất, đứng trước tuyệt thế bảo vật cho dù là quyền uy của nàng cũng không thể ngăn được lòng tham của đám thuộc hạ.

Đúng lúc này cảnh vật xung quanh đột nhiên thay đổi, từ một sơn lâm tràn đầy bảo vật biến thành một đại hải rộng lớn vô biên, cả đám người cùng lúc bị nhấn chìm, vô số yêu ngư từ khắp nơi tràn đến, bộ dáng cuồn bạo.

- Không được hoảng, đây chỉ là ảo cảnh.

Hoàng y nữ tử vội hét lên nhưng đã muộn một bước, có vài tên không nhịn được đã sử dụng linh lực t·ấn c·ông, thân ảnh bọn chúng dần tan biến.

Lúc này một đầu yêu ngư khổng lồ bơi về phía hoàng y nữ tử, khi yêu ngư sắp chạm vào người nàng thì cái miệng lớn đột nhiên mở rộng, một cây đại thụ xuất hiện.

- Không tốt.

Hoàng y nữ tử chỉ kịp thốt lên một tiếng, ngọc thể nàng cứng đờ như một pho tượng được điêu khắc tuyệt đẹp, đám người còn lại cũng rơi vào tình trạng tương tự.

Cách đó không xa, lão tôn giả cũng rơi vào thảm cảnh, lão và cự viên đang mắt lớn trừng mắt nhỏ không hiểu sao tên này đột nhiên động thủ.

Đại thủ khổng lồ của cự viên từ trên cao giáng xuống, lão đầu do dự một lúc vẫn không vận linh lực để chống đỡ, lão tin tưởng huyễn ảnh không thể nào làm cho lão b·ị t·hương.

- ẦM…

- Phụt… không thể nào…

Cơ thể lão đầu b·ị đ·ánh bay hàng trăm trượng, miệng phun máu, vẻ mặt hoảng loạn, một cái huyễn trận làm sao có thể công kích được.

Bên trong hang động, Lâm Phong nhìn lão tôn giả tự nhiên ngã lăn ra đất, vẻ mặt hoảng loạn, miệng không ngừng la hét, nhịn không được hỏi.

- Lão ta bị gì vậy ?

- Đây là huyễn hồn trận.

Lão đầu vừa kết hợp huyễn trận và chu thiên tinh thần trận với nhau, chỉ cần Lâm Phong không đến gần lão tôn giả thì lão ta sẽ bị vây khốn bên trong đại trận cho đến khi đánh bại cự viên.