Chương 501: Kế hoạch
Lãnh Phi Dao là đan sư tất nhiên hiểu rõ chuyện này, nàng cũng không dám đòi hỏi, dù sao gốc thánh dược này có liên quan đến sinh mệnh của thánh mẫu.
Lâm Phong đưa hộp gỗ cho Linh Mộng.
- Nhiệm vụ lần này xem như kết thúc, đừng quên những lời ngươi đã hứa với ta.
Linh Mộng tiếp nhận hộp gỗ, ngọc thủ hơi rung rẩy, cho dù nàng là tuyệt thế thiên tài cũng không che giấu được cảm xúc của mình lúc này, một giọt lệ châu lặng lẽ rơi xuống.
Ánh mắt Linh Mộng nhìn hộp gỗ một lúc sau đó cẩn thận thu lại, nàng ngẫn đầu nhìn nam nhân đối diện, nhỏ giọng nói.
- Đa tạ.
- Không có gì.
Vẻ mặt Lâm Phong tràn đầy đắt ý, mỗi lần hắn và yêu nữ gặp nhau không động khẩu thì động thủ, hiếm khi thấy nàng nhượng bộ như vậy.
Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh nhìn thấy bộ dáng đắt ý của tên sư đệ, ánh mắt lóe lên vẻ tinh nghịch.
- Tiểu Phong tử, nếu đệ đã lấy được linh dược thì tại sao lúc rời thành lại thở dài như vậy, có phải muốn trêu chọc chúng ta không ?
- Đệ không làm vậy thì làm thế nào, chẳng lẽ phải hét lên cho thiên hạ đều biết lão tử đã lấy được thánh dược, có ngon thì nhào vô.
- Đệ… coi như đệ giỏi.
Lâm Phong nhìn vẻ mặt tức giận của tiểu sư tỷ, khóe miệng khẽ nhếch, với trình độ như vậy mà cũng muốn chơi hắn, quá non.
Sau khi lấy được thánh dược thì chuyện tiếp theo là phải tìm cách rời khỏi Đan thành càng sớm càng tốt, Lâm Phong đề nghị sau khi hắn khôi phục thì lập tức rời đi.
Lãnh Phi Dao nhịn không được hỏi.
- Chẳng phải đệ nói càng sớm càng tốt sao, tại sao phải đợi thêm mấy ngày.
- Thiên Hỏa Sơn chỉ vừa đóng lại, lập tức rời đi sẽ làm người khác sinh nghi.
Linh Mộng khẽ gật đầu.
- Ba ngày sau chúng ta sẽ trở về Cửu Huyền.
- Tạm thời ta còn có chuyện muốn giải quyết, chưa thể trở về Cửu Huyền.
Lâm Phong còn phải đi tìm di tích Đan Minh, giúp Huân Vũ tìm tổ địa, đưa thánh nhân về quê, bây giờ chưa phải lúc hắn trở về.
- Ta muốn vào Hỏa Nguyên một chuyến.
- Sau khi lấy được thánh dược, tất cả đệ tử chấp hành nhiệm vụ phải lập tức trở về, đây là khẩu dụ của thánh chủ.
Linh Mộng nói xong liền xoay người rời đi, hoàn toàn không để ý đến biểu cảm của những người còn lại.
Lâm Phong thở dài, xem ra những lời lão đầu nói đều không sai, Cửu Huyền thánh cung sẽ không dễ dàng để hắn rời đi.
Linh Mộng vừa bước đến trước cửa phòng của nàng thì giọng nói từ phía sau truyền đến.
- Mọi chuyện thế nào rồi ?
- Vào trong rồi nói.
Cửa phòng mở ra, Linh Mộng dẫn đầu bước vào, phía sau nàng chính là Hà Thanh tôn giả đã biến mất từ lúc tiến vào Tây Hoang.
Linh Mộng lấy ra hộp gỗ đưa cho lão đầu.
- Nhiệm vụ hoàn thành.
Hà Thanh tôn giả cẩn thận kiểm tra hộp gỗ, tuy lão không phải đan sư nhưng chỉ cần liếc qua là biết được bên trong có phải là thứ cần tìm hay không.
Sau khi xác định bên trong hộp gỗ chính là thánh dược, lão lập tức mang trả lại cho Linh Mộng.
- Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành thì phải mau rời đi.
- Ba ngày sau sẽ rời Đan thành.
Hà Thanh tôn giả khẽ gật đầu, rời đi qua sớm rất dễ khiến cho người khác nghi ngờ.
- Lão phu sẽ lập tức rời thành để thông báo cho các vị trưởng lão tiếp viện, tên tiểu tử đó làm phiền thánh nữ trợ giúp.
- Ta biết rồi.
Nhiệm vụ của Hà Thanh tôn giả không chỉ bảo vệ đám người Lâm Phong đến Tây Hoang mà còn phải mang toàn bộ bọn họ trở về.
Vai trò của Lâm Phong ở Cửu Huyền chẳng khác nào Nam Cung Như Mộng ở Trường Hà, nếu không có gì xảy ra thì hắn chắc chắn sẽ trở thành trụ cột của Đan cung trong tương lai, không thể để mất.
Linh Mộng nhìn Hà Thanh tôn giả rời đi, ẩn sâu bên trong ánh mắt lạnh lùng là một chút do dự.
Dựa vào mối quan hệ giữa nàng và Hàn Băng nhất định có thể lôi kéo được Lâm Phong, có được sự trợ giúp của hắn thì chuyện nắm được Đan cung chỉ là vấn đề thời gian.
Chỉ là Linh Mộng hiểu rõ lòng của Lâm Phong không ở Cửu Huyền, cái tên khốn này chỉ thích chạy lung tung, không chịu ở yên một chỗ.
Nếu là trước kia, nàng sẽ bắt hắn giam lại nhưng bây giờ nàng lại muốn nhìn thấy hắn tự do bay lượn trên bầu trời, thỏa sức tung hoành đại lục.
- Tha cho ngươi lần này vậy, hừ.
Linh Mộng thu lại hộp gỗ, khóe miệng khẽ cong lên để lộ nụ cười xinh đẹp, lần này nàng giúp hắn chỉ đơn thuần là muốn trả ân chuyện của sư phụ, hoàn toàn không có lý do nào khác.
Bên trong một căn phòng gần đó, Lâm Phong ngồi trên giường, tay nắm hộp ngọc, vẻ mặt trầm ngâm.
Bên trong hộp ngọc là một đóm lửa nhỏ, nhìn kỹ sẽ thấy ở giữa có một viên bảo thạch trong suốt đang nhảy múa, giống như một sinh linh.
- Xem ra sắp tới lại phải tốn không ít linh thạch rồi đây.
Lâm Phong thu lại hộp ngọc, vẻ mặt phức tạp, vui buồn lẫn lộn.
Giọng nói khinh bỉ của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi đừng có được tiện nghi còn khoe mẽ.
Người ta lấy được thánh dược thì vui mừng đến phát khóc, cúng bái tổ tiên, cảm tạ thần linh còn cái tên ngốc này lại giống như chó nhà có tang.
- Lão thì biết gì mà nói.
Lần trước lấy được vô cực linh căn đã đốt gần hết số linh thạch Lâm Phong đào được bên trong U Minh bảo khố.
- Lần này không biết phải đi đâu tìm linh thạch cho đủ.
Bên trong Thiên Hỏa Sơn, Lâm Phong không chỉ lấy được một cánh của liên hoa mà là ba cánh cùng với một hạt liên tử.
Lão đầu nói thi độc trong người thánh mẫu chỉ cần một cánh của liên hoa là giải được, có nhiều thêm cũng vô dụng, vì tránh lãnh phí linh dược nên Lâm Phong quyết định cất giữ phần còn lại.
Bây giờ Lâm Phong lại có chút hối hận, vừa biết tin hắn lấy được liên tử, lão đầu liền gôm hết phần lớn linh thạch mang đi xây ổ cho thánh liên, gia tài của hắn lúc này còn không bằng cả tiểu sư tỷ.
- Tiểu tử ngươi than cái gì, đợi gốc thánh dược này trưởng thành thì chỗ tốt ngươi hưởng không ít đâu.
- Chuyện đó không cần lão nói.
Chỉ riêng hỏa nguyên chi khí do thánh dược sinh ra cũng đủ bù đắp thiệt hại của Lâm Phong, dù vậy nhìn thấy một núi linh thạch biến mất ngay trong túi, ai mà không đau lòng.
Lão đầu cũng biết cái tên ngốc này tham tài như mạng, nói gì cũng vô ích, đành chuyển qua chuyện khác.
- Tiểu tử ngươi muốn đào di tích Đan Minh không còn là chuyện đơn giản.
Lâm Phong vừa nghe đến di tích, vẻ mặt liền thay đổi, ánh mắt nghiêm túc nhìn lão đầu.
- Có chuyện gì sao ?
- Chưa nói đến nguy hiểm bên trong Hỏa Nguyên, vấn đề trước mắt của tiểu tử ngươi là làm sao ở lại được Tây Hoang.
- Đúng vậy.
Thái độ của Linh Mộng trước khi rời đi vô cùng dứt khoác, ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho hắn.
- Hay là ta cứ đóng cửa không ra, lão thấy được không ?
Lâm Phong suy nghĩ một lúc rồi nói, nơi này là Đan thành tuyệt đối nghiêm cấm tu sĩ giao chiến, dù là yêu nữ cũng không dám động thủ.
- Đây chỉ là hạ sách, tiểu tử ngươi có muốn nghe thượng sách của lão phu không ?
- Cái gì mà hạ với thượng, kế sách của ta không ổn chỗ nào ?
- Chỗ nào cũng không ổn.