Thiên La

Chương 496: Thiên Hỏa Sơn




Chương 496: Thiên Hỏa Sơn

Vương Lăng nhìn cự chưởng bị hỏa kiếm chém nát, giọng nói âm trầm.

- Không cần phải lưu lại hậu thủ, toàn lực ứng phó.

- Ta biết rồi.

Ngọc thủ Lý Mộng Kỳ giơ lên, có thêm ba người từ bên trong huyết vụ bước ra, mỗi người đều mặt y phục Lý gia.

- Bày trận.

Lý Mộng Kỳ lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, ba tên tộc nhân nhân vừa xuất hiện lập tức vây quanh nàng, lần lượt truyền linh lực vào pháp chỉ.

Ngân quang rực sáng, một đầu cự lang cao hơn mười trượng xuất hiện, cả người tỏa ra khí tức hùng mạnh không thua kém thiên thú cao giai.

Lý Nguyệt Thần nhìn ngân lang to lớn đối diện, khóe miệng khẽ cong lên.

- Xem ra ta cũng phải gọi thêm trợ thủ.

Lý Mộng Kỳ và Vương Lăng biến sắc, ánh mắt liếc về một nơi gần đó, bên trong hỏa vụ mờ ảo có hai bóng người dần hiện rõ.

Cách kim kim linh khốn địa trận vài dặm, Lâm Phong vừa đi vừa quan sát địa đồ, chỉ còn một lúc nữa sẽ đến được chỗ của tam diễm thụ, đây chính là một trong những gốc linh dược mà hắn để ý.

- Hình như có gì đó không đúng.

Lâm Phong nhìn địa đồ vài lần sau đó lại nhìn về phía trước, tuy hỏa vụ nơi này vô cùng dày đặt nhưng hắn vẫn thấy được kim quang lấp lánh.

Rõ tràng trên địa đồ là một con đường thẳng, hoàn toàn không có dấu hiệu của trận pháp.

- Chẳng lẽ đi nhầm đường ?

Lâm Phong do dự một lúc quyết định tiến lên xem thử, dù sao nơi này cũng không có nguy hiểm, biết đâu còn gặp được kỳ ngộ.



Từ xa nhìn tới, kim quang giống như một bức tường chắn hết đường đi, đến gần nhìn lại thì giống như một tấm kính phản quang.

- Đúng là trận pháp.

Lâm Phong không hiểu trận đạo nhưng hắn có thể phân biệt được giữa trận pháp và hiện tượng tự nhiên, chỉ là không biết đây là loại trận pháp gì.

Lúc này Lâm Phong lại nhớ đến lão đầu, nếu có lão ở đây thì chỉ cần liếc qua một cái là biết được lai lịch của đại trận, từ đó đoán được phần nào nguyên nhân thứ này xuất hiện.

Tuy lão đầu không thể tiến vào Thiên Hỏa Sơn nhưng di vật của lão vẫn còn, Lâm Phong lấy thông thiên lệnh vẽ một vòng lên kim quang, một cái lỗ vừa đủ cho hắn chui qua hiện ra.

Phía sau kim quang vẫn là huyết vụ dày đặt nhưng không gian lại náo nhiệt hơn so với bên ngoài, xa xa còn truyền đến linh lực dao động và tiến binh khí v·a c·hạm.

- Không biết là tên ngốc nào lại đi giao chiến bên trong Thiên Hỏa Sơn.

Thiên Hỏa Sơn là một trong tam đại thánh địa của Tây Hoang, một khi lên núi thì nghiêm cấm đánh nhau với mọi hình thức, tu sĩ vi phạm lập tức trục xuất khỏi Đan Thành.

Lâm Phong vốn không muốn nhiều chuyện nhưng chỗ giao chiến lại là nơi của tam diễm thụ, hắn chỉ có thể cẩn thận tiến lại quan sát.

Bên cạnh tam diễm thụ, trận hỗn chiến đang diễn ra quyết liệt, một bên là ngân lang cùng với hai nam tử, bên còn lại là một tên hắc y nhân và tuyệt thế nữ tử.

Ngân lang tỏa ra hào quang lấp lánh, thân thể hư ảo vừa nhìn đã biết không phải yêu thú nhưng khí tức trên người lại hùng mạnh không thua kém thiên thú.

- HỐNG…

Từ trong miệng ngân lang, một đạo bạch quang bắn về phía đối thủ, tốc độ nhanh như gió, mắt thường khó mà thấy được.

Lục y nam tử vội bắt ấn, một cái kim sắc đại đỉnh hiện ra, trên thân khắc đầy hoa văn huyền ảo.

- Keng…

Hai bên vừa v·a c·hạm, đại đỉnh b·ị đ·ánh lui lại, bạch quang cũng biến mất.



Tên hắc y nhân nhìn ngân lang bị cầm chân, ánh mắt âm trầm, tiếp tục như thế này rất có thể sẽ bị đám đan sư ngoài kia phát hiện.

- HÚ...

Hắc y nhân hét lớn một tiếng, hắc khí trên người càng thêm nồng đậm, cơ thể dần biến hóa, da thịt trở nên khô héo, nhìn qua chẳng khác gì một bộ t·hi t·hể.

- Đây là…

Nữ tử đối diện nhìn bộ dáng của đối thủ, ánh mắt lóe lên chút kiên kỵ, ngọc thủ kết ấn, hỏa vực xung quanh xoáy thành vòng ngăn cản hắc khí của đối phương.

Cách đó không xa, có ba tên nam tử ngồi quanh một nữ tử, bên trên bọn họ là một cái pháp chỉ tỏa ra ngân quang lấp lánh.

Xa thêm chút nữa là một tên nam nhân đang lặng lẽ quan sát trận chiến, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, không ngờ đám tu sĩ giao chiến nơi này đều là người quen của hắn.

Nổi bậc nhất chính là cái tên Vương Lăng kia, khí tức u ám trên người của hắn làm cho Lâm Phong có cảm giác vừa lạ vừa quen.

- Không biết cái tên đó tu luyện kiểu gì mà chỉ còn lại da với xương.

Hắc vụ kia rõ ràng là ma khí nhưng Lâm Phong nhớ rõ lúc mấy tên ma giáo vận công đâu có teo lại như vậy.

Sau khi biến hình, khí tức trên người Vương Lăng bạo tăng, từ vương giả đỉnh cấp đã sắp tiếp cận tôn giả, cả người hắn hóa thành một luồn hắc vụ bay tới chỗ Lý Nguyệt Thần.

- Định.

Ngọc thủ Nguyệt Thần kết ấn, hỏa ảnh hóa thành mười mấy sợi dây xích quấn lấy đám hắc vụ đang bay tới.

- RỐNG…

Vương Lăng rống lớn, đại thủ hóa thành quyền đấm tới, từng sợi hỏa xích nổ tung, dù đã tiến vào bên trong hỏa vực của đối thủ nhưng tốc độ chỉ giảm xuống một ít.

Hắc khí trên người giống như một tấm thuẫn ngăn cản hỏa vực, hai mắt Vương Lăng u ám, răng nang mọc dài, bộ dáng của hắn như một thây ma khác máu.



Lý Nguyệt Thần nhìn hắc vụ lướt tới, chân ngọc khẽ giẫm, cơ thể nhẹ nhàn lui về phía sau, nàng lấy ra một cái pháp chỉ kích hoạt.

Hồng quang rực rỡ, một đóa liên hoa hiện ra giữa không trung, nhiệt độ xung quanh lập tức tăng nhanh.

- Hồng liên thánh chỉ, cẩn thận.

Lý Mộng Kỳ đang điều khiển ngân lang đột nhiên hét lên, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía đóa hồng liên vừa xuất hiện.

Vương Lăng đang tiến bước cũng dừng lại, đôi mắt u ám nhìn đóa hồng liên trước mặt, hắn cảm giác được một cổ khí tức nguy hiểm từ nơi đó truyền đến.

Lý Nguyệt Thần mỉm cười, vẻ đẹp của nàng rực rỡ không thua kém hồng liên.

- Thu.

Hồng liên đang đứng im đột nhiên xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, giữa đóa liên hoa xuất hiện một vòng xoáy nhỏ hút lấy hỏa vụ xung quanh.

Bản thể hồng liên lớn dần, vòng xoáy càng lúc càng mạnh, không chỉ hỏa vụ mà ngay cả linh khí thiên địa cũng bị nó hút vào.

Vương Lăng đứng mũi chịu sào, hắn là người cảm nhận rõ nhất uy lực của đóa hồng liên, linh lực bên trong cơ thể cũng bắt đầu b·ạo l·oạn, hắc khí dần mất kiểm soát bay về phía hồng liên.

- RỐNG…

Ngân lang đột nhiên đổi hướng phóng về phía hồng liên, cái miệng lớn mở rộng, một luồn bạch quang từ bên trong cơ thể bay ra.

Hai tên nam tử đang giao chiến với ngân lang cũng đổi hướng chạy về phía Lý Nguyệt Thần, bọn họ lập tức vận linh lực truyền vào pháp chỉ.

Đạo ngân quang vừa bay tới gần hồng liên thì bị vòng xoáy ảnh hưởng, tốc độ giảm dần sau đó trở nên tán loạn rồi bị nuốt chửng, hoàn toàn biến mất.

Lý Mộng Kỳ nhìn thấy cảnh này vẻ mặt tái nhợt, hồng liên thánh chỉ là một trong những trấn tộc chi bảo của Lý gia, nàng không hiểu vì sao lại rơi vào tay của Lý Nguyệt Thần.

Vương Lăng lui lại, giọng nói âm trầm.

- Giúp ta ngăn cản bọn chúng một lúc.

- Được.

Ngân lang đang t·ấn c·ông hồng liên chợt đổi hướng chạy tới đứng phía trước Vương Lăng giúp hắn ngăn cản uy lực của vòng xoáy.