Chương 475: Đấu giá hội
Bên trong một căn kim phòng khác, Nam Cung Như Mộng nhìn khối cửu sắc thạch được đưa tới, vẻ mặt khó hiểu.
- Nguyệt Thần tỷ tỷ sao phải tranh giành với hắn ?
- Muội đang lo cho tên nam nhân của mình sao ?
- Tỷ nói gì vậy.
- Nói không chừng ngày sau muội phải cảm tạ vị tỷ tỷ này.
Ngọc thủ Nguyệt Thần căm lấy khối đá chín màu bên trong hộp ngọc, nhìn qua chẳng có gì đặt biệt nhưng lại cứng rắn vô cùng, theo lời của đấu giá sư thì đến cả tôn giả cũng không thể phá vỡ.
Nam Cung Như Mộng ngồi bên cạnh ngắm nhìn món bảo vật trị giá trăm vạn linh thạch, thật lòng mà nói thứ này ngay cả nữ trang của nàng cũng không bằng.
Lý Nguyệt Thần mỉm cười.
- Có phải muội cho rằng ta bỏ ra trăm vạn linh thạch là không đáng đúng không ?
- Chẳng lẽ tỷ biết lai lịch thứ này ?
Như Mộng ở bên cạnh Nguyệt Thần một thời gian, nàng biết vị tỷ tỷ này làm việc gì cũng tính toán cẩn thận, trước giờ chưa từng tùy ý.
Lý Nguyệt Thần lắc đầu.
- Nói thật, ta cũng không biết đây là thứ gì.
- Vậy sao tỷ…
- Chỉ cần dùng đúng chỗ thì phế vật cũng có thể trở thành bảo vật.
Nếu như kế hoạch thành công, đừng nói là trăm vạn cho dù là ngàn vạn linh thạch thì Nguyệt Thần cũng chấp nhận bỏ ra.
Sau một hồi cao trào, buổi đấu giá lại tiếp tục diễn ra, từng vật phẩm liên tục được mang lên sàn đấu, linh dược, đan dược, yêu thú, pháp chỉ, binh khí, khoáng thạch… đều có đủ.
- Vật phẩm tiếp theo là thiên cấp kỳ dược địa hỏa linh chi, giá khởi điểm hai mươi vạn trung phẩm linh thạch.
- Hai mươi lăm vạn.
- Ba mươi vạn…
- Thật là một cảm giác vi diệu.
Lâm Phong ngồi trong kim phòng nhàn nhã thưởng trà, chờ đợi hàng chục vạn linh thạch rơi vào túi, vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn.
- Tiểu Phong tử thật là lợi hại.
Cuối cùng Phi Dao cũng hiểu vì sao túi linh thạch của nàng không bao giờ so được với tên sư đệ, cho dù nàng chăm chỉ luyện đan cả năm cũng chưa chắc đã bằng hắn đấu giá một gốc linh dược.
Đôi mắt xinh đẹp lén nhìn tỷ tỷ ngồi bên cạnh.
- Nếu như mình cũng giống như tỷ tỷ gả cho hắn… không được không được.
Lãnh Phi Dao vội lắc đầu, nàng sao có thể vì mấy khối linh thạch mà tranh giành với tỷ tỷ, không hiểu sao trong lòng nàng chợt xuất hiện cảm giác khác thường, gương mặt nhỏ nhắn bỏ bừng, xinh đẹp như một đóa kiều hoa dần nở rộ.
Lãnh Hàn Băng ngồi bên cạnh cảm giác được sự khác thường của tiểu muội, nhỏ giọng hỏi.
- Có chuyện gì sao ?
- Không có, không có gì, muội không sao.
- Tám mươi lăm vạn trung phẩm linh thạch, thành giao.
Phi Dao vừa dứt lời thì đấu giá sư liền chốt giá cho gốc địa hỏa linh chi, trái tim nhỏ bé của nàng lại đập liên hồi.
- Tám mười lăm vạn… nhiều như vậy sao ?
Lâm Phong gật đầu hài lòng, mọi chuyện thuận lợi thì hôm nay hắn có thể thu về ít nhất hai trăm vạn trung phẩm linh thạch.
Thêm vài vật phẩm được đấu giá sau đó đến lược bạch hồn quả lên sàn, giá khởi điểm cao đến ba mươi vạn trung phẩm linh thạch.
Nếu đây không phải là buổi đấu giá lớn mười năm một lần thì bạch hồn quả chắc chắn là một trong số vật phẩm áp trục.
- Một trăm bốn mươi vạn trung phẩm linh thạch, thành giao.
- Đại công cáo thành.
Hai gốc linh dược đều bán được giá ngoài mong đợi làm cho tâm tình của Lâm Phong vô cùng tốt, bây giờ chỉ cần ngồi đợi đến khi buổi đấu giá kết thúc là xong.
- Vật phẩm tiếp theo là một kiện thiên cấp hạ phẩm bảo vật thanh phong dực, giá khởi điểm năm mươi vạn trung phẩm linh thạch.
- Sáu mươi vạn.
- Sáu mươi lăm vạn.
Giọng nói bên trong kim phòng lần nữa vang lên, lần này người đấu giá là Phong Thanh Thanh, phong linh chi thể của nàng phối hợp với phong thanh dực thì trong cùng cấp gần như không tìm được đối thủ so tốc độ.
- Một trăm vạn.
- Một trăm mười vạn.
- Một trăm hai mươi vạn.
Lâm Phong nhìn bạo nữ bên cạnh liên tục hét giá, vẻ mặt không đổi sắc, không ngờ nàng cũng là phú bà, thật là thâm tàng bất lộ.
- Hai trăm vạn.
Đúng lúc này một giọng nói hùng hồn từ trong huyết phòng vọng ra, toàn trường lặng im, cuối cùng đại lão cũng đã chịu xuất đầu lộ diện.
Mỗi lần đấu giá hội diễn ra, các vị đại lão chỉ tham gia tranh giành vật phẩm áp trục, những thứ tầm thường đã không còn lọt vào mắt bọn họ.
Nhưng lần này là đại hội đấu giá lớn mười năm tổ chức một lần, một số vật phẩm cao cấp của vòng trong có giá trị không thua kém vật phẩm áp trục ngày thường.
Ngọc thủ Phong Thanh Thanh nắm chặt, nàng không ngờ lại có một vị đại nhân vật tham gia đấu giá.
- Xem ra ta không có duyên với bảo vật.
Mỗi một nhân vật bên trong huyết phòng đều là bá chủ một phương, tài phú nhiều vô kể, dù là Phong gia của nàng cũng chưa chắc đấu lại.
Lâm Phong ngồi bên cạnh cảm thán, số của bạo nữ thật là quá nhọ, cả trăm vật phẩm đấu giá lại chọn chúng ngay cái vật phẩm đại lão để ý.
Đấu giá sư đợi một lúc vẫn không có ai ra giá, lão chuẩn bị chốt đơn thì giọng nói châm chọc từ bên trong một căn huyết phòng khác truyền ra.
- Lâm lão đầu, cái bản tính ỷ lớn h·iếp nhỏ của lão vẫn chưa bỏ được sao ?
- Đấu giá hội dùng linh thạch để nói chuyện, người nào ra giá cao thì được, lão làm thánh chủ mấy chục năm ngay cả đạo lý đơn giản như vậy cũng không hiểu ?
- Nếu lão thích tranh giành như vậy, ta đề nghị lần sau lão nên đổi một cái kim phòng.
- Lão phu thích ngồi huyết phòng không được sao.
Lâm Phong nghe hai lão đầu khẩu chiến, ánh mắt thoáng nhìn qua chỗ Linh Mộng, không biết lão đầu họ Lâm kia có bà con gì với yêu nữ không.
Giọng nói lão đầu chợt truyền đến.
- Tiểu tử có muốn lấy cặp cánh đó không ?
- Ta có ngân dực rồi, lấy thứ đó làm gì ?
- Hình như nha đầu bên cạnh ngươi rất để ý.
Lâm Phong liếc nhìn bạo nữ bên cạnh, ánh mắt của nàng từ đầu đến cuối đều đặt ở chỗ thanh phong dực chỉ là không ra giá.
- Lão thật sự có cách ?
- Vấn đề là tiểu tử ngươi có dám thử hay không.
- Có tốn linh thạch không ?
- Mỹ nhân và linh thạch, muốn chọn cái nào tùy ngươi.
Đấu giá tất nhiên phải tốn linh thạch hơn nữa không phải là con số nhỏ, nói không chừng hôm nay Lâm Phong sẽ không thu được một khối linh thạch nào.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt thất vọng của bạo nữ, không hiểu sao trong lòng hắn lại có chút không nỡ, cảm giác linh thạch cũng không còn quá quan trọng.
Lâm Phong do dự một một lúc rồi gật đầu, xem như là khôn ba năm dạy một lần vậy.
Lão đấu giá sư đợi đến khi hai vị đại lão bên trong huyết phòng kết thúc khẩu chiến, cái búa trong tay chuẩn bị gõ xuống thì lại có một giọng cười nham nhở từ bên trong kim phòng truyền đến.
- Tiểu bối Lâm Phong ngưỡng mộ đại danh hai vị tiền bối đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được diện kiến.
Phòng đấu giá lại trở nên im lặng, bên trong kim phòng, chúng nữ ngơ ngác nhìn tên nam nhân bên cạnh, Lãnh Phi Dao trợn mắt há mồm, tên tiểu sư đệ của nàng hôm nay muốn lật trời sao.